Quan Vận
Chương 213 : Chiến thuật
Nếu như nói Quách Hiểu Húc không ngồi đợi cùng Tưởng Tuyết Tùng mà là xuất hiện cùng với Tề Ngang Dương và Tô Mặc Ngu, tuy rằng khiến Quan Doãn bất ngờ, nhưng vẫn chưa đến mức kinh ngạc, như thế đến lúc Quách Hiểu Húc đứng trước mặt Tưởng Tuyết Tùng, lại nhận điện thoại của Hô Diên Ngạo Bác thì rốt cuộc Quan Doãn cũng thấy kinh ngạc.
Quách Hiểu Húc có thể xuất hiện trong phòng ít nhất cũng chứng tỏ anh ta là người được Tưởng Tuyết Tùng tín nhiệm, nhưng nếu như trên người anh ta đã có dấu ấn của Tưởng Tuyết Tùng, Hô Diên Ngạo Bác còn đích thân gọi điện thoại cho anh ta thì rốt cuộc là do anh ta giấu diếm quá kỹ khiến Hô Diên Ngạo Bác không hiểu rõ về lập trường thật sự của anh ta hay là Hô Diên Ngạo Bác muốn nhúng tay vào, muốn lôi kéo anh ta khỏi phe của Tưởng Tuyết Tùng?
Bất kể là hình thức nào thì chỉ trong nháy mắt đã khiến cho Quan Doãn đoán được cuộc đọ sức ngấm ngầm – là Phó cục trưởng thường trực Cục công an thành phố, Quách Hiểu Húc bất kể bình thường khiêm tốn thế nào và có lập trường trung lập, vị trí của anh ta đã quyết định rằng trong việc tiến hành các việc của học viện, nhất định phải tỏ rõ thái độ, mặc dù hiện giờ việc điều tra lấy chứng cớ của học viện tiến hành đến đâu Quan Doãn không được biết, nhưng ít nhất Quan Doãn cũng đoán ra được một chút – Cục công an thành phố do Trịnh Thiên Tắc khống chế đã không phải là bền chắc như thép nữa rồi.
Quan Doãn đã đoán đúng, nhưng hắn chỉ biết một chút mà không hơn, điều mà hắn không biết là, cho dù là mối quan hệ tế nhị giữa ba dòng họ lớn có sự thay đổi thì vẫn là sự mất cân bằng trong cục diện ở cục công an, thầm chí là những đợt sóng ngầm bắt đầu âm thầm nổi lên bên trong thành ủy, sau lưng hết thảy, tất cả căn nguyên đều hướng về sự xuất hiện của một người: thư ký số một mới nhậm chức trong thành ủy.
Chính là hắn!
Thực ra ban đầu Trịnh Thiên Tắc muốn gọi điện thoại cho Quách Hiểu Húc, Quách Hiểu Húc không nghe máy, Hô Diên Ngạo Bác không kiềm chế được liền cầm điện thoại đích thân gọi cho Quách Hiểu Húc. Tất cả mọi người có mặt đều không biết rằng, trên đường Quách Hiểu Húc đã đặt chế độ im lặng khi Trịnh Thiên Tắc hai lần gọi đến, sau khi anh ta vừa về đến phòng thì đúng lúc Hô Diên Ngạo Bác gọi tới, anh ta liền không chọn nút im lặng nữa mà nhấc điện thoại...
Quách Hiểu Húc nói một câu:
- Cuộc điện thoại của chủ tịch thành phố Hô Diên.
Rồi cũng không nghe điện, ánh mắt hướng về Tưởng Tuyết Tùng, ý hỏi là có nhận điện thoại hay không, mời bí thư Tưởng chỉ thị.
Sắc mặt Tưởng Tuyết Tùng hơi biến đổi, ông gật đầu nói;
- Việc Chủ tịch thành phố Hô Diên tìm cậu có việc, cậu cứ làm việc chính trước đi!
Cách nói cứ làm việc chính trước đi đầy hàm ý, bây giờ đúng là giờ cơm, ngoài việc ăn cơm ra thì còn việc chính nào nữa? Quách Hiểu Húc dường như không chần chừ trước mặt mọi người nghe điện thoại:
- Chủ tịch thành phố Hô Diên, tôi là Quách Hiểu Húc ạ.
- Hiểu Húc, cũng vừa vặn có môt bữa tiệc, cậu đến đây một chút đi!
Giọng nói của Hô Diên Ngạo Bác truyền ra rành rọt, khiến tất cả moi người đều cảm thấy ngạc nhiên, lập tức tất cả đều hiểu ra điều gì, thì ra Quách Hiểu Húc đang mở loa ngoài.
Hành động này của Quách Hiểu Húc cũng đồng nghĩa với việc thể hiện rõ lập trường với Tưởng Tuyết Tùng, điều mà không ai chú ý tới là, khi anh ta nghe điện thoại, ánh mắt chuyển động không ngừng, nhưng không phải quan sát sắc mặt của Tưởng Tuyết Tùng mà là nhìn vào mặt của Quan Doãn.
- Chủ tịch Hô Diên, thật không phải lúc, tôi đã ăn rồi ạ.
Quách Hiểu Húc khách khí nói:
- Cảm ơn chủ tịch Hô Diên, lần sau tôi nhất định sẽ tới vậy.
- Đừng lần sau nữa, mau tới đi, mọi người đều đang đợi cậu đấy. Ở đâu ăn mà chẳng phải là ăn, hơn nữa, cậu đến chỗ tôi thì có ai ngăn cậu nào?
Trong giọng nói của Hô Diên Ngạo Bác có vẻ hống hách thật sự, nhưng trong sự hống hách lại ẩn chứa vẻ thân thiết mà không khiến người ta thấy đáng ghét, không thể không nói, Hô Diên Ngạo Bác làm quan đã nhiều năm quả thật cũng có chỗ độc đáo hơn người.
Nói cũng phải, mặc dù Quách Hiểu Húc ăn cơm cùng ai thì trong địa phận Hoàng Lương ai dấm ngăn cản Quách Hiểu Húc không để anh ta tham dự bữa tiệc của Chủ tịch thành phố? Cả Hoàng Lương này không tìm ra người thứ hai ngoại trừ Tưởng Tuyết Tùng.
Nhưng Hô Diên Ngạo Bác lại không đoán được rằng Quách Hiểu Húc thực sự đang ở cùng với Tưởng Tuyết Tùng, điều mà ông ta càng không thể nào biết cuộc trò chuyện giữa mình và Quách Hiểu Húc bị bật loa, toàn bộ đều bị Tưởng Tuyết Tùng, Lãnh Nhạc và Quan Doãn nghe thấy hết.
Thực ra nếu Quách Hiểu Húc muốn dự bữa tiệc của Hô Diên Ngạo Bác thì Tưởng Tuyết Tùng cũng sẽ không ngăn cản, tố chất chính trị này bất cứ một vị Bí thư thành ủy nào đều phải có đầy đủ.
- Thật ngại quá, Chủ tịch thành phố Hô Diên, tôi thực sự không thể nào tới được.
Một lần nữa ánh mắt của Quách Hiểu Húc lại quét lên trên khuôn mặt Quan Doãn, dường như đang muốn quan sát phản ứng của Quan Doãn, thấy Quan Doãn mặt không biểu cảm, anh ta lại nói tiếp:
- Tôi đang đi cùng mấy người bạn trong tỉnh ăn cơm, thật sự đi cũng không tiện!
- Ồ... Hô Diên Ngạo Bác trầm ngâm một lát, dường như đang cân nhắc điều gì, lại dường như đang nói với người bên cạnh, hẳn là ông ta đã che phần microphone lại, không nghe rõ giọng người còn lại, nhưng một lúc sau, giọng của ông ta lai vang lên:
- Nếu đã như vậy thì để lần sau vậy. Hiểu Húc, tối nay có thể Thiên Tắc sẽ có việc tìm cậu đấy, nếu thời gian cho phép thì cậu và cậu ấy nói chuyện qua điện thoại với nhau nhé!
Tuy rằng ban nãy không nghe rõ là ai ở bên cạnh Hô Diên Ngạo Bác, nhưng bây giờ có thể đoán chắc chắn rằng, Hô Diên Ngạo Bác và Trịnh Thiên Tắc đang ở cùng nhau.
Nếu để cho Hô Diên Ngạo Bác biết được rằng cuộc trò chuyện ban nãy của ông ta bị Tưởng Tuyết Tùng, Lãnh Nhạc và Quan Doãn nghe rõ rành rọt từng chữ chữ một từ đầu đến cuối thì chắc hẳn là ông ta sẽ tức đến nhảy dựng lên. Nhưng ông ta không có cơ hội được biết điều đó nữa, từ trong 15 phút khi Quách Hiểu Húc mở loa ngoài, Quách Hiểu Húc đã quyết định không quay về lối cũ nữa, cũng có nghĩa là, Quách Hiểu Húc sẽ thay đổi lập trường trung lập trong Cục công an thành phố, chuyển hẳn về phe của Tưởng Tuyết Tùng.
