Quan Vận

Chương 212 : Đệ nhất công tử tỉnh Yến

Danh tiếng và gia thế của Tề Ngang Dương như sấm bên tai Quan Doãn. Tuy rằng chưa từng gặp mặt, nhưng Tề Ngang Dương trong suy nghĩ của hắn là nhân vật anh hùng. Điều anh hùng không phải là xuất thân của cậu ta, cũng không phải là thân phận trong top sinh viên của đại học Thanh Hoa, mà sự tích truyền kì của cậu ta! Thời gian ở đại học Thanh Hoa, Tề Ngang Dương nổi danh trong khắp các trường đại học lớn ở Bắc Kinh, lúc đó Quan Doãn mới vào đại học Bắc Kinh, liền nghe được sự tích của Tề Ngang Dương, đến Hạ Lai cũng biết Thanh Hoa có Tề Ngang Dương, cô còn từng khờ dại nói với Quan Doãn, hi vọng Quan Doãn lấy Tề Ngang Dương làm tấm gương cuộc đời. Nói thật, lúc đó Quan Doãn đã từng thực sự có thời gian lấy Tề Ngang Dương làm mục tiêu phấn đấu của đời mình, hắn mới vào đại học, chưa từng nghĩ có một ngày đi theo chính trị, Tề Ngang Dương dựa vào phát minh độc quyền kiếm được món tiền đầu tiên, hơn nữa còn là một triệu đô la Mỹ, cổ vũ tất cả sinh viên có liên quan đến tri thức ở Bắc Kinh chính là giấc mơ tiền bạc, trong đó cũng bao gồm cả Quan Doãn. Quả thật, là học sinh, lấy trí thông minh để kiếm tiền là đường tắt hữu hiệu nhất, Quan Doãn dưới sự kích động của kì tích Tề Ngang Dương, có quãng thời gian cũng trầm mê trong phát minh, nhưng rất nhanh hắn mới phát hiện, hắn không có thiên phú về phương diện khoa học, đối với hắn mà nói, làm nghiên cứu không phải là sở trường, Tề Ngang Dương lại tạo nên kì tích cậu ta dùng một triệu đô la Mỹ tiền phát minh độc quyền đầu tư một công ty đầu tư mạo hiểm, trong nước lúc đó, đầu tư mạo hiểm vẫn là một chuyện mới mẻ, trong lúc rất nhiều người chỉ đầu tư nghề nghiệp thực, Tề Ngang Dương lại một lần nữa đi tiên phong, sáng lập ra công ty đầu tư mạo hiểm đầu tiên của sinh viên trong nước. Chính lúc tất cả mọi người cho rằng Tề Ngang Dương nghiên cứu học vấn làm phát minh cũng được, việc làm ăn nhất định là ý nghĩ nhất thời, kết quả nhất định sẽ thất bại, công ty đầu tư mạo hiểm của Tề Ngang Dương sau khi thành lập hai tháng có được lần kiếm tiền đầu tiên, hơn nữa còn là làm ăn lớn thúc đẩy một công ty đầu tư mạo hiểm nước ngoài đầu tư với một nhà mạng trong nước, kinh ngạch đầu tư cao đến hàng chục nghìn đô la Mỹ. Quầng sáng của Tề Ngang Dương lại lần nữa tăng vọt, ngay lập tức danh tiếng ảnh hưởng rộng lớn, trong mắt tất cả sinh viên ở Bắc Kinh, người người đều tôn xung cậu ta là Bill Gates của Trung Quốc. Trong cả thời kỳ đại học của Quan Doãn, Tề Ngang Dương giống như một ngọn núi cao nguy nga, chỉ có thể ngắm từ xa chứ không thể tiếp cận. Ngoại trừ vầng sáng chói của của Tề Ngang Dương ra, đối với xuất thân của cậu ta, Quan Doãn ngoại trừ biết thời cấp ba cậu ta học ở thành phố Yến ra thì những cái khác không biết gì cả. Thẳng đến sau khi tốt nghiệp đại học trở về huyện Khổng, Quan Doãn mới vào quan trường, lúc nghiên cứu các quan lớn quan nhỏ của thành phố Yến một lần, cũng không phát hiện vị quan nào của thành phố Yến có quan hệ với Tề Ngang Dương. Cho đến nay, Quan