Nữ đội trưởng này nói xong còn đá một cước về phía Lâm Phi không đứng vững. Một kích kia đá về phía eo Lâm Phi, tốc độ cực nhanh. Những tiểu đội trưởng khác trong tiểu đội đứng đằng sau cô nhìn thấy, trên đầu đều đổ mồ hôi lạnh. Bốp một tiếng, Lâm Phi vừa xuống chiến hạm vận binh, chủ quan chưa đứng vững liền bị một cước nhanh chóng này đá vào lưng. Cả người hắn bay ra rồi đập lưng vào vách kim loại trên chiến hạm vận binh. Lâm Phi cảm giác một cước này, ít nhất hắn phải gãy hai cái xương sườn. Sức chiến đấu của người phụ nữ dã man này thật mạnh mẽ, trong lòng Lâm Phi thầm nghĩ. - Loại thân thủ như mày mà còn dám đụng vào ngực bà, ăn đậu hủ của bà mày sao? Loại thân thủ rác rưởi này vẫn nên để lại cho các tiểu đội khác đi. Đội lính đánh thuê vũ trụ đặc chiến Hắc Sắc Yên Hoa không muốn loại binh sĩ phế vật như cậu, cho dù là tạm thời thì cậu cũng không xứng. - Các tân binh mới của liên bang hiện giờ, thực lực càng ngày càng kém, chênh lệch quá nhiều so với lính đánh thuê vũ trụ chúng ta. Trên chiến trường, cậu cũng chỉ là chịu chết thôi. - Nếu cậu muốn báo thù thì cứ nhớ mà tìm tôi. Tên của tôi là Hắc Yên Hoa, là đội trưởng đội lính đánh thuê vũ trụ Hắc Sắc Yên Hoa. Nữ đội trưởng côn đồ nói xong, sau khi cười nhạo Lâm Phi ngã xuống đất liền bắt đầu lục đục đi ra khỏi chiến hạm vận binh, bắt đầu lựa chọn thuộc hạ tạm thời trong đám tân binh quân đội. Mà mấy nam quân nhân sau lưng đội trưởng Hắc Sắc Yên Hoa chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười, tạm thời không có ai dám đỡ tân binh thoạt nhìn không may Lâm Phi này lên. - Trở lại một phút trước. Lâm Phi bất đắc dĩ cười cười, thầm mặc niệm. Khoảng không xung quanh xảy ra biến hoá, Lâm Phi cảm giác cơ thể đập vào một vật thể mềm mềm, về sau theo bản năng lui về phía sau một bước. - Cái tên tân binh này dám đụng vào ngực bà à? Ngực bà chăm sóc hai mươi năm, mày nói đụng là có thể đụng sao? Coi chừng bà mày cho một cước sửa lại giới tính luôn. Lâm Phi nhẹ nhàng nghiêng người, tránh khỏi một kích đá nghiêng nhanh chóng của nữ đội trưởng Hắc Sắc Yên Hoa kia. - Ồ? Thấy công kích nóng nảy của Hắc Yên Hoa bị một tên tân binh nhẹ nhàng tránh thoát, mấy tiểu đội trưởng đang chọn lựa thuộc hạ tạm thời trên khoang thuyền vận binh đều cảm thấy kinh ngạc. Bọn hắn có người là tiểu đội trưởng quân đội, có người là tiểu đội trưởng lính đánh thuê vũ trụ, bởi vì cùng chấp hành nhiệm vụ trên Minh Thần Tinh, vì nhân thủ không đủ nên mới tới chiến hạm vận binh chọn một số tân binh. Chính là thân thủ của những đội trưởng này, lúc đối mặt với đôi chân dài của Hắc Yên Hoa thì cũng không nắm chắc có thể trốn tránh nhẹ nhàng như vậy được. Huống chi tên tân binh trước mắt này lại dưới tình huống không có phòng bị, gần kề đã nhẹ nhàng nghiêng người tránh né cú đá nghiêng kinh khủng của cao thủ chiến đấu đội