Két két... Một chiếc xe vận chuyển phát hiện Lâm Phi, quay hệ thống hoả lực lại, chuẩn bị nổ súng với Lâm Phi. - Trở lại ba phút trước. Lâm Phi thấy bị phát hiện, trước khi xe vận chuyển nổ súng, lập tức phát động dị năng. Cảnh tượng trước mắt thay đổi, sáu chiếc xe vận chuyển năng lượng lại xuất hiện ở nơi xa. Một phút sau lại bị phát hiện, Lâm Phi lập tức sử dụng dị năng… Lâm Phi không ngừng sử dụng dị năng tìm góc chết trong tầm mắt của mấy xe vận chuyển. Rốt cục tại thời điểm thứ mười ba, hắn không bị phát hiện. Năm chiếc xe vận chuyển nhanh chóng chạy qua bên phải chỗ Lâm Phi nằm sấp. Chiếc thứ sáu vừa mới chạy qua, Lâm Phi nhanh chóng đứng dậy chạy theo rồi nhảy lên cửa sau xe vận chuyển năng lượng. Kiếm laser trong tay nhanh chóng cắt khoang cửa sau ra. Sau khi mở cửa sau, Lâm Phi nhoáng lên rồi nhảy vào trong xe vận chuyển năng lượng. Nhưng Lâm Phi không ngờ trong xe vận chuyển năng lượng còn có hai tên binh lính được trang bị vũ khí hạng nặng. Sau khi bọn hắn nghe thấy tiếng vang liền đưa họng súng về phía cửa sau. Thấy người đi vào là một binh sĩ mặc trang phục chiến đấu kim loại Thiên Long Liên Bang, bọn hắn liền nhanh chóng bấm súng năng lượng. Lâm Phi lách mình, chân trái vẫn bị súng năng lượng đánh trúng. Bắp đùi trái bị bắn một lỗ nhỏ đường kính năm ly. Máu tươi lập tức chảy ra từ miệng vết thương. - Người Thiên Long ngu xuẩn. Hai binh sĩ Bách Thú Đế Quốc vui vẻ nhìn thấy Lâm Phi bị thương nặng ngã vào trong xe vận chuyển, nói. - Trở lại hai mươi giây trước. Lâm Phi lại sử dụng dị năng. Hình ảnh trước mắt thay đổi. Sau khi Lâm Phi mở cửa khoang vận chuyển ra liền nhanh chóng lách vào, nhìn cũng không nhìn, căn cứ vào trí nhớ, tiện tay ném hai thanh kiếm năng lượng thành phi tiêu. Hai binh sĩ Bách Thú Đế Quốc cầm súng năng lượng trong tay còn chưa kịp bắn, đầu đã bị kiếm năng lượng cắm vào, ngã xuống xe vận chuyển năng lượng. - Người Bách Thú ngu xuẩn. Lâm Phi cười cười, rút kiếm năng lượng ra khỏi hai thi thể. Xe vận chuyển năng lượng còn đang chạy, Lâm Phi dám xông vào. Dùng tốc độ và góc độ nhanh chóng và chuẩn xác nên giờ hắn chưa bị phát hiện. Lâm Phi trong xe vận chuyển năng lượng, căn cứ vào thời gian và chấn động của xe để phán đoán lộ trình xe vận chuyển. Sáu chiếc xe vận chuyển nhanh chóng vượt qua cửa khẩu bên ngoài cứ điểm. Sau khi tiến vào, xe vận chuyển chạy được một lát, Lâm Phi liền ở trong xe vận chuyển chọc thủng một lỗ nhìn ra bên ngoài. Trên đường đi ngang qua nhiều bãi cơ giáp và nơi bắn hoả lực. Cuối cùng xe vận chuyển dừng lại trong một kho hàng. Xe vận chuyển còn chưa ngừng hẳn, Lâm Phi đã nhảy ra khỏi xe. Giờ phút này, binh sĩ Bách Thú điều khiển cơ giới trong kho hàng, phụ trách vận chuyển khoáng thạch năng lượng liền thấy một bóng trắng lao ra khỏi cửa xe, không ngừng di động nổ súng như không cần nhắm vậy. Tạch tạch tạch… Từng súng nổ tung đầu. Chỉ trong mấy giây, năm sáu tên binh sĩ Bách Thú Đế Quốc, tính cả mười chiến sĩ trong xe vân chuyển, sáu tên lái xe còn chưa kịp phản ứng thì đã biến thành thi thể không đầu. Người duy nhất còn sống sót là một tên chiến sĩ Bách Thú Đế Quốc mặc trang phục tiểu đội trưởng, giờ phút này đã bị Lâm Phi bắt vào trong tay. - Nói cho tôi biết tù binh Thiên Long Liên Bang bị các ông bắt ngày hôm nay đang bị giam ở đâu, bằng không tôi sẽ chém đứt hai tay của ông. Lâm Phi giơ trường kiếm laser ép hỏi tiểu đội trưởng này. - Người Thiên Long tự đại kia, cho dù súng của mày có lợi hại thì mày cũng đừng mơ cứu tù binh từ trong cứ điểm. Mày giết ông đi, cả nhà ông sẽ có được số tiền an ủi chiến tranh rất lớn. Tiểu đội trưởng cứng rắn nói. - Được rồi, cho ông một cơ hội nữa. Tù binh bị giam ở đâu? Nếu không nói tôi sẽ chém đứt năm chi của ông chứ không giết ông. Mặc dù y thuật hiện giờ phát triển nhưng cũng chỉ có thể khôi phục tứ chi cho ông thôi. Hình như an ủi tàn tật chênh lệch rất nhiều so với tử vong. Hơn nữa, phí an dưỡng sau khi trị liệu phải do ông tự bỏ ra. Lâm Phi tà ác nói. - Cậu… người Thiên Long tà ác này, tất cả tù binh đều bị nhốt trong phòng giam dưới mặt đất phía nam căn cứ. Bị tên ác ma này bức bách, tiểu đội trưởng Bách Thú Đế Quốc bất đắc dĩ nói. Lâm Phi đánh ra một quyền, trực tiếp đánh bay tiểu đội trưởng Bách Thú Đế Quốc này. Về phần sống chết thì không trong phạm vi quản lý của Lâm Phi. Dựa theo độ mạnh yếu kia, cho dù không chết thì cũng hôn mê sâu, còn có thể bị chấn động não. Trong phòng điều khiển cứ điểm Bách Thú, trên tấm hình điện tử nhanh chóng phát hiện một người mặc trang phục chiến đấu kim loại màu bạc xâm nhập, đang di động nhanh chóng trong cứ điểm. Người xâm nhập này giống như Chiến Thần, không ngừng thu hoạch tính mạng cũng những binh sĩ trên đường hắn đi. Cho dù là súng laser hay là chiến đấu cận chiến, hoặc cả mai phục bố trí thì cũng đều bị hắn nhẹ nhàng tránh thoát. Đây là người sao? Sao lại có thể tránh thoát súng laser, tránh thoát hoả lực phòng ngự? Cứ điểm Bách Thú nhanh chóng vang lên còi báo động, báo cáo tình huống này cho người tổng chỉ huy quân đội căn cứ Minh Thần Tinh của Bách Thú Đế Quốc, đại nhân Huyết Sắc Mã Lệ. Huyết Sắc Mã Lệ ban đầu còn chưa tin là thật. Nhưng sau khi nhìn thấy hình ảnh, vẻ mặt bắt đầu trở nên phong phú. - Mạnh! Trực giác chiến đấu thật khủng khiếp, giống như tất cả đều nằm trong lòng bàn tay hắn. Từ khi nào mà Thiên Long Liên Bang phái loại cường nhân đến Minh Thần Tinh này chứ? Năng lực tác chiến của hắn tuyệt đối có thể so với tứ đại Chiến Thần của Thiên Long Liên Bang. - Nếu hắn cũng điều khiển cơ giáp xuất chúng như vậy thì chỉ sợ cả Minh Thần Tinh sẽ trở nên náo nhiệt. Sau khi nhìn thấy Lâm Phi không ngừng xuyên qua tuyến hoả lực, thân ảnh không ngừng bay múa, Huyết Sắc Mã Lệ đưa ra lời đánh giá. - Mau gọi Cơ Giáp Doanh tới, dùng cơ giáp chặn hắn lại, lúc chiến đấu không sợ phá huỷ kiến trúc cứ điểm. Bật hết hoả lực! Binh sĩ mặc trang phục tác chiến bình thường không thể ngăn cản