Doãn cũng cho rằng Tề Ngang Dương dựa vào bản lĩnh của mình tạo ra một bầu trời, không phải vì do nguyên nhân xuất thân. Mà mãi đến thế cục Hoàng Lương rung chuyển lần trước, hắn nghe Kim Nhất Giai nói đến xe Tỉnh ủy số ba xuất hiện ở Thành ủy Hoàng Lương, trong đầu nhanh chóng hiện lên nhân vật Tỉnh ủy cấp quan trọng nhất, luôn bị hắn bỏ qua — Tề Toàn. Đúng, chính là nhân vật số ba Tỉnh ủy, Phó bí thư xếp hạng chỉ sau Bí Thư và Chủ tịch tỉnh. Phải nói, Tề Toàn sở dĩ luôn bị Quan Doãn bỏ qua, cũng không trách Quan Doãn không đủ cẩn thận, một là dù sao hắn cách Tỉnh ủy quá xa, đối với các lãnh đạo chủ chốt của Tỉnh ủy quan tâm không hết, cho dù là quan tâm, cũng không có tư liệu, hai là Tề Toàn ở Tỉnh ủy quả thật quá khiêm tốn, khiêm tốn đến mức dường như không tồn tại vậy. So với trước đây, Hồ Tuấn Nghị nổi bật mặc dù không được xếp hạng đầu ở Tỉnh ủy nhưng khí thế lại áp đảo Tề toàn, mơ hồ có uy hiếp với số ba. Trước kia lúc Quan Doãn chú ý tới Tề Toàn còn buồn bực, Tề Toàn là người nào vậy, nấp sau bóng của số một số hai thì cũng thôi đi, sao còn tùy ý bị Hồ Tuấn Nghị nổi bật áp đảo cũng vẫn giữ im lặng, rốt cuộc là nhường Hồ Tuấn Nghị ba phần hay là quen khiêm tốn rồi? Hoặc ông ta là đại trí giả ngu, bày mưu tính kế, tuy rằng không nổi danh, nhưng nắm thực quyền, là một cao nhân trọng thực thế không thích hư danh? Mặc cho Quan Doãn phỏng đoán Tề Toàn như thế nào, Tề Toàn đối với Quan Doãn mà nói, xa tận chân trời, cũng quả thật với cấp bậc của hắn hiện nay, muốn cùng một tuyến với Phó bí thư tỉnh, trừ khi có kì tích xảy ra, nhưng trên quan trường, tỷ lệ xảy ra kỳ tích rất thấp, có thể không đáng kể. Cũng chính là bởi vậy, Quan Doãn vẫn không nghiên cứu sâu lý lịch của Tề Toàn, tư liệu trong tay hắn cũng có hạn, chỉ từ bộ phận chính phủ công khai cũng rất khó phát hiện bối cảnh thực sự của Tề Toàn. Nhưng một màn trước Vọng Giang lâu, sau khi hiện thân uy phong bát diện của Hồ Tuấn Nghị bức lui Hạ Đức Trường, Quan Doãn mới lần đầu tiên ý thức được phía sau Hồ Tuấn Nghị ngồi xe số 3 đến Hoàng Lương trước, khẳng định là có giao dịch không để người khác biết, mà luôn ẩn giấu phía sau của Tề Toàn, cũng cuối cùng vì sự chuyển động của xe số ba, mà khiến Quan Doãn nhạy bén bắt được ý đồ chính trị của ông ta. Kỳ thật cho dù Tề Toàn trong truyền thuyết là nhân vật dẫn đường quan trường cho Lý Dật Phong là thật hay hay, lòng hiếu kì của Quan Doãn đối với Tề Toàn càng ngày càng nhiều, xử lý chuyện của Lãnh Phong và Lý Dật Phong, thủ đoạn Tề Toàn chưa đến mà xe đã lộ diện vô cùng cao minh, khiến hắn kính phục vô cùng, đồng thời cũng đối với Tề Toàn an tọa ở Tỉnh ủy mà sức uy hiếp kinh người lan tỏa đến Hoàng Lương, cũng bước đầu có nhận thức, mãi đến lúc này Quan Doãn mới thực sự hiểu được, sự khiêm tốn của Tề Toàn, là sự khiêm tốn ẩn giấu, là sự khiêm tốn ẩn dấu thực lực. Cũng không biết làm sao, Quan Doãn bỗng nhiên từ Tề Toàn liên tưởng đến Tề Ngang Dương, hắn muốn biết thần tượng Tề Ngang Dương thời đại học còn hăng hái giống như lúc trước không, không điều