trưởng Hắc Yên Hoa. - Thằng ranh kia, mày còn dám trốn sao? Hắc Yên Hoa nói xong lại bước lên, vung chân, đá thẳng vào đầu Lâm Phi. Lâm Phi không lùi mà tiến, sau khi bước lên liền giơ đùi phải lên, khiến Hắc Yên Hoa chém vào chỗ trống. Vài giây sau, đội trưởng chiến đội Hắc Sắc Yên Hoa, Hắc Yên Hoa mới phát hiện tên tân binh mà bản thân chuẩn bị ra tay trừng trị này không phải khó đối phó bình thường, chiến đấu với hắn vô cùng không thoải mái. Mỗi khi cô muốn ra sát chiêu hung mãnh, tên tân binh trước mắt này đều giống như có thể dự liệu được góc độ ra chiêu của cô, đồng thời có cả ý thức chiến đấu mạnh mẽ và tốc độ phản ứng nhanh chóng, Hắc Yên Hoa thầm nghĩ. Nhưng thân là đội trưởng đội lính đánh thuê vũ trụ Hắc Sắc Yên Hoa, Hắc Yên Hoa không chịu nổi việc mất mặt nhận thua rời đi, chỉ có thể càng thêm ra sức đánh về phía Lâm Phi. Mà mấy đội trưởng bên ngoài chiến hạm vận tải quan sát, tên tân binh Lâm Phi này chiến đấu với Hắc Yên Hoa vô cùng nhàn nhã, dáng vẻ nhàn nhã kia giống như đang tuỳ ý đi dạo vậy. Bọn hắn thấy rõ ràng, nếu tân binh mới tới này dùng toàn lực tiến công thì Hắc Yên Hoa đã sớm ngã trên mặt đất rồi. Hơn nữa, cho dù quyền cước của Hắc Yên Hoa có nhanh hơn nữa thì cũng không thể công kích vào người tên tên binh Lâm Phi này. - Ở đâu ra tên tân binh biến thái thế này? Xem ra sau này căn cứ Minh Thần Tinh chúng ta lại có náo nhiệt rồi. Hi vọng kỹ thuật điều khiển cơ giáp của hắn cũng xuất sắc như kỹ thuật chiến đấu của hắn. Trong lòng mấy đội trưởng thầm nghĩ, cũng dùng ánh mắt mặc niệm nhìn Hắc Yên Hoa. Mà ngắn ngủi mấy phút, Lâm Phi đã ra tay ngăn cản công kích của Hắc Yên Hoa. Lấy năng lực chiến đấu của bản thân Lâm Phi, nếu động sát cơ thì mấy chiêu là có thể giải quyết Hắc Yên Hoa rồi. Cho dù không dùng sát chiêu mà chỉ đánh nhau bình thường, công kích sắc bén của Hắc Yên Hoa cũng không đánh được Lâm Phi. Bởi vì Lâm Phi có dị năng Chiến Thần ba phút, năng lực chiến đấu cũng mạnh mẽ hơn Hắc Yên Hoa rất nhiều. Tuy đây là một cơ hội tốt để luyện tập chiến đấu nhưng Lâm Phi đang lo lắng cho an nguy của Lam Bách Hợp. Né sang bên cạnh, Lâm Phi liền tránh thoát cú đá ngang của Hắc Yên Hoa. Lâm Phi giơ tay phải lên, đánh vào gáy Hắc Yên Hoa như một con dao kim loại. Bịch một tiếng, Hắc Yên Hoa ngất xỉu trên mặt đất. Lâm Phi nhìn Hắc Yên Hoa bị ngất xỉu trên mặt đất, bất đắc dĩ vừa cười vừa nói: - Sau này cô gái dã man này sẽ là đội trưởng của tôi. Tôi quyết định tạm thời gia nhập đội lính đánh thuê vũ trụ Hắc Sắc Yên Hoa. - Các người thay tôi nói một tiếng với quản lý, nói Lâm Phi đã tới trình diện. Hơn nữa, tôi vừa xuống chiến hạm vận tải nên thân thể hơi không khoẻ, đi nghỉ ngơi trước rồi. Lâm Phi nói xong liền vác Hắc Yên Hoa lên vai. Cảm giác tay cũng không tệ lắm. Lâm Phi liền đi vào trong căn cứ. Sau khi Lâm Phi đi để lại một