Edit: Sabj Cố An Kỳ sớm chìm vào giấc mộng, không hề vì scandal này mà thức trắng đêm. Cô có thể ngủ an ổn không phải vì cô vô tâm, hoàn toàn không thèm để ý đến mấy tin đồn xấu này mà trong lòng cô hiểu được việc này có gấp cũng chẳng làm được gì, một mình cô cũng chẳng thể giải quyết. Là phúc thì không phải họa, là họa thì tránh không khỏi. Sáng sớm hôm sau khoảng hai, ba giờ, nhạc chuông điện thoại của cô chưa bao giờ thay đổi vang lên: “Linh cái leng keng linh cái leng keng đông.” Tiện tay mở di động, ngay cả tên cũng chưa thèm nhìn cô nói: “Chu tiên sinh có kế hoạch gì?” “Cô nhanh chóng chuẩn bị đi, 15 phút sau xuống dưới, tốc độ phải thật nhanh.” Chu Á Kiệt sau khi nói xong lập tức cắt đứt điện thoại. Cố An Kỳ nhíu mày lại, cô biết Chu Á Kiệt đã bắt đầu hành động. Cô đứng lên, rửa mặt thật sạch rồi thay quần áo. Thời gian hạn chế làm cô không kịp trang điểm, cô đành đè thấp vành nón, đeo kính râm che lại đôi mắt, bước nhanh xuống lầu. “Mau! Nơi này!” Chu Á Kiệt hô. Anh cố ý cao giọng, cố tình lôi kéo sự chú ý của paparazzi đang chờ minh tinh. Quả nhiên, paparazzi lập tức xúm lại. Cố An Kỳ nhíu nhíu mày bước nhanh hơn, thừa dịp mọi người cách con đường nhỏ còn khá xa, cô nhanh chóng chạy vào trong xe. “Cạch!” Cửa xe lập tức được đóng lại, khóa trong, cửa sổ ngăn cách một đống người đang cầm máy ảnh và điện thoại dí vào. Cố An Kỳ bên tai chỉ nghe thấy tiếng “Ong ong” khiến cô hơi đau đầu. Bỗng nhiên nghe thấy ai đó kêu lên: “Trịnh Văn Quân!”, lực chú ý của mọi người  dường như lại bị dời đi, chạy vội đến chỗ khác. Xe chậm rãi đi về phía trước, Chu Á Kiệt và cô đều không nói gì. Kế điệu hổ ly sơn lần này là để bảo vệ Tô Dật Phàm, Tô Dật Phàm hiện tại là trụ cột lớn nhất của toàn bộ “Đông phong”, từ khi anh gia nhập công ty đến nay, địa vị của “Đông phong” liên tục phát triển, thực lực che giấu nhiều năm đã trồi lên vươn xa. Lúc này nếu anh dính phải scandal nhất định sẽ là đả kích trí mạng. Hai lần phân tán lực chú ý cũng chỉ để giúp Tô Dật Phàm trốn đi mà không bị phát hiện mà thôi. Cố An Kỳ đương nhiên biết tầm quan trọng của Tô Dật Phàm đối với “Đông phong”, nhưng cô không ngờ tới “Đông phong” vì bảo vệ anh mà không tiếc hi sinh cô và Trịnh Văn Quân. Cô khẽ cười, dường như mang theo sự trào phúng. “Có thể tiếp tục lợi dụng scandal của cô và Trịnh Văn Quân, tuy nhiên lần này nhớ khẳng định cô và Trịnh Văn Quân là quan hệ yêu đương thật sự. Về Tô Dật Phàm, nếu có phóng viên hỏi, cô hãy nói lúc ấy anh đưa Trịnh Văn Quân say rượu về nhà trọ, cụ thể nên nói như thế nào tôi tin cô có thể làm tốt.” “Như anh muốn đúng không?” Cố An Kỳ thản nhiên nói, trong giọng nói mang theo sự trào phúng không nên lời. “Đây cũng là tốt cho cô, nếu cô và Hàn Dịch Phong không có quan hệ gì thì hẹn hò với Trịnh Văn Quân cũng không phải là chuyện xấu, nhưng nếu tin tức của người khác không sai thì cô và anh ta thành một đôi cũng không phải là chuyện không tốt.” Chu Á Kiệt bình tĩnh nói, dường như tuyệt không hổ thẹn khi bị Cố An Kỳ châm chọc. Cố An Kỳ cười lạnh, không trả lời Chu Á Kiệt. Chu Á Kiệt luôn nói là vì tốt cho cô nhưng người sáng suốt đều nhìn ra, công ty vì giữ lại Tô Dật Phàm mà bỏ qua cô và Trịnh Văn Quân. Hai người không nói đến hẹn hò, quen biết cũng mới hai tháng, tạo ra scandal lớn như vậy, thế nào cũng có người phản đối hai người họ ở chung. Trong làng giải trí cho dù là nghệ sĩ hạng mấy chỉ cần có người yêu thì số lượng fan chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng, mà lại còn ở chung thì thanh danh lập tức đi xuống. Tuy nói phần lớn fan đều lý trí, nhưng không ít người coi thần tượng chính là thần, là người vĩnh viễn độc thân, vĩnh viễn thuộc về họ. Trịnh Văn Quân lần này đúng là bị công ty làm hại … Nhưng Cố An Kỳ cũng chẳng có tâm trạng đâu mà đồng tình với anh, bởi chính cô cũng đang ở trong  nước sôi lửa bỏng.”Nê bồ tát quá giang, tự thân khó bảo toàn” chính là tình huống của cô bây giờ. Nê bồ tát quá giang, tự thân khó bảo toàn :Ý chỉ lo cho bản thân còn không xong, làm sao giúp đỡ ai được nữa. “Đừng bi quan quá, việc này chỉ cần cô và Trịnh Văn Quân một mực khẳng định sẽ không khó giải quyết.” Chu Á Kiệt hiếm hoi an ủi Cố An Kỳ một câu, tuy rằng anh biết rõ, bây giờ cô ghét nghe câu này nhất. “Tôi và anh ấy khi nào thì nên ‘Chia tay’ ?” Nếu giả vờ diễn thì cũng nên có ngày trở về bình thường. “Xem tình huống mà nói đi.” Chu Á Kiệt nói mơ hồ có lệ. Cố An Kỳ hiểu, trừ phi anh ta tìm thấy đối tượng có thể có tin tức hot hơn, nếu không chắc chắn sẽ để Cố An Kỳ và Trịnh Văn Quân “Tiếp tục hẹn hò” . “Đúng rồi, Octavia vừa gọi điện thoại tới nói là cô đã thông qua khảo hạch lần đầu tiên, lần casting tiếp theo là ba tuần sau ở tòa nhà Octavia, nhớ tham gia đúng giờ. Cô chỉ cần nhớ làm tốt là được.” Chu Á Kiệt nói. Cố An Kỳ gật gật đầu, cuối cùng cũng có một chuyện thoải mái sau một đống tin tức khiến người ta không thể nào vui vẻ được. “Cô nghỉ ngơi một chút đi. Hôm nay tôi có việc, buổi chiều không đi đến đoàn làm phim với cô được, chắc cô có thể tự ứng phó một mình chứ?.” Chu Á Kiệt tuy rằng dùng câu hỏi nhưng ngữ điệu là câu khẳng định, Cố An Kỳ cũng không muốn nhiều lời với anh ta, chỉ gật đầu. Chuyện này vốn chẳng liên quan đến cô, nhưng đột nhiên lại dính với Trịnh Văn Quân với Tô Dật Phàm, cô chỉ có thể làm hình nhân thế mạng. Ai, scandal này rốt cuộc là phúc hay là họa thì vẫn còn là một ẩn số. Phần lớn fan đã biết tin này hay chưa, hay vẫn chưa có nhiều người biết… Mà thôi, công ty quyết định không thể phản kháng. Nếu đã quyết tâm làm thì nhất định phải làm tốt. Cô và Trịnh Văn Quân cũng chỉ là diễn trò, chẳng qua từ kịch bản phát triển đến cuộc sống, kéo dài thời gian quay phim mà thôi, hai người đều là diễn viên, chạy trốn không được thì ứng phó chút vậy … Lẳng lặng nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ dường như có thể kích thích sự buồn ngủ, cô từ từ ngủ say. Đã nhiều ngày nay cô đúng là nghỉ ngơi quá ít …