Rin
Chương 13
Reeeeeeng.....
Hic, thế là tiền ta đi nơi nao sau chiều ngày hôm nay đây....T∆T....
Đang buồn tủi miên man bỗng nhiên bị đánh một cái làm tôi hoảng hồn, theo phản xạ chát cho đứa sau lưng một cái mắt mới kịp nhìn người bị tát là ai. Đầu tôi quay một góc 89° nhìn anh Quang đẹp trai trên mặt có dính dấu tay mới hoảng hồn. Ohhhhh thằng này sao chứ sao ghét nhất chính là bị đánh vô mặt nhaaaaa.
– Ax, chết con Rin rồi — Chi (xuất hiện trong chap 9) đứng gần đó hô lên một tiếng
– Thằng này thiên vị lắm, đánh ai chứ không đánh con Rin đâu - già làng ( lớp trưởng) nhiều chuyện xúm miệng vào
– Ừ, đúng ùi đó, tại tụi mình ko phải người đặc biệt như con Rin, ấy daaa! – Thu Ngân cuối lớp cũng xía cái miệng
Quay lại chỗ tôi và Quang.....
Sau khi nghe lời bình luận của anh chị trong lớp, đầu tôi bắt đầu nhỏ giọt mồ hôi vì....
– Rin, mày tới số rồi con!!!==
Vì nó cũng chẳng nhịn ai như lời họ nói, thế là....
Anh Quang đẹp trai đuổi tôi vài vòng lớp học cho đến khi hắn hụt hơi mất sức, đá cái ghế rồi ảnh ngồi lên bàn ( hay ghê! đá ghế ngồi lên bàn ) nói : Mày coi chừng tao!
Những người ngoài cuộc:
– Thấy chưa tao nói thằng Quang ko đánh con Rin đâu - con Dung sư tử nói
– Từ lúc mới biết nó tới giờ, tao chưa từng thấy thằng Quang đánh con Rin - già làng hô
– Ủa, sao lại vậy? – không biết đâu ra thằng hotboy lớp kế bên
– Tao sao biết được - già làng tiếp tục
Ấy, có lẽ ở lớp ai cũng thấy tôi với thằng Quang rất thân nhau, cả cái bánh cũng chia ăn đc, nhưng không ai biết tôi và nó đã trải qua cuộc sống như thế nào để có đc ngày làm bạn thân như hôm nay... kể ra thì thật là ly kỳ nhưng nói chung ngày trước tôi với nó cũng chẳng ưa nhau mấy, tuy không có thảm họa đánh nhau nhưng cũng có thể nói là: hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện cự nhau hoài.
Cái gì vô lỗ tai này cũng ra lỗ tai kia, thằng Quang là như vậy, nó cũng chả để ý gì liền lôi tôi đi, ừ đi ăn mừng vì nó thắng cá cược và người trả tiền là tôi. Khốn nạn!
Truyện khác cùng thể loại
58 chương
17 chương
17 chương
21 chương
56 chương
59 chương
33 chương