đám đội trưởng và tân binh kinh ngạc. Vừa xuống chiến hạm vận tải đã đâm vào bộ ngực nữ đội trưởng đến nhận binh, sau khi đánh nhau với đội trưởng một trận liền đánh đội trưởng bất tỉnh. Dáng vẻ này tuyệt đối không giống như cơ thể không khoẻ. Huống chi về sau lại còn khiêng nữ đội trưởng đang hôn mê rời đi. Hi vọng tên tân binh này đừng t*ng trùng thượng não, cường bạo Hắc Yên Hoa. Nếu không, chờ khi Hắc Yên Hoa tỉnh dậy thì sợ rằng cả Minh Thần Tinh sẽ náo nhiệt. Với tính cách của Hắc Yên Hoa, tuyệt đối có thể ôm thuốc nổ cùng chết với tên tân binh Lâm Phi này. Đương nhiên, tình huống hôm nay chỉ sợ là kết cục quái dị nhất từ trước đến nay, khi đội trưởng đội lính đánh thuê vũ trụ lựa chọn tân binh Thiên Long Liên Bang tạm thời. Sau khi đem Hắc Yên Hoa đến suối phun nước cách xa chiến hạm vận tải, Lâm Phi liền ném Hắc Yên Hoa vào trong suối phun nước. Rầm rầm ào ào! - Thằng ranh khốn khiếp này, bà đây muốn giết mày! Sau khi ướt sũng cả người, bị nước lạnh làm tỉnh lại, Hắc Yên Hoa đã uống hai ngụm nước lớn liền nhảy ra khỏi suối phun. Quần áo cả người đều bị ướt, dính chặt lại lộ ra vóc người phụ nữ hoàn mỹ. - Muốn giết tôi sao? Ân oán giữa tôi với cô chờ sau hãy nói. Đội trưởng Hắc Yên Hoa, tôi quyết định tạm thời gia nhập tiểu đội Hắc Sắc Yên Hoa của các cô. Chắc cô sẽ không giết chết một đội viên có thân thủ tốt như tôi chứ? - Đồng thời tôi còn muốn hỏi thăm cô một người. Lam Bách Hợp, một lính đánh thuê vũ trụ cách đây không lâu đã bị phân đến Minh Thần Tinh chấp hành nhiệm vụ, nữ nhân viên điều khiển cơ giáp. Tôi là bạn trai của cô ấy. Lâm Phi thử nghe ngóng tin tức về Lam Bách Hợp từ chỗ Hắc Yên Hoa, đồng thời lấy ra một hình ảnh điện tử chụp Lam Bách Hợp cho Hắc Yên Hoa xem. Căn cứ vào biểu hiện trên cuốn sách Tiểu Dự Ngôn Thuật kia, ngày mai chính là ngày chết của Lam Bách Hợp. Thời gian ghi chép này cũng có thể xuất hiện thay đổi. Dù sao cũng có quá nhiều nhân tố quấy nhiễu. Nhưng có thể lần bản thân tới Minh Thần Tinh, khiến chiến hạm vận tải đến Minh Thần Tinh trước một ngày đã trở thành một hiệu ứng bươm bướm, khiến Lam Bách Hợp bị giết chết trong đợt công kích đầu tiên của Bách Thú Đế Quốc ở mỏ thạch, không trở thành tù binh để bị chặt đầu vào sáng hôm sau. - Cái gì? Cậu là bạn trai Lam Bách Hợp? Thật hay giả vậy? Thằng ranh khốn khiếp này sao có thể là bạn trai của cô ấy được? Tôi chưa từng nghe cô ấy nói qua. Sau khi Hắc Yên Hoa nghe thấy Lâm Phi nói, lại nhìn Lam Bách Hợp ăn mặc thường phục trong tấm ảnh. Cuối cùng, Hắc Yên Hoa giống như quyết định cái gì liền giậm chân vài cái, nói với Lâm Phi: - Được rồi, thấy cậu là thành viên trong đội lính đánh thuê vũ trụ Hắc Sắc Yên Hoa, lại nể mặt mũi của đội phó Lam Bách Hợp nên đội trưởng đại nhân tôi sẽ tạm tha cho sai lầm vô lý của cậu hôm nay. Nhưng thằng ranh kia, cậu nhớ kỹ đây, chuyện xảy ra ngày hôm nay không được phép nói với Lam Bách Hợp, bằng không tôi sẽ cho cậu đẹp mắt. - Cô ấy là đội phó của các cô, cô biết giờ Lam Bách Hợp đang ở đâu không? Lâm Phi thử dò hỏi Hắc Yên Hoa. - Cô ấy à? Đang phụ trách áp vận một đống năng lượng khoáng thạch ở căn cứ phía đông rồi, chắc tầm này ngày mai sẽ trở về căn cứ. Hắc Yên Hoa rất tự nhiên nói. Nhưng sau khi Lâm Phi nghe thấy Lam Bách Hợp không ở căn cứ, trái tim khẽ thịch một cái. Theo biểu hiện của Tiểu Dự Ngôn Thuật, chỉ sợ tai nạn này sắp xảy ra. Nhiệm vụ áp giải tinh thạch của Lam Bách Hợp chính là hành trình tử vong của Lam Bách Hợp. - Vì tôi và Lam Bách Hợp là người yêu rất thân mật nên có chút cảm ứng tâm linh. Vừa rồi tôi dự cảm không lâu sau đó, Lam Bách Hợp sẽ gặp nguy hiểm. Hi vọng cô có thể dẫn tôi tới căn cứ chỉ huy liên lạc hỏi thăm một chút. Lâm Phi nói với Hắc Yên Hoa. - Cảm ứng tâm linh? Cái này cũng quá thần kỳ rồi. Lừa gạt ma quỷ à? Chắc hẳn là cậu muốn gặp bạn gái cậu đúng không? Hôm nay lại gặp phải cậu, xem như bà đây xui xẻo. Hắc Yên Hoa nói, dẫn Lâm Phi tới cứ điểm liên lạc. - Cái gì? Mỏ năng lượng phía nam căn cứ chúng ta đã bị Bách Thú Đế Quốc đánh lén vào một giờ trước? Mấy trăm chiến sĩ cơ giáp, không phải chết trận thì chính là bị bắt làm tù binh, sống chết không rõ? Hắc Yên Hoa kinh ngạc, mặt đen lại, nhìn viên quan tổng chỉ huy căn cứ, quát với ông ta: - Vậy sao ông còn không điều đội linh lính đi cứu viện? - Đã phái binh lính trinh sát rồi. Tất cả phải chờ sau khi binh lính trinh sát trở về mới quyết định. Viên quan tổng chỉ huy là ông già tóc trắng, nói. - Chờ. Chờ! Chờ lát nữa chắc tù binh chết hết rồi! Tôi đề nghị xuất kích, hoàn thành nhiệm vụ cứu viện này! Hắc Yên Hoa vội vã nói. - Đề nghị bị bác bỏ. Tất cả chờ sau khi trinh sát trở về mới thương nghị. - Hắc Yên Hoa, mặc dù cô là đội trưởng đội lính đánh thuê vũ trụ, nhưng lần này là làm thuê cho quân đội, phải tuân theo quy định của quân đội. Giờ mời cô rời khỏi phòng chỉ huy. Ông già tổng chỉ huy căn cứ đuổi Hắc Yên Hoa và Lâm Phi ra khỏi phòng chỉ huy. - Vẫn chậm một bước. Xem ra không cứu được Lam Bách Hợp rồi. Bách Thú Đế Quốc đã dọn xong mỏ tinh thạch, Lam Bách Hợp hơn phân nửa là đã bị bắt. Trong lòng Lâm Phi thầm nghĩ, chuẩn bị tự hỏi nên bỏ cuộc hay mạo hiểm tính mạng đi cứu viện. Đương nhiên, để bản thân Lâm Phi lựa chọn thì tỷ lệ bỏ cuộc sẽ cao hơn một chút. Dù sao xông vào cứ điểm Bách Thú Đế Quốc cứu người, cho dù có Chiến Thần ba phút thì cũng không đáng tin cậy. Một khi bị đánh trúng chỗ hiểm, bản thân sẽ chết rất thảm. Nhưng Hệ Thống Chiến Thần không để cho Lâm Phi có cơ hội lựa chọn. Âm thanh nhiệm vụ Hệ Thống Chiến Thần đã lâu lại xuất hiện: - Leng keng, phát hiện bạn gái Lam Bách Hợp của ký chủ rất có thể bị thế lực địch quốc bắt làm tù binh, không biết sinh tử, phù hợp