hắn tiến vào đâu. Huyết Sắc Mã Lệ bắt đầu chỉ huy thuộc hạ, chuẩn bị không tiếc một cái giá lớn, cho dù phá huỷ kiến trúc trong căn cứ cũng muốn nổ súng trong cứ điểm, thử thực lực thật sự của tên cường binh Thiên Long này. Giờ phút này, Lâm Phi đã vượt qua con đường đi tới ngục giam phía nam cứ điểm. Một đường đánh tới, Lâm Phi có thể nói đã trọng thương vô số lần, nhưng dựa vào trực giác kinh người và một ít vận khí nên chưa bị đánh trúng chỗ hiểm. Hắn còn thông qua sử dụng dị năng không ngừng trở lại quá khứ mới có thể đi tới bước này. Ngục giam một tầng dưới mặt đất, mấy trăm binh lính Thiên Long Liên Bang bị nhốt nguyên một đám trong lồng giam kim loại. Bọn hắn vừa mới biết được quan chỉ huy Bách Thú Đế Quốc mới tới, Huyết Sắc Mã Lệ đã tuyên án tử hình bọn hắn, buổi sáng ngày mai sẽ chấp hành. Nghe thấy sắp bị chết chết, còn có người khóc lớn. Còn có người kêu ông đây vẫn là xử nam rồi nhìn nam binh bên cạnh, trên mặt lộ ra nụ cười quỷ dị, đang chuẩn bị một bước trao đổi sâu hơn. Đột nhiên, những tù binh vừa mới bị tuyên án tử hình không lâu liền nghe thấy âm thanh còi báo động. Sau đó, cửa kim loại ngục giam bị phá ra từ bên ngoài. Một chiến sĩ mặc quân phục màu bạc của Thiên Long Liên Bang cầm máy bắn hoả tiễn loại nhỏ, trên người dính đầy vết máu binh sĩ xuất hiện sau màn khói đặc cuồn cuộn trước cửa kim loại. - Cứu tinh! Thật tốt quá, căn cứ Thiên Long phái người tới cứu chúng ta rồi. Cứu tinh! Sau khi thấy một người mặc trang phục tác chiến của Thiên Long đi vào ngục giam, mấy người liền hưng phấn hô lớn lên. Rầm rầm rầm! Lâm Phi ném máy bắn hoả tiễn loại nhỏ mà không lâu trước đó đã cướp được từ chỗ binh sĩ Bách Thú Đế Quốc, rút kiếm laser ra rồi bắt đầu chém nhanh chóng, mở khoá ngục giam kim loại kia. - Muốn sống thì hãy cướp vũ khí ngoài cửa, đi theo tôi ra ngoài! Tính mạng của các người vẫn do các người nắm giữ. Lần này cứu viện chỉ có một mình tôi thôi. - Nhưng cũng còn hơn là không có ai đến. Tôi đã cho các ngươi cơ hội giữ mạng, có thể nắm được hay không là phải dựa vào bản thân. Lao ra ngoài là sống, là anh hùng! Hãy nghĩ đến vợ con, người yêu của các người, nghĩ đến cuộc sống hạnh phúc sau này. Nếu không xông ra thì tất cả đều không cần bàn nữa, chính là một chữ “chết” mà thôi. Lâm Phi hô to với người trong ngục giam. - Cái gì? Chỉ có một mình cậu đến cứu viện? Điên rồi! - Một mình? Một mình cậu làm sao đánh đến đây được? - Mặc kệ! Còn hơn là không có ai. Không xông ra ngoài là chết, ra ngoài mới có một đường sống. Xông lên, vì bà xã! - Xông lên, vì người yêu! - Xông lên, trở về tôi nhất định phải phá thân... Toàn bộ ngục giam sôi trào. Dưới sự động viên của Lâm Phi, bọn họ biết không đi ra ngoài kết quả chắc chắn là chết. Họn hắn bắt đầu điên cuồng xông lên, nhặt vũ khí binh lính Bách Thú Đế Quốc ngoài cửa đã bị Lâm Phi giết chết, bắt đầu chạy về phía kho cơ giáp bên cạnh. Lâm Phi đứng ở cửa ra vào kéo mấy người lại, lấy ảnh chụp điện tử chuẩn bị