Sau khi rớt xuống vực sâu, ba người Godric bị mất tích lại đột nhiên xuất hiện, điều này khiến Snape vẫn luôn lo lắng cho bọn họ giờ mới thở phào nhẹ nhõm. Khi nhìn thấy ba người bạn bị thất lạc đang đến, dù là Snape hay Salazar đều bước nhanh hơn, bọn họ rất nhanh tập hợp trước đài ngọc ở trung tâm hồ nước. Ngoài nhóm bọn họ tiến đến từ hai con đường, còn có hai người mà bọn họ không biết là ai đi ra từ con đường còn lại. Những người đó đang nhìn nhóm người Snape, hơi dừng lại, rồi rất nhanh đi tới đài ngọc nơi ba con đường giao nhau. Lúc này nhóm Godric và Snape cũng đã tập hợp. “Chào, Severus và Salazar, hai người các cậu đã rơi tới chỗ nào vậy hả, còn có các cậu đi ra từ nơi này sao?” Godric đưa tay muốn đấm hai người này một cái, thế nhưng Slytherin luôn chịu không nổi với nhiệt tình của Gryffindor, hai người không hẹn mà cùng nghiêng người né đi. Thấy tình hình như vậy, Godric lại càng muốn giương nanh múa vuốt lấn tới. “Được rồi, Gody không nên đùa giỡn nữa, có người ngoài nhìn kìa.” Rowena ngăn sư tổ đang đùa giỡn làm tổn hại hình tượng, cô nhìn chăm chú nhóm người khác vừa tiến vào sau bọn họ. Godric khụ khụ hai tiếng, nhướng mày, hình tượng uy nghiêm nhìn về phía người tới. Snape cũng im lặng quan sát những người này. Nhóm người kia chỉ có bốn người, bên ngoài đều khoác áo choàng da, nhìn có vẻ giống áo choàng của người Đan Mạch mà bọn Godric đã từng gặp. Nhìn kỹ quần áo bọn họ mặc có thể thấy một người là kỵ sĩ, ba người khác thì không phải. Đầu lĩnh của nhóm bốn người là một trong ba người không phải kỵ sĩ, khoảng năm sáu chục tuổi, tóc dài màu rám nắng (cái màu giống đuôi bò ý, bị cháy nắng ý), tuy rằng một con mắt bị mù, chỉ thấy được con mắt màu lam, nhưng ánh mắt rất sắc bén, hẳn là một người thường xuyên nắm quyền trong tay. Sắc mặt Godric trở nên không tốt, anh đã nhận ra người cầm đầu kia. Trong trí nhớ linh mục Đan Mạch Schinkel có người này, ông là Đại linh mục ở thần điện Odin. “Người đó chính là Đại linh mục người có quyền lực cao nhất ở thần điện Odin.” Nói ra cái kết luận này tất nhiên là Rowena, “Truyền thuyết Odin vì thu hoạch tri thức đã từng hy sinh một con mắt, cho nên chỉ cần là người kế thừa vị trí Đại Linh mục người đó sẽ phải hiến tế một con mắt cho thần Odin ở nghi thức kế thừa.” Người đối diện tất nhiên đã nghe rõ lời nói của Rowena. Cái người có thể là Đại linh mục Odin mở miệng, âm thanh của ông nghe khàn khàn, lời nói rất giống giọng điệu của Giáo Hội, nhưng là có chút khẩu âm ngoại quốc ở bên trong. “Đúng vậy, ta là nô bộc của thần Odin vĩ đại, Đại linh mục Wylie. Nếu ta không nhìn lầm các ngươi chắc là nhóm phù thủy dị đoan?” “Đúng vậy.” Godric làm người đại biểu lên tiếng. “Ta nghĩ linh mục Schinkel bị mất tích hẳn là đã chết trên tay các ngươi?” Wylie rất bình tĩnh. Có thể trở thành Đại linh mục tất nhiên không đơn giản, ông suy đoán một chút, liền nghĩ đến đoàn người Schinkel không có mặt đúng thời gian đã hẹn, những dị giáo đồ này chắc là chiếm được tin tức về lăng mộ vua Arthur từ Schinkel. “Đúng vậy.” Godric đáp lại. Ban đầu anh tới đây là vì ngăn cản những người Đan Mạch đáng giận quấy nhiễu vong linh vua Arthur, tuy rằng hiện tại anh đã có thể kết luận nơi này không phải lăng mộ vua Arthur, nhưng mục đích ban đầu của anh vẫn không thay đổi. Hôm nay anh và người Đan Mạch định giương oai tại lãnh thổ England này sẽ chiến đấu không chết không ngừng. “Xem ra chúng ta đã không còn gì để nói.” Wylie phất tay, hai người không phải kỵ sĩ tiến lên, hai người kia là dòng chính của Wylie, là linh mục cao cấp số một số hai trong thần điện Odin. Ông ta nghĩ những phù thủy giống con chuột bị Giáo Hội nơi nơi đuổi bắt tại England, còn không đủ tư cách khiến ông tự mình xử lý. Vị kỵ sĩ duy nhất giữa bốn người kia yên lặng lui về bảo về bên cạnh Wylie đang xem cuộc chiến. Hai vị linh mục Odin chậm rãi tiến lên. Đoàn người bọn họ có hơn trăm người trước khi tới nơi này, đến hiện tại với thực lực của bọn họ mà chỉ còn lại có vài người. Bọn họ cũng rất tự tin với sức mạnh của mình, đầu