hoàn cảnh nhiệm vụ 73%, khởi động nhiệm vụ. - Tên nhiệm vụ: Giữ gìn tôn nghiêm và vinh dự của Chiến Thần - Giới thiệu nhiệm vụ: Người trở thành Chiến Thần cũng sẽ có cảm tình. Bạn gái Chiến Thần không thể để cho bất cứ kẻ nào kinh nhờn. Lam Bách Hợp có khả năng bị bắt làm tù binh, hành động lần này của Bách Thú Đế Quốc chính là chà đạp đến tôn nghiêm của Chiến Thần. Ký chủ phấn đấu trở thành Chiến Thần, không chỉ phải có thực lực của Chiến Thần mà còn phải giữ gìn uy nghiêm của Chiến Thần. -Điều kiện hoàn thành nhiệm vụ: Lam Bách Hợp sống sót trở lại cứ điểm Minh Thần Tinh Thiên Long Liên Bang, ký chủ tiến hành phá huỷ thực chất cứ điểm Minh Thần Tinh Bách Thú Đế Quốc. -Điều kiện nhiệm vụ thất bại: Lam Bách Hợp tử vong hoặc ký chủ không tạo ra phá huỷ thực chất đối với cứ điểm Minh Thần Tinh Bách Thú Đế Quốc. -Khen thưởng hoàn thành nhiệm vụ: ký chủ giữ gìn tôn nghiêm của Chiến Thần, dũng khí có thể khen, được Hệ Thống động viên, khen thưởng miệng. -Trừng phạt nhiệm vụ thất bại: tôn nghiêm của Chiến Thần bị giẫm đạp là chuyện không cho phép xảy ra. Hệ Thống Chiến Thần sẽ khống chế thân thể ký chủ tiến hành phá huỷ cứ điểm Minh Thần Tinh Bách Thú Đế Quốc, cho đến khi năng lượng tế bào trong cơ thể ký chủ hoàn toàn bị hao hết mới ngừng lại. Ngươi có thể cầu nguyện cứ điểm Minh Thần Tinh Bách Thú Đế Quốc sẽ bị phá huỷ trước khi năng lượng tế bào trong cơ thể ngươi hoàn toàn hao hết. Nếu không, khi năng lượng tế bào của ký chủ hao hết chính là lúc ngươi tử vong. Sau khi Lâm Phi nhìn thấy nhiệm vụ này, hai mắt liền nổ đom đóm. Mặc dù biết hiện tại Lam Bách Hợp vẫn chưa chết nhưng hắn hối hận bản thân nhàn rỗi không có việc gì làm lại dùng quyển sách Tiểu Dự Ngôn Thuật, càng hối hận việc bản thân đến Minh Thần Tinh. Sớm biết phải cứu Lam Bách Hợp thì đã xin tà giáo Ám Phi Hoa giúp đỡ rồi, cũng tốt hơn bây giờ. Bây giờ có tìm Ám Phi Hoa xin giúp đỡ thì cũng không đủ thời gian. Lam Bách Hợp rất có thể sẽ bị chém đầu vào ngày mai, hơn nữa Hệ Thống Chiến Thần đã phát nhiệm vụ ra rồi. Lâm Phi nhìn khen thưởng hoàn thành nhiệm vụ lần này một chút: - Hệ Thống động viên, khen thưởng miệng. Mẹ kiếp, bản thân hắn cần gì Hệ Thống Chiến Thần động viên chứ? Khen thưởng miệng chính là khen thưởng một câu, không có ban thưởng. Lâm Phi lại nhìn xuống trừng phạt nhiệm vụ Hệ Thống Chiến Thần thất bại, đấy chính là chịu chết. Năng lượng tế bào của hắn không thể chịu nổi Hệ Thống Chiến Thần phát uy tiêu xài. Dùng tốc độ tiêu hao năng lượng sau khi Hệ Thống Chiến Thần biến thân, Hệ Thống Chiến Thần không dùng năng lượng tích trữ mà chỉ dùng năng lượng tế bào của hắn thì chỉ sau vài phút, hắn sẽ bị hút khô. Lâm Phi quyết định rồi, phải đi cứ điểm Minh Thần Tinh của Bách Thú Đế Quốc rồi cứu Lam Bách Hợp. Mặc dù có nguy hiểm nhưng vẫn còn có cơ hội giữ mạng. - Thằng ranh, không