Siêu Cấp Binh Vương
Chương 711 : Y Hạ Đoạt Quyền 11
Phục Bộ Thiên Tầm cũng triệt để yên lòng rồi, có thành viên Lang Thứ bảo hộ hắn, hắn dứt khoát ở một bên an tâm xử lý miệng vết thương của mình.
Bởi vì vừa mới một phen kịch chiến, miệng vết thương của hắn lại bị xé nứt ra, máu tươi chảy đầm đìa, thật sự nếu không kịp thời xử lý thì cho dù sau này lành rồi, cũng sẽ lưu lại di chứng.
Hắn xem như triệt để nhìn thấy được sự uy phong của Nanh Sói, âm thầm thầm nghĩ: "Khó trách Nanh Sói khả thể được xưng là vương giả lính đánh thuê thế giới, quả nhiên có được chỗ bất phàm của bọn họ.
Chỉ cần nói tới Diệp Khiêm người lãnh đạo đầy mưu trí này, thì cũng không phải là người bình thường có thể so sánh, chỉ cần có loại người giống như Diệp Khiêm ở bên trong Nanh Sói, thì Nanh Sói sẽ không bao giờ suy sụp."
Mà tình hình bây giờ, là chuyện mà Phục Bộ Thiên Tầm rất vui vẻ nhìn thấy, nhìn thấy Bách Địa Đoàn Tàng đã chết, Đằng Lâm Dực cũng sống không lâu, gia tộc Ninja Y Hạ xem ra đã là vật trong túi của hắn rồi.
Chỉ là, nhớ tới lới Trung Trạch Khánh Tử lúc trước đã nói, trong nội tâm của hắn không khỏi vẫn có chút lo lắng, nếu như thành viên gia tộc Phục Bộ toàn bộ bị giết chết, thì coi như hắn có nắm giữ quyền lãnh đạo gia tộc Ninja Y Hạ thì cũng là nguyên khí đại thương ah.
Bất quá, cục diện bây giờ đã không phải là chuyện hắn có đủ khả năng khống chế nữa rồi, hắn hiện tại chỉ suy nghĩ, không biết sau khi Diệp Khiêm giải quyết Trung Trạch Khánh Tử, sẽ đối phó hắn như thế nào.
Đã có Lâm Phong, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe tham gia, hơn nữa còn có Thanh Phong cùng Lang Thứ thành viên mãnh liệt công kích, chút ít thủ hạ còn lại của Trung Trạch Khánh Tử trong chớp mắt liền tổn thất hơn phân nửa.
Từ hơn một năm trước, Diệp Khiêm cũng đã đem mệnh lệnh truyền đạt xuống dưới, phàm là thành viên Nanh Sói thì phải tu luyện cổ võ thuật.
Tuy thành viên Lang Thứ vốn là người của tổ chức sát thủ Ám Dạ Hoa Bách Hợp, nhưng đã bị Nanh Sói hợp nhất, như vậy bọn họ sẽ là một phần tử của Nanh Sói.
Nếu đã là một phần tử của Nanh Sói, như vậy Diệp Khiêm cũng sẽ không biết nặng bên này nhẹ bên kia, không để cho các cô tu luyện cổ võ thuật.
Những sát thủ đều là cô nhi, trước kia vẫn luôn sinh hoạt ở một nơi bí mật gần đó, không dám nhìn ánh mặt trời.
Hôm nay, Diệp Khiêm dẫn theo các cô đi về phía quang minh, tuy vẫn phải trải qua chém giết, nhưng so với trước kia thì cuộc sống của các cô tốt hơn rất nhiều.
Huống hồ, lúc Diệp Khiêm hợp nhất tổ chức sát thủ Ám Dạ Hoa Bách Hợp, đã từng nói rất rõ ràng, nếu có người muốn rời khỏi, hắn tuyệt đối sẽ không ngăn cản.
Các cô đều cam tâm tình nguyện lưu lại, đã lưu lại, thì các cô sẽ vì chính mình mà phấn đấu, cũng vì Nanh Sói mà phấn đấu.
Trải qua thời gian hơn một năm lắng đọng, sức chiến đấu của những thành viên Lang Thứ đã không phải ngày xưa có thể so sánh, tuy bọn họ chỉ tu luyện cổ võ thuật không có bao lâu, chỉ có thể coi là cấp bậc nhập môn, thế nhưng mà cũng đã có bay vọt về chất.