tiên là dùng ngôn ngữ bọn Godric nghe không hiểu đọc một văn đoạn cầu nguyện, chắc là một loại cầu xin thần Odin phù hộ cho bọn họ. Ban đầu khi hai tên linh mục niệm đoạn văn giọng điệu rất bình tĩnh, nhưng sau khi chấm dứt đoạn cầu nguyện, giọng bọn họ bỗng nhiên thay đổi, một câu nói rất ngắn lập tức bật ra. Bởi vì không mấy hiểu biết với pháp thuật Bắc Âu, khi hai tên linh mục Odin cầu nguyện, mấy người Godric âm thầm đề phòng. Khi nghe được rõ ràng câu cuối giống như thần chú được bật ra, cả nhóm tự nắm chặt đũa phép phòng bị xảy ra đòn tấn công bất ngờ. “Cái từ vừa vang lên kia là Thor, chắc là chỉ thần sấm con trai của thần Odin.” Bệnh cuồng nghiên cứu của Rowena lại phát tác. Cô còn muốn tiếp tục nói cái gì đó, đã bị Godric túm lấy chạy đi thật xa. Hai người Salazar cũng rất nhanh học theo rời khỏi chỗ mới đứng vừa rồi. Ngay khi bọn họ vừa mới rời đi, một tia sét đường kính có thể lớn hơn một thước từ trên không đánh xuống vị trí bọn Rowena đứng ban đầu, dường như còn vang lên tiếng sấm. Rowena nhìn mặt đất vốn trắng tinh bị nổ thành màu đen, lại ngẩng đầu nhìn lên trời, nói hết lời cô còn chưa nói xong, “Tớ đoán bọn họ muốn sử dụng một thần chú hệ lôi.” Được rồi, không cần cô nói, những người khác đều đã biết, trong không gian kín mít, tự nhiên một tia sét đánh xuống, không phải những người đó làm, còn ai vào đây? Tia sét này làm cho Snape mở rộng tầm mắt, ở ngàn năm sau anh chưa từng thấy qua thần chú như vậy, cho dù trước kia anh có tiếp xúc qua phù thủy Bắc Âu cũng không có cái này. Không biết kế tiếp có thể có pháp thuật Bắc Âu kỳ quái gì, trong mắt Snape phát ra tia sáng thích thú. Salazar đang đứng bên cạnh Snape, y thấy rõ ràng biểu cảm của Snape, tuy không rõ vì sao Snape vui vẻ, nhưng tóm lại là có liên quan đến linh mục Odin. Nghĩ vậy Salazar đi về phía trước, chuẩn bị ra tay. Nhưng mới vừa đi hai bước đã bị Godric ngăn cản, “Giao cho tớ đi.” Godric một mình một người đi lên phía trước nhóm bạn, trực tiếp đối mặt hai linh mục Odin kia. “Giao cho Godric đi.” Helga cũng đến bên cạnh Salazar. Cô và Rowena đi với Godric tới đây, từ lúc từ thác nước rơi xuống bọn họ liền gặp rất nhiều nguy hiểm, nếu không phải ba người bọn họ phối hợp với nhau ăn ý, rất có thể sẽ bị đánh bại. Với hiểu biết về Godric, hiện tại trong lòng Godric nhất định rất áy náy, cái tên ngu ngốc ấy chắc cho rằng nguyên nhân bọn họ gặp nguy hiểm là do anh ta. Bởi vì chính anh đưa ra ý muốn tới đây ngăn cản những người Đan Mạch này. Vậy tốt nhất nên để cho Godric xả cơn giận với đám người Đan Mạch này. Bởi vì Godric là phù thủy rất mạnh lại giỏi chiến thuật của kỵ sĩ, nếu so với phù thủy bình thường thân hình anh linh hoạt hơn, pháp lực cũng mạnh hơn. Đương nhiên điểm độc đáo riêng trong phương pháp chiến đấu của anh phải kể đến việc kết hợp kỹ thuật kỵ sĩ với pháp thuật đối kháng. Hai linh mục Odin có thể còn sống đến được nơi đây tất nhiên không yếu. Lần thứ hai bọn họ sử dụng lời nguyền độc đáo. Sau thần chú của bọn họ, mấy quả cầu lửa từ nhiều hướng đánh úp về phía Godric, sau đó là luồng sáng chói mắt, bỗng nhiên thổi đến một đám mây đen mang điềm xấu. Đáng tiếc đối thủ của bọn họ là phù thủy trắng xuất thân từ gia tộc Godric Gryffindor. Đầu tiên anh dùng sự linh hoạt né tránh mấy quả cầu lửa, sau đó lại dùng thần chú giải trừ ánh sáng, ngay khi bị mây đen bao phủ không chút hoang mang hóa thân thành sư tử, thoát khỏi mây đen, trực tiếp nhào lên đánh về phía hai linh mục. Sau khi bổ nhào vào bọn chúng lại lập tức khôi phục hình người, đưa tay tung ra hai thần chú hoàn toàn giải quyết hai gã. Ngay sau đó anh lại nhanh chóng rút kiếm mang trên người đâm tới gã kỵ sĩ, một tay kia thì vung đũa phép đối phó với Đại linh mục Wylie. Gã kỵ sĩ kia có trình độ chiến đấu rất cao, gã dùng hai tay cầm kiếm đỡ đòn đánh của Godric, sáp vào chiến cùng Godric. Tuy rằng gã ta rất mạnh nhưng vẫn kém một chút so với Godric. Trải qua mấy chục hiệp, Godric đột ngột vung một kiếm đánh gã ngã xuống đất. “Cuối cùng đến lượt ngươi.” Godric cầm kiếm chỉ Wylie.