ngờ dự cảm của cậu rất chuẩn, bạn gái của cậu chỉ sợ đã xảy ra chuyện rồi. Quan chỉ huy chết tiệt, chỉ biết tác chiến bảo thủ. Đi trên đường ra khỏi bộ chỉ huy, Hắc Yên Hoa tức giận nói với Lâm Phi. - Hắc Yên Hoa, quan chỉ huy không để chúng ta xuất kích, ông ta có thể đợi nhưng tôi không đợi được. Tôi muốn đi cứu Lam Bách Hợp, cho dù trong tình huống không có tiếp viện thì cũng phải đi cứu Lam Bách Hợp. Cô có muốn cứu thuộc hạ của cô không? Cô có chuẩn bị điên cuồng một lần với tôi không? Lâm Phi giả vờ như vô cùng chính nghĩa, hỏi Hắc Yên Hoa. - Nói nhảm, Lam Bách Hợp là đội phó của tôi, bà đây đương nhiên muốn đi cứu rồi. Nói kế hoạch của cậu ra đi. Hắc Yên Hoa kiên định nói với Lâm Phi. Mười phút sau, một chiếc chiến hạm vận binh loại nhỏ liền nhanh chóng bay ra khỏi cứ điểm rồi chạy tới cứ điểm Bách Thú Đế Quốc phía nam. Phía sau chiến hạm có một cơ giáp cao hai thước, trong khoang thuyền là quân trang hỗ trợ chiến đấu. Trang phục kim loại hỗ trợ chiến đấu loại nhỏ này có thiết kế một súng laser, tầm sát thương 3000m, còn có hai thanh kiếm năng lượng laser. Lấy tốc độ mà nói thì chạy trên địa hình bằng phẳng không có vấn đề. Cơ giáp loại nhỏ này bình thường đều dùng trong chiến tranh lục địa, để đánh vào trong cứ điểm hoặc để chiến đấu linh hoạt trong thành thị, tính cơ động rất cao. - Lâm Phi, cậu xác định một mình có thể cứu bạn gái cậu? Tôi tin tưởng cậu thật lòng với cô ấy rồi. Nhưng tôi vẫn cảm thấy cậu quá mạo hiểm. - Có lẽ ngày mai tôi sẽ hối hận với quyết định hiện tại. Đây rõ ràng là đi chịu chết mà. Kế hoạch tác chiến của cậu là quyết định của một người điên. Không biết tại sao tôi lại đồng ý với cậu nữa. Hắc Yên Hoa ngồi trong phòng điều khiển chiến hạm nói với Lâm Phi đằng sau. - Đây quả thật là một quyết định điên cuồng. Nhưng tôi tin tưởng thực lực bản thân. Đội trưởng Hắc Yên Hoa, việc cô cần làm là đưa tôi đến vị trí tương đối gần cứ điểm Bách Thú Đế Quốc, sau đó phi hành tầng thấp. - Đương nhiên, chỉ cần cô không bị hoả lực của đối phương đánh rơi xuống thì sẽ không có vấn đề gì. Sau đó tôi sẽ nhảy ra khỏi chiến hạm vận tải, cô điều khiển chiến hạm vận tải đi xa nhé. - Chờ sau khi tôi cứu được Lam Bách Hợp thì sẽ liên lạc với cô. Nếu không đánh cược đi. Nếu tôi thành công cứu Lam Bách Hợp ra, thân là đội trưởng cô có phải an ủi thuộc hạ tạm thời là tôi không? Cho tôi mát xa cái gì đấy chẳng hạn. Lâm Phi mỉm cười nói. Mặc dù biết nhiệm vụ lần này hơi nguy hiểm nhưng vì cứu Lam Bách Hợp, tránh cho bi kịch diễn ra nên cũng chỉ có thể bắt buộc mạo hiểm. Có dị năng Chiến Thần ba phút (nguỵ), chỉ cần không bị giết chết trong một lần thì bản thân hắn có hi vọng. Lâm Phi tin tưởng nếu bản thân không hành động, ngày mai sẽ nghe được tin Lam Bách Hợp tử vong. Căn cứ vào biểu hiện trên cuốn sách Tiểu Dự Ngôn Thuật, Bách Thú Đế Quốc