Huống hồ, bởi vì bọn họ bây giờ đã là người Nanh Sói, bọn họ cũng không cần phải một mình chấp hành nhiệm vụ nữa, đa số sẽ có đồng bọn phối hợp, như vậy chẳng những bồi dưỡng tình cảm giữa các cô, mà còn có thể luyện tập phối hợp chi thuật.
Trung Trạch Khánh Tử nhìn thấy người của mình lần lượt ngã xuống, trong nội tâm của cô càng thêm khẩn trương.
Hiện tại cô chỉ có ý nghĩ là mau chóng giải quyết Đằng Lâm Dực, sau đó nghĩ biện pháp chạy khỏi nơi này.
Lưu được núi xanh lo gì không có củi đốt, cho dù sau khi trở về sẽ bị phạt, thi cô cũng phải đem chuyện hôm nay mang về, nếu không chẳng phải là liền người của tổ chức cũng không biết hết thảy mọi chuyện đều là do Diệp Khiêm làm.
Huống hồ, chuyện này cũng không phải là chuyện có khả năng dự liệu trước được, tin tưởng thủ lĩnh tổ chức cũng sẽ không xử phạt cô quá nặng.
Đã có ý nghĩ như vậy, công kích của Trung Trạch Khánh Tử càng phát ra hung mãnh, chỉ thấy thân thể của cô đột nhiên vặn vẹo kỳ dị một chút, dao găm trong tay theo một góc độ rất quỷ dị trực tiếp đâm vào trái tim của Đằng Lâm Dực.
Vừa nhanh vừa mạnh, mà ngay cả Diệp Khiêm cũng không có nhìn thấy rõ ràng đến cùng là chuyện gì đã xảy ra, trong nội tâm không khỏi có chút hoảng hốt.
Một chiêu vừa rồi của Trung Trạch Khánh Tử tựa hồ có điểm giống với Yoga Ấn Độ.
Công phu trên thế giới, chỉ sợ chỉ có thuật Yoga hoặc là thuật súc cốt của Hoa Hạ mới có thể phát huy ra hiệu quả như vậy a? Mới có thể đem thân thể con người vặn vẹo kỳ dị như vậy.
Đối với Yoga, Diệp Khiêm cũng không hiểu rõ cho lắm, chỉ từng nhìn thấy ở trên TV mà thôi, còn không có chính thức gặp được cao thủ Yoga.
Sau khi nhìn thấy động tác vừa rồi của Trung Trạch Khánh Tử, Diệp Khiêm âm thầm cảm giác có lẽ hắn nên đi nghiên cứu thuật Yoga một chút, nếu không tương lai chống lại những thành viên Sakura mị nhẫn, chỉ sợ sẽ có chút bối rối a.
Trung Trạch Khánh Tử một kích có hiệu quả, không dám dừng lại, nhanh chóng nhổ chủy thủ của mình ra, sau đó chuyển động thân thể của mình, liền đến sau lưng Đằng Lâm Dực, hai tay bắt lấy đầu của Đằng Lâm Dực, dùng sức vặn một cái, chỉ nghe "Răng rắc" một tiếng, xương cổ của Đằng Lâm Dực đã bị bẻ gãy, đầu cúi xuống dưới, cả người lập tức ngã trên mặt sàn nhà.
"Diệp Khiêm, tôi nhớ kỹ anh rồi, từ nay về sau Sakura mị ảnh cùng anh thế bất lưỡng lập, anh tự giải quyết cho tốt." Trung Trạch Khánh Tử vừa mới nói xong, liền ném ra một viên đạn dược, "Phanh" một tiếng nổ tung lên, lập tức, sương mù tràn ngập.
Diệp Khiêm lạnh lùng nở nụ cười một tiếng, đứng nguyên tại chỗ cũng không có cử động gì.
Không phải hắn không muốn truy đuổi Trung Trạch Khánh Tử, mà là hắn cảm thấy không cần phải làm như thế, cho dù hắn có bắt được Trung Trạch Khánh Tử, thì cũng không nhất định có thể từ trong miệng của cô hỏi ra chuyện gì.