lúc trước, bắt đầu hỏi thăm: - Mấy người có thấy một thiếu nữ còn trẻ tên là Lam Bách Hợp không? Các người có nhìn thấy cô ấy trong phòng giam không? - Lam Bách Hợp? Cô ấy à? Xế chiều hôm qua cô ấy hình như đã nhận được thư từ chủ tinh hệ chuyển tới, hình như nói là bạn cô ấy muốn tới tinh cầu này tác chiến. - Trước khi mỏ quặng bị công kích, cô ấy đã lái xe rời đi rồi. Nhưng chiếc xe mà cô ấy lái hình như không đầy năng lượng, chắc lái xe vận chuyển đến nửa đường là tắt lửa rồi. Lúc ấy chúng tôi còn giễu cợt cô ấy phải đi bộ năm sáu giờ mới có thể về căn cứ. Không ngờ hơn mười phút sau mỏ quặng lại bị công kích. Cô ấy thật may mắn. Một tù binh Thiên Long mặc trang phục công nhân mỏ quặng khách sáo nói với ân nhân cứu mạng Lâm Phi. - Cái gì? Sau khi nghe thấy câu trả lời, Lâm Phi suýt nữa sụp đổ. Ông đây liều sống liều chết chạy vào cứ điểm đối phương cứu người, vất vả lắm mới nhanh chóng thành công, không ngờ lại phát hiện người hắn cần cứu không bị bắt, chắc giờ phút này đang ở đại bản doanh căn cứ chờ hắn về. - Chắc là do Thánh nữ tà giáo Ám Phi Hoa tìm người liên hệ. Mình đã bảo cô ta tìm kiếm cô gái tên Lam Bách Hợp, không ngờ cô ta liên lạc được rồi, lại cứu được Lam Bách Hợp. Lâm Phi nhớ lại lời nói lúc ban đầu khi hắn gọi điện cho Ám Phi Hoa, nhờ cô ta sắp xếp hắn đến Minh Thần Tinh. Hoảng hốt mấy giây, Lâm Phi bất đắc dĩ cười cười. Sau đó hắn nhanh chóng chạy đến kho cơ giáp của Bách Thú Đế Quốc gần đây. Không phải tốc độ phản ứng của Bách Thú Đế Quốc chậm mà là do Lâm Phi có kỹ năng ba phút nghịch thiên quá biến thái. Từ khi bắt đầu lẻn vào bị phát hiện đến khi giải cứu tù nhân, thời gian trôi qua mới ngắn ngủi hai ba phút. Lâm Phi lợi dụng kỹ năng trở lại quá khứ hoàn toàn xoá sạch thời gian hao phí khi hắn đang tìm kiếm đường trong ngục giam. Ba phút, binh sĩ cơ giáp Bách Thú Đế Quốc hoàn toàn tập kết. Nhưng Lâm Phi và hơn mười tù binh may mắn cũng đã tìm được cơ giáp có thể điều khiển, cũng thuận lợi ngồi vào. Còn có một số tù binh Thiên Long Liên Bang không tìm được cơ giáp, chỉ có thể lui mà chọn mấy chiếc chiến xa. Đương nhiên, nếu vận khí không tốt thì cũng chỉ có thể nhặt súng năng lượng dùng tạm. Nhưng sau khi những tù binh Thiên Long Liên Bang này nhìn thấy bên ngoài nhà tù tràn ngập thi thể Bách Thú Đế Quốc, bọn hắn lại càng kính nể hơn Chiến Thần Lâm Phi một mình đến cứu bọn hắn. Đương nhiên, tỷ lệ còn sống chạy ra khỏi cứ điểm cũng tăng thêm vài phần. Lâm Phi điều khiển một cơ giáp nhanh nhẹn Hắc Ưng X0301 đời ba. Cơ giáp cao tám thước hai, có trường kiếm năng lượng dài năm mét, một súng điện, sáu quả tên lửa. Phía sau cơ giáp có sáu tên lửa động lực cao tốc. Mặc dù chọn được cơ giáp hạng nặng kết hợp với kỹ năng trở lại quá khứ, Lâm Phi sẽ có năng lực phá hoại càng lớn. Nhưng bây giờ trong lòng Lâm Phi buồn bực không thôi. Hắn không công mạo hiểm tính mạng đi cứu một đống đồng đội chưa từng gặp mặt, lại phát hiện người muốn cứu nhất không ở