tra cũng không lo lắng, điều tra ra liền giật mình, sau khi Tề Ngang Dương tốt nghiệp đại học lại không thấy xuất ngoại, cũng không ở lại Bắc Kinh mà trở về tỉnh Yến phát triển, hơn nữa chính là… thành phố Yến! Sao có thể? Quan Doãn lúc đó giật mình không nhỏ, thành phố Yến không là thành phố duyên hải kinh tế phát triển, cũng không phải thành phố tuyến một tuyến hai của tỉnh lị, càng không phải thành phố trọng điểm cấp tỉnh, tuy là tỉnh lị nhưng bất luận quy mô kinh tế hay là sức ảnh hưởng, đều không nổi danh ở trong nước, ở lại Bắc Kinh phát triển là lựa chọn tốt nhất, tại sao lại muốn lựa chọn thành phố Yến? Chẳng lẽ là… Quan Doãn cuối cùng phát hiện ra một manh mối, lại so sánh công ty Tề Ngang Dương thành lập ở thành phố Yến là tập đoàn Yến Sơn, chỉ trong thời gian hai năm ngắn ngủi liền phát triển thành một công ty tập đoàn, tốc độ phát triển rất nhanh, khiến người ta líu lưỡi, sau lưng nếu không có hai tầng thúc đẩy là lực lượng chính trị và nguồn vốn, tuyệt đối không có khả năng. Nguồn vốn, thực lực của Tề Ngang Dương tuyệt đối có thể giải quyết, nhưng lực lượng chính trị, nhất định là sự ủng hộ đến từ cấp cao, Quan Doãn bắt được một điểm mấu chốt, bố của Tề Ngang Dương phải là nhân vật số ba Tỉnh ủy Tề Toàn không nổi danh nhưng nắm thực quyền trong tay. Mà bản thân cậu ta hẳn phải là đệ nhất công tử tỉnh Yến mà trong giới tỉnh Yến người người đều biết nhưng không có người dám gọi tên trước mặt. Còn về phần xưng hô đệ nhất công tử tỉnh Yến vì sao mà có, được ai gọi đầu tiên, Quan Doãn không thể biết được, nhưng hắn lại rõ ràng một điểm, danh tiếng đệ nhất công tử tỉnh Yến đối với Tề Ngang Dương mà nói không phải chuyện tốt mà là trói buộc, dù sao bố cậu ta mà nhân vật số ba của tỉnh Yến, nhân vật số một và số hai đều có công tử, nhưng danh tiếng của cậu ta lại vượt ra công tử số một và số hai, nếu không có người cố ý mượn điều này bôi nhọ anh ta, chính là sau lưng có mưu đồ không để người khác biết. Không ngờ tới, tuyệt đối không ngờ tới, nhân vật nổi tiếng ngày xưa, đệ nhất công tử tỉnh Yến ngày hôm nay, Tề Ngang Dương đã từng là thần tượng của Quan Doãn, không hẹn mà xuất hiện trước mặt Quan Doãn, khiến Quan Doãn chấn động vô cùng, không khỏi vui mừng trong lòng. Lãnh Nhạc nào có biết trong nháy mắt trong đầu Quan Doãn lại hiện lên nhiều suy nghĩ như vậy, anh ta còn cho rằng Quan Doãn không hề biết lai lịch của Tề Ngang Dương, liền dẫn Quan Doãn đến chỗ mấy người: - Quan Doãn, nào, tôi giới thiệu một chút, vị này là Tề Ngang Dương Tổng giám đốc tập đoàn Yến Sơn đến từ tỉnh thành, vị này là Tô Mặc Ngu, Tổng giám đốc Tô đến từ tập đoàn Cẩm Tú Gấm Thành, vị này chính là Phó cục trưởng cục công anthành phố Quách Hiểu Húc Đối với Tô Mặc Ngu, Quan Doãn cũng không quen biết cũng là lần đầu tiên nghe thấy, so với sự dịu dàng của Ôn Lâm, sự tươi mát của Hạ Lai cùng với sự xinh đẹp kiêu ngạo của Kim Nhất Giai, sự xinh đẹp của cô dưới sự che giấu là sự lạnh lùng như ánh trăng, như sự trầm tĩnh trong đêm đông, cũng không phải sự lạnh lùng xa cách ngàn dặm, mà