Ngược lại, để cho cô chạy thoát, có lẽ còn có thể thông qua cô tra ra những chuyện có liên quan đến tổ chức Sakura mị nhẫn.
Phục Bộ Thiên Tầm nhìn thấy Trung Trạch Khánh Tử chạy thoát, trong nội tâm không khỏi có chút không cam lòng, nếu như để cho Trung Trạch Khánh Tử chạy thoát thì đối với gia tộc Ninja Y Hạ sau này sẽ gặp rất nhiều bất lợi.
Huống hồ, Trung Trạch Khánh Tử giết nhiều thành viên gia tộc Ninja Y Hạ như vậy, Phục Bộ Thiên Tầm chỉ muốn giết chết cô cho thống khoái.
Bất quá, hắn đã thấy tận mắt công phu của Trung Trạch Khánh Tử, hiện tại bản thân hắn lại có thương tích, cho dù có đuổi theo kịp thì cũng chỉ phí công uổng sức mà thôi, thậm chí ngay cả mạng nhỏ của hắn cũng có thể không còn.
Huống chi, hết thảy đều là công lao của Diệp Khiêm, truy hay không truy, cũng chỉ có thể xem Diệp Khiêm quyết định như thế nào mà thôi.
Bất quá, nhìn bộ dạng của Diệp Khiêm, hiển nhiên là cũng không có ý muốn truy đuổi, cho nên Phục Bộ Thiên Tầm cũng chỉ có thể buông tha cách nghĩ của mình mà thôi.
Đợi đến lúc sương mù tán đi, những thủ hạ của Trung Trạch Khánh Tử đã bị giết chết toàn bộ, không có một người nào còn sống.
Diệp Khiêm nhìn Thanh Phong, hắn hiểu ý gật đầu, đi đến trong trước mặt một cỗ thi thể, tìm tòi một hồi, trừ một ít vũ khí ra, thì cũng không có phát hiện gì.
Sau đó, Thanh Phong cởi áo của cỗ thi thể kia ra, chỉ thấy trước ngực có một tiêu chí tử thần, không khỏi có chút sửng sốt một chút, quay đầu nhìn Diệp Khiêm.
Diệp Khiêm cất bước tiến lên vài bước, cúi đầu nhìn thoáng qua, lông mày có chút nhíu lại một chút, hắn cũng không biết tiêu chí này đại biểu cho cái gì.
Quay đầu nhìn Lâm Phong cùng Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, hỏi: "Anh Lâm, Thiên Hòe, hai người có biết cái tiêu chí này đại biểu cho cái gì không?"
Lâm Phong có chút lắc đầu, nói: "Theo tôi được biết, thì người trong tổ chức Sakura mị nhẫn toàn bộ đều là nữ, hơn nữa tiêu chí của bọn họ hẳn là cây hoa anh đào.
Tiêu chí tử thần này, tôi cũng không biết là tiêu chí của tổ chức nào."
Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cũng hơi hơi lắc đầu, hiển nhiên cũng không rõ ràng lắm.
"Tôi biết rõ!" Phục Bộ Thiên Tầm tiến lên vài bước, cúi đầu nhìn tiêu chí trên cỗ thi thể kia, nói.
Ánh mắt của mọi người không khỏi chuyển đến trên người hắn, Phục Bộ Thiên Tầm dừng một chút, nói: "Nếu như tôi không nhìn lầm thì bọn họ hẳn là thành viên của bộ đội đặc chủng Nhật Bản."
Mọi người không khỏi lắp bắp kinh hãi, Diệp Khiêm kinh ngạc nói: "Nhật Bản cũng có bộ đội đặc chủng sao? Nhật Bản là quốc gia thua trận, căn cứ hiệp nghị, bọn họ không thể có bộ đội đặc chủng a?"
"Kỳ thật Nhật Bản cũng đã thành lập bộ đội đặc chủng lâu rồi, chỉ là ngoại giới không biết mà thôi.
Những người này có lẽ là người của bộ đội đặc chủng Tử Thần Nhật Bản." Phục Bộ Thiên Tầm nói, "Chỉ là tôi thật không ngờ, những người này tại sao lại liên hợp với Sakura mị nhẫn, xem ra quân đội Nhật Bản lại có âm mưu gì nữa rồi."