đây, giờ còn phải dẫn bọn hắn chạy ra khỏi cứ điểm quân địch. Không phải bảo mẫu bọn hắn, Lâm Phi quyết định chọn bộ cơ giáp Hắc Ưng đời thứ ba có tính cơ động, có tốc độ chạy trốn nhanh này. Nếu như nói Lâm Phi có ba phút Chiến Thần (nguỵ) mặc trang phục chiến đấu chạy đến cứ điểm Bách Thú Đế Quốc là kẻ phá hoại thì bây giờ, Lâm Phi leo lên cơ giáp cũng giống như kẻ phá hoại được trang bị đủ thuốc nổ, liền biến thành kẻ hủy diệt. Lâm Phi nhanh chóng điều khiển cơ giáp. Bách Thú Đế Quốc chỉ thấy một bộ cơ giáp Hắc Ưng đời thứ ba, tay cầm trường kiếm, đi những bước quỷ dị tránh thoát những đường đạn nhắm bắn rồi lao tới mấy chục bộ cơ giáp Bách Thú Đế Quốc vừa mới tập kết. Tiếng phá huỷ vang lên liên tiếp. Chỉ cần trường kiếm năng lượng trong tay cơ giáp Hắc Ưng này vung lên thì Bách Thú Đế Quốc sẽ có một bộ cơ giáp bị chém ngang thắt lưng hoặc đầu bị chặt nổ tung. Cuồng nhân Thiên Long Liên Bang điều khiển cơ giáp cứ như tiến vào chỗ không người, đồng thời đối mặt với bốn năm kẻ địch cũng đều có thể biến thái chui ra từ trong khe hẹp, cũng tiện tay phá huỷ mấy bộ cơ giáp. Mà những tù binh Thiên Long Liên Bang kia đi theo bộ cơ giáp Hắc Ưng cái thế không thể đỡ này, bắt đầu phá vòng vây biên giới phía nam cứ điểm. Binh lính Thiên Long không cướp được cơ giáp, giờ phút này cũng không có thời gian oán giận, hai chân nhanh chóng chạy trốn trên mặt đất. Bọn hắn cũng biết nếu bỏ lỡ cơ hội phá vòng vây, lại bị bắt trở về làm tù binh thì chỉ sợ cũng không chỉ đơn giản trực tiếp bị giết chết. Binh sĩ Bách Thú Đế Quốc bị giết vào tối nay nhiều như vậy, nếu bọn hắn bị bắt làm tù binh thì chắc hẳn đêm nay phải thử nghiệm thập đại cực hình rồi. Hơn mười cơ giáp, Lâm Phi không gì ngăn nổi và những tên tù binh đằng sau liều mạng chạy tới lỗ hổng phòng tuyến bị phá vỡ. Lâm Phi điều khiển cơ giáp Hắc Ưng như một thanh lợi kiếm, cắt phòng tuyến của kẻ địch ra rồi chạy ra khỏi cứ điểm Bách Thú. Nhưng vừa lao ra khỏi 300 mét, Lâm Phi liền nghe thấy âm thanh hoả lực vang dội truyền tới phía sau Dải biên giới phía nam Bách Thú Đế Quốc đột nhiên nổi lên sáu pháo đài che giấu dưới lòng đất. Vào lúc này, bọn chúng bắt đầu tiến hành oanh kích những người vừa thoát khỏi cứ điểm. Bắn một vòng gần kề, những tù binh vừa mới chạy trốn liền chết mất một phần ba. Mà muốn chạy trốn khỏi tầm bắn hoả pháo thì ít nhất phải tránh thoát ba bốn lần xạ kích nữa. Nhìn lồng phòng ngự đã che lên pháo đài, giờ muốn trở về phá huỷ cũng không có khả năng. - Mày cho rằng cứ điểm Bách Thú Đế Quốc xông vào dễ dàng như vậy sao? Cho dù mày là binh sĩ chi vương thì hôm nay cũng đừng hòng mang đi một tên tù binh nào. Tù binh đã rơi vào trong tay Huyết Mã Lệ tao thì hôm nay chỉ có vận mệnh tử vong! Trong phòng chỉ huy Bách Thú Đế Quốc, Huyết Mã Lệ cầm ly rượu đỏ. Nhìn thấy máy dò xét, hoả lực pháo đài bị che giấu đã khiến hành động của cơ giáp Hắc Ưng đình chỉ, cô ta hưng phấn thét to. - Trở lại ba phút trước. Lâm Phi