không có chính sách ưu đãi tù binh. Nếu không hoàn thành nhiệm vụ Hệ Thống Chiến Thần, năng lượng tế bào trong cơ thể hắn sẽ bị hút khô, trở thành một thây khô. Mà trong phòng chỉ huy cứ điểm Minh Thần Tinh của Bách Thú Đế Quốc, một cô gái có mái tóc dài màu đỏ rực lửa, dáng người yêu nghiệt đang ngồi trên một chiếc ghế bành lớn không biết làm từ da lông động vật gì. Trên mặt đất trước người cô có bày ra hình chiếu lập thể bản đồ chiến lược Minh Thần Tinh. - Thân là thành viên tứ đại gia tộc Huyết Sắc Nhất Tộc, vậy mà ba ngày trước, Huyết Sắc Mã Lệ ta lại bị đày đến chiến trường Minh Thần Tinh nho nhỏ này. - Nội đấu gia tộc chết tiệt! Các anh trai đáng chết! Năng lực chỉ huy rõ ràng kém hơn tôi mà lại để tôi lưu vong đến đây. Ba năm sau chính là lúc tranh giành thủ tịch đời thứ sáu của gia tộc. Nếu mình cứ ở mãi trên hành tinh nho nhỏ này thì căn bản không thể tham dự được. - Ở Minh Thần Tinh bây giờ, số lần giao chiến thật sự là quá ít. Bách Thú và Thiên Long lại phân ra hai nửa tinh cầu bắt đầu chung sống hoà bình, cùng khai thác năng lượng tinh thạch, mấy năm trôi qua chỉ có mấy cuộc chiến quy mô nhỏ. Không được, mình phải có hành động chọc giận tới các tướng sĩ Thiên Long Liên Bang trên Minh Thần Tinh. - Phải để bọn hắn xin điều động càng nhièu quân đội đến chiến trường Minh Thần Tinh. Làm cho chiến trường này biến thành địa ngục máu, mình mới có cơ hội nắm giữ càng nhiều binh quyền, mới có thể nhanh chóng rời khỏi chỗ này. - Hôm nay tập kích cơ sở khai thác Thiên Long Liên Bang, bắt một đống tù binh có lẽ sẽ lấy làm khởi đầu. Ngày mai đưa đầu lâu của những tên tù binh này cho Thiên Long Liên Bang có lẽ là một quyết định không tệ. Làm nổi danh tiếng của Huyết Sắc Mã Lệ, ta muốn cho tất cả binh sĩ Thiên Long Liên Bang biết rõ. Ha ha ha… Một tiếng cười dài vang vọng trong phòng chỉ huy. Đương nhiên, Huyết Sắc Mã Lệ cũng có năng lực bản thân nên mới dám làm thế. Cô thân là người thừa kế kiệt xuất nhất của Bách Thú Đế Quốc đời thứ sáu, có năng lực phân tích yêu nghiệt. Năm nay gần hai mươi tuổi, cô đã vượt qua cả thầy giáo của cô, có thể chỉ huy một quân đoàn chiến hạm khổng lồ chiến đấu. Có thể nói đối với cô, chỉ huy chiến trường Minh Thần Tinh nho nhỏ này chỉ giống như chơi đùa. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là cô không gặp phải tồn tại càng yêu nghiệt, nghịch thiên, Lâm Phi có Hệ Thống Chiến Thần trợ giúp. Ầm ầm! Dưới sự điều khiển của Hắc Yên Hoa, chiến hạm vận tải bắt đầu né tránh hoả lực của quân địch. Cũng may khuảng cách tới cứ điểm Bách Thú Đế Quốc không gần lắm, Bách Thú Đế Quốc chỉ phát hiện thấy trên không có một chiến hạm vận tải loại nhỏ xâm lấn nên điều một khẩu pháo bắt đầu công kích thị uy và tạo áp lực. Nhưng nếu chiến hạm vận tải vẫn không thay đổi hướng đi thì xa hơn phía trước chính là hoả lực dày đặc