là một loại cao ngạo khiến người ta khó tiếp cận. Đúng là sự cao ngạo mèo khen mèo dài đuôi. Theo sự giới thiệu của Lãnh Nhạc, Quan Doãn lần lượt bắt tay ba người. - Chào Tổng giám đốc Tề. Ấn tượng đầu tiên của Quan Doãn đối với Tề Ngang Dương không tồi, tuy rằng quanh người Tề Ngang Dương cũng tản ra khí thế tài trí hơn người, nhưng cậu ta vẫn có một sức hấp dẫn tự nhiên. - Tôi cũng không cần Trưởng ban thư kí giới thiệu, tôi là Quan Doãn, là thư kí của Bí thư Tưởng. Vốn lúc Tề Ngang Dương và Quan Doãn bắt tay, tuy cũng mỉm cười nhưng nụ cười rất xã giao, là một nụ cười mang tính lễ tiết, chờ cậu ra nghe được Quan Doãn giới thiệu, sắc mặt đột nhiên thay đổi, từ nụ cười chuyển thành kinh ngạc: - Quan Doãn? Cậu chính là Quan Doãn? Thư ký số một trẻ tuổi nhất trong lịch sử Thành ủy Hoàng Lương? Lời vừa ra khỏi miệng, Tô Mặc Ngu mới ý thức được sự kích động thất thố, ba người đang ngồi, một người Tưởng Tuyết Tùng, một người Lãnh Nhạc, một người có thể cùng Tưởng Tuyết Tùng xuất hiện nơi hội họp cá nhân, một người Bí thư Thành ủy tín nhiệm nhất ngoài Trưởng ban thư ký Thành ủy ra thì còn có thể là ai? Chỉ có Thư ký - Khiến Tổng giám đốc Tề chê cười, cái gì mà thư ký trẻ tuổi nhất trong lịch sự Thành ủy Hoàng Lương, đều là loan truyền linh tinh bên ngoài, tôi theo bên cạnh Bí thư tưởng chính là phục vụ cho Bí thư Tưởng. Quan Doãn cười khiêm tốn, lại nói. - Trong cả thời học đại học, Tổng giám đốc Tề luôn là thần tượng của tôi, không ngờ có một ngày có thể gặp mặt với Tổng giám đốc Tề. Thái độ của Tề Ngang Dương đối với Quan Doãn ngay lập tức thay đổi, không còn nụ cười lễ tiết nữa là là mặt đầy ý cười: - Thư ký Quan tốt nghiệp đại học Bắc Kinh, hẳn là nhỏ hơn tôi hai khóa, với khoảng cách không xa giữa đại học Bắc Kinh và Thanh Hoa, tôi gọi cậu là đàn em cũng không tính là lên mặt chứ? - Chào đàn anh Tề. Quan Doãn biết ý lập tức tiếp lời. - Nói như vậy, hôm nay gặp nhau cũng coi như là tha hương ngộ cố tri rồi? - Tính, đương nhiên là tính. Tề Ngang Dương cười ha ha, vỗ vỗ tay Quan Doãn. Vui mừng gặp lại, mở màn không tồi, trong ánh mắt Tưởng Tuyết Tùng toát ra vẻ hài lòng. Với Tô Mặc Ngu đơn giản hơn nhiều, Quan Doãn hơi gật đầu: - Chào Tổng giám đốc Tô. Tô Mặc Ngu nhàn nhạt đáp lại: - Chào thư kí Quan. Tay của cô nhỏ nhắn mềm mại mà trơn tuột, Quan Doãn chỉ chạm nhẹ rồi lập tức buông ra, cảm nhận được da thịt con gái miền Nam vô cùng nhẵn nhụi, không hiểu sao lại khiến hắn nhớ tới Hạ Lai, Hạ Lai tuy lớn lên ở miền Bắc nhưng da của cô nhẵn nhụi mê người. Lúc bắt tay với Quách Hiểu Húc Quan Doãn còn thầm nghĩ, Quách Hiểu Húc là Phó cục trưởng thường trực thành phố, nếu như nói ông ta là người của Tưởng Tuyết Tùng cũng chẳng có gì là lạ, ông ta lại cùng xuất hiện với Tề Ngang Dương và Tô Mặc Ngu, Quan Doãn không khỏi suy nghĩ miên man. Càng khiến cho Quan Doãn giật mình chính là, hắn mới bắt tay hàn huyên với Quách Hiểu Húc một câu, điện thoại của Quách Hiểu Húc liền vang lên, ông ta lấy điện thoại ra xem, sắc mặt hơi đổi: - Điện thoại của Hô Diên Ngạo Bác.