Rin
Chương 14
Quán ăn mà chúng tôi đến là một quán tên là “ Sắc vàng" không nhầm đây không phải quán ăn mà là một tiệm cafe và tên của nó đã được giới thiệu ở ↑. Nơi này đúng là rất phù hợp với tên gọi bên trong quán thiết kế vô cùng tinh tế màu chủ đạo là màu vàng của bầu trời trưa ấm bóng và những chiếc lá thu úa vàng, cái ghế hình chiếc lá màu xanh ngã vàng cùng với cái bàn tròn cùng màu, nói chung khi vào quán cafe này chọn đồ mát uống là một lựa chọn đúng đắn vì màu sắc của nó cũng đủ để người ta uống 4 li nước nên khi vào đây cân nhắc tiền một chút...
Quang kéo kéo cái áo tôi nói: " chắc lần này mày sạt nghiệp rồi con ơi!" . Tôi giật mình:" hả sao sạc nghiệp?". Uống hai li nước có chết ai đâu mà sạt nghiệp? Dường như muốn giải thích câu hỏi trong đầu tôi, thằng Quang chỉ ngón cái ra đằng sau, theo nó tôi quay ra sau nhìn. Gió hiu hiu thổi, lá vàng bay qua, giấy rác bay qua mà chả thấy cái gì hết!
- Hử có gì đâu?!
- Tụi mày ra đi trốn đó là gì!
Hình như nó không nói với tôi vì tôi thấy nó nhìn cái góc cây to bên đường, hay thằng này nó bị chứng hoang tưởng?
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
24 chương
12 chương
133 chương
10 chương
1 chương