nghênh đón nó. - Được rồi. Đội trưởng Hắc Yên Hoa, cô mở cửa khoang thuyền ra đi. Tôi muốn nhảy xuống. Cô trở về căn cứ rồi rửa tay sạch sẽ chờ mát xa cho tôi nhé. Lâm Phi nói. - Thằng ranh thối, còn dám đùa giỡn với bà đây à? Mau cút xuống dưới! Hắc Yên Hoa nói xong liền ấn hệ thống mở cửa khoang chiến hạm vận tải, tận lực giảm độ cao và tốc độ bay xuống. Chỉ thấy một vật thể hình người màu bạc bị ném ra khỏi đuôi chiến hạm vận tải. Lâm Phi điều khiển trang phục chiến đấu, mở trang bị phản lực dưới chân ra, giảm tốc độ rơi xuống, điều khiển phương hướng, cuối cùng rơi xuống một khu rừng rậm rạp. Đám vệ binh cứ điểm Bách Thú Đế Quốc thấy chiến hạm vận tải gần đó ném một vật thể hình người xong rồi rời khỏi khoảng không, hiển nhiên cũng không coi vật thể bị ném trong rừng rậm phương xa này vào đâu. Dù sao tư duy của người bình thường đều không cho rằng một binh sĩ mặc trang phục chiến đấu lại có can đảm đánh vào cứ điểm của bọn hắn. Nhiều nhất cũng chỉ cho rằng đây là một binh sẽ thăm dò ở chỗ xa một chút, sau đó sẽ rút lui. Nhưng binh sĩ Bách Thú Đế Quốc không đoán được người tới lần này chính là một chiến sĩ Thiên Long Liên Bang điên cuồng. Bây giờ Lâm Phi mặc một quần áo chiến đấu loại nhỏ này như có nhiều hơn một lớp áo ngoài, có thể đề cao tốc độ hành động, giảm bớt lượng sức lực hao phí khi vận động. Đương nhiên cũng có khuyết điểm, chính là hệ thống hoả lực. Đánh mấy binh lính còn có thể nhưng công kích cơ giáp chính quy cỡ lớn hay chiến xa di động gì đó mà không đánh trúng bộ phận quan trọng thì rất khó tạo thành thương tổn. Lâm Phi nhanh chóng chạy tới cứ điểm Bách Thú Đế Quốc, trường kiếm laser vung vẩy trong tay chém những nhánh cây chặn đường phía trước. Cuối cùng Lâm Phi dừng lại bên cạnh đường nhỏ bên ngoài cứ điểm Bách Thú Đế Quốc. Hắn ngồi xổm phía sau gốc đại thụ trăm năm, sau khi ẩn giấu bản thân thì bắt đầu xem xét tình huống. Nhìn tuyến phòng vệ hoả lực bên ngoài cứ điểm Bách Thú Đế Quốc, Lâm Phi bỏ đi ý định tự xông vào. Dù hắn có cơ hội một ngàn lần trở lại quá khứ thì thoạt nhìn cũng hơi nhiều. Nhưng đối mặt với tuyến phòng ngự hoả lựa kia, sợ rằng sẽ tiêu hao quá nhanh. Nếu trước khi chưa cứu được Lam Bách Hợp mà dị năng trở lại quá khứ hết sạch, chờ đợi hắn chỉ có tử vong, mà một kích đánh trúng chỗ hiểm cũng lập tức tử vong. Vì thế Lâm Phi ngồi sau gốc đại thụ, bắt đầu suy nghĩ đối sách. - Rầm rầm… Sáu chiếc xe vận chuyển năng lượng ở phương xa chạy trên đường nhỏ, sau khi vượt qua cửa khẩu liền đi tới cứ điểm Bách Thú Đế Quốc, nhanh chóng đi vào cứ điểm, biến mất trong tầm mắt. - Có rồi. Lâm Phi lập tức thi triển dị năng trở lại ba phút trước. Cảnh tượng trước mắt thay đổi, sáu chiếc xe năng lượng xuất hiện ở trên đường xa. Lâm Phi mượn cơ hội, nhanh chóng di động thân hình rồi chạy tới một cái hố ven đường nhỏ, nằm xuống.