vuốt vuốt huyệt Thái Dương, sử dụng dị năng lần nữa. Hắn phải phá huỷ mấy pháo đài trước khi lồng phòng ngự hiện lên. Bằng không thì dùng trạng thái bây giờ của hắn, hôm nay đã dùng quá nhiều dị năng, muốn sống thoát khỏi bốn năm lần bắn nữa là điều khó có khả năng. - Binh sĩ Thiên Long Liên Bang có hoả lực hạng nặng nghê lệnh, quay người phía trước 300 mét, hướng một giờ đồng hồ, hướng mười hai giờ, bắn một lượt hoả lực năm giây, không cần giữ lại đạn dược. Lâm Phi dựa theo trí nhớ, chỉ về hướng xuất hiện sáu pháo đài che giấu còn chưa nổi lên vừa nãy. Hắn cũng khống chế cơ giáp phóng ra sáu quả tên lửa. Mặc dù những tù binh Thiên Long Liên Bang mới trốn ra cảm thấy mệnh lệnh đột nhiên này rất kỳ quái. Nhưng bất kể là vì phát tiết cũng được, hay vì phục tùng mệnh lệnh cũng tốt, thấy Hắc Ưng đời thứ ba đã cứu bọn hắn bắn tên lửa ra, bọn hắn cùng bắn hoả lực hạng nặng về phía mục tiêu. Dù sao mạng sống của bản thân đều là do đối phương cứu, lãng phí một chút đạn dược thì có là gì? Bùm bùm bùm… Tiếng nổ mạnh vang lên. - Tốt rồi. Tất cả cơ giáp hãy mang theo đồng đội nhanh chóng rút lui khỏi nơi này, mục tiêu cứ điểm Thiên Long. Lâm Phi lại lợi dụng thiết bị khuếch đại âm thanh của cơ giáp, nói ra. Giờ phút này, trong phòng chỉ huy cứ điểm Minh Thần Tinh Bách Thú Đế Quốc vừa mới bị xâm nhập cứ điểm, Huyết Mã Lệ tức giận ném cái ly xuống mặt đất. - Phế vật! Một đám phế vật! Chuyện che giấu pháo đài mà cũng có thể bị lộ ra ngoài. Lập tức đưa cho tôi danh sách quan quân binh sĩ biết rõ vị trí che giấu pháo đài. Huyết Sắc Mã Lệ tức giận, bắt đầu gầm rú trong phòng chỉ huy. - Tên khốn khiếp Thiên Long Liên Bang kia, mày làm cho tao cảm thấy áp lực trên Minh Thần Tinh. Tên âm hiểm khốn khiếp, còn biết tìm hiểu tình báo. Được lắm, tao sẽ lấy thực lực người thừa kế cao cấp đời thứ sáu của gia tộc Huyết Sắc, cùng mày đấu một trận trên Minh Thần Tinh này. Lâm Phi điều khiển cơ giáp Hắc Ưng. Sau hơn mười bộ cơ giáp đằng sau còn có năm sáu chiến xa, bên trên đầy binh lính ngồi đủ các loại tư thế. Phương hướng bọn hắn chạy về chính cứ điểm Minh Thần Tinh Thiên Long Liên Bang. Cùng một thời gian, ở trên đường giữa mở quặng Minh Thần Tinh và cứ điểm Thiên Long Liên Bang có một chiếc xe vận chuyển loại nhỏ đang đỗ vì hết năng lượng. Một cô gái tư thế hiên ngang, ăn mặc trang phục chiến sĩ cơ giáp Thiên Long Liên Bang, vóc người khoẻ đẹp cân đối, vẻ mặt bất đắc dĩ ngồi bên trên. Đây chính là Lam Bách Hợp không lâu lúc trước đã biết Lâm Phi muốn tới Minh Thần Tinh gặp cô, nhanh chóng chạy về cứ điểm mà may mắn thoát khỏi đợt tập kích của Bách Thú Đế Quốc. Biết Lâm Phi muốn tới Minh Thần Tinh gặp cô, Lam Bách Hợp quá vui mừng. Mấy giờ trước cô đã xin người phụ trách khai thác mỏ quặng cho nghỉ, cũng xin một chiếc xe vận chuyển loại nhỏ để về căn cứ. Nhưng vì quá vội vã đi gặp Lâm Phi nên cô quên không nạp năng lượng, khiến chiếc xe vừa mới đi được một nửa đường liền dừng lại không chạy nữa.