Lời này, không khỏi khiến cho mọi người cũng đều lắp bắp kinh hãi.
Lông mày của Diệp Khiêm lại càng nhíu lại với nhau, chuyện này tựa hồ so với dự đoán của hắn còn muốn phức tạp hơn rất nhiều a.
Hít thật sâu một hơi, Diệp Khiêm đưa ánh mắt chuyển hướng Thanh Phong, nói: "Thanh Phong, mày hãy dẫn người đi trước a, vạn nhất một hồi cảnh sát Nhật Bản tới đây thì sẽ rất phiền toái."
"Vâng!" Thanh Phong lên tiếng, phất phất tay, mang theo thành viên Lang Thứ nhanh chóng rút lui khỏi nơi đây.
Không có bao lâu, liền biến mất khỏi biệt thự của Bách Địa Đoàn Tàng.
Nhìn Phục Bộ Thiên Tầm, Diệp Khiêm nói: "Phục Bộ gia chủ, hiện tại Bách Địa Đoàn Tàng cùng Đằng Lâm Dực đều đã bị giết chết, xem ra có lẽ tôi nên chúc mừng ông rồi.
Về sau ông chính là người lãnh đạo gia tộc Ninja Y Hạ rồi, hi vọng Nanh Sói chúng tôi có thể cùng gia tộc Ninja Y Hạ liên minh với nhau."
Có chút thở dài, Phục Bộ Thiên Tầm nói: "Chuyện lần này thật muốn đa tạ Diệp tiên sinh rồi, nếu như không có Diệp tiên sinh thì chỉ sợ hôm nay tôi đã chết ở chỗ này rồi.
Uổng tôi còn tự cho là đã ám chỉ cho Diệp tiên sinh là Bách Địa Đoàn Tàng muốn đối phó anh, không nghĩ tới Diệp tiên sinh đã sớm có an bài rồi."
"Lời nói mặc dù như thế, bất quá, Diệp Khiêm rôi là người có ơn tất báo, mặc kệ Phục Bộ gia chủ xuất phát từ nguyên nhân gì, thủy chung vẫn đối với tôi có ân, tôi tự nhiên không thể trơ mắt nhìn Phục Bộ gia chủ gặp chuyện không may." Diệp Khiêm nói, "Chỉ hy vọng sau chuyện hôm nay, gia tộc Ninja Y Hạ có thể cùng Nanh Sói tôi biến chiến tranh thành tơ lụa, không cần phải liều anh chết tôi sống nữa.
Tôi tin tưởng, chỉ cần chúng ta liên minh, cường cường liên hợp sẽ mang lại lợi ích cho cả hai bên."
Phục Bộ Thiên Tầm nói: "Đáng tiếc trải qua chuyện lần này, gia tộc Ninja Y Hạ của tôi tổn thất thảm trọng, không biết hiện tại gia tộc Phục Bộ của tôi còn có bao nhiêu thanh viên còn sống.
Những thành viên Sakura mị nhẫn thật sự quá mức âm hiểm, bọn họ vậy mà đã sớm đánh chủ ý tới gia tộc Ninja Y Hạ.
Nếu như không phải Diệp tiên sinh trợ giúp, thì chỉ sợ gia tộc Ninja Y Hạ của tôi đã biến mất khỏi thế giới này rồi."
Diệp Khiêm nở nụ cười một chút, nói: "Tôi đã xem Phục Bộ gia chủ là người một nhà, nếu như Phục Bộ gia chủ còn khách khí như vậy thì đã xem Diệp Khiêm là người ngoài rồi.".
Đam Mỹ Sắc
"Phục Bộ gia chủ không cần sầu lo, tuy thành viên gia tộc Phục Bộ có tổn thất, thế nhưng mà cũng không có tổn thất lớn lắm.
May mắn Diệp tiên sinh đã sớm đoán được, lúc sáng sớm đã phái tôi đi cứu viện, bằng không mà nói, chỉ sợ gia tộc Phục Bộ của ông thật sự đã bị hủy.
Bất quá, may mắn chúng tôi đã đến kịp lúc, đại bộ phận thành viên gia tộc Phục Bộ đều còn sống, tổn thất cũng không phải rất lớn." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói..
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
80 chương
34 chương
130 chương
15 chương
58 chương