Những biến đổi nhanh chóng trong thế cục ở Hoàng Lương đúng là khiến người ta hoa hết mắt mũi, đừng nói là Lãnh Nhạc ngạc nhiên về sự thay đổi của Quách Hiểu Húc mà ngay đến Tưởng Tuyết Tùng cũng vô cùng bất ngờ, vừa bất ngờ vừa vui mừng vì hành động ban nãy của Quách Hiểu Húc
Trong lòng Tưởng Tuyết Tùng hiểu rõ ràng rằng, Quách Hiểu Húc ở Hoàng Lương không có mục đích hay lợi ích chính trị gì, từ trước tới nay, lập trường của Quách Hiểu Húc ở Cục công an thành phố là rất rõ ràng, ai lôi kéo cũng không có phản ứng. Tưởng Tuyết Tùng cũng nhiều lần ám chỉ để cho Quách Hiểu Húc dựa vào ông ta, tin rằng Hô Diên Ngạo Bác cũng không ít lần ra hiệu cho Quách Hiểu Húc, nhưng Quách Hiểu Húc vẫn luôn luôn bất động, vẫn bày tỏ kiểu phong cách thư thái, khoan dung, mọi việc không liên quan tới mình, chờ thời gian đến thì phủi mông quay về công an tỉnh.
Nếu Quách Hiểu Húc đồng ý quay đầu hướng về Tưởng Tuyết Tùng, cũng với việc Thôi Hướng cũng lại gần ông ấy thì tay chân của Tưởng Tuyết Tùng cũng không thể không vươn tới bên trong Cục công an thành phố. Nhưng vấn đề là, Quách Hiểu Húc là do Sở công an tỉnh phái xuống, Thôi Hướng là tay chân chính của Thôi Đồng, hai người đều hướng ánh mắt về tỉnh, một bên tai chỉ nghe lời chỉ huy của Thôi Đồng, quyền uy chức Bí thư thành ủy của ông ta đối với hai người họ cũng giảm bớt và yếu hơn, sức ảnh hưởng cũng dường như thu hẹp lại.
Thực ra bữa tiệc hôm nay Quách Hiểu Húc đồng ý tới, cũng ít nhiều nằm ngoài dự án của Tưởng Tuyết Tùng. Quan hệ giữa Quách Hiểu Húc và Tề Ngang Dương rất tốt. Lần này Tề Ngang Dương tới Hoàng Lương là vì công việc đàm phán đầu tư khu kinh tế mới Hoàng Lương, Lãnh Nhạc thử nhắc tới việc có thể mời Quách Hiểu Húc ra mặt tiếp khách hay không, anh ta nghĩ đi nghĩ lại rồi cũng ngầm đồng ý.
Khi Lãnh Nhạc đi sắp xếp còn nghĩ, nếu Quách Hiểu Húc đồng ý ra mặt thì cũng là chuyện tốt, ít nhất cũng bước được bước quan trọng đầu tiên, đặc biệt là trong lúc quan trọng tiến hành điều tra lấy chứng cứ học viện.
Không ngờ, Quách Hiểu Húc không những vui vẻ làm là còn diễn một màn rất hay về cảnh từ chối Hô Diên Ngạo Bác, khiến cho lòng Tưởng Tuyết Tùng đã đi tới một quyết định lớn. Tranh thủ sự ủng hộ của Quách Hiểu Húc, nếu thái dộ của Thôi Hướng rõ ràng hơn, như thế mượn sự việc ở học viện Tiến Thủ khơi ra việc Trịnh Thiên Tắc khống chế Cục công an, sau đó tiến thêm một bước công phá mức độ khống chế hệ thống chính trị pháp luật của Trịnh Thiên Tắc. Ngày đó sắp tới rồi!
Dựa vào mối quan hệ giữa Thôi Hướng và Thôi Đồng, chỉ cần Thôi Đồng ngầm đồng ý thì lập trường của Thôi Đồng ở học viện không cần nói cũng biết. Bao nhiêu năm Thôi Đồng ở Hoàng Lương vẫn là trên nguyên tắc trung lập, nhưng chỉ cần sự việc có liên quan đến Quan Doãn thì rõ ràng là có khuynh hướng nghiêng về Quan Doãn. Những điều khác không nói, mà ngay trong việc thành ủy ra mặt đón Quan Doãn đến Hoàng Lương đã thấy Thôi Đồng và Thôi Hướng đã có sự nhất trí mà trước nay chưa từng có.
Trong lòng Tưởng Tuyết Tùng cũng an tâm hơn rất nhiều, cùng với việc Quan Doãn bước vào thành ủy, cục diện thành ủy đã có những thay đổi lớn. Những quân bài trong tay ông cũng ngày một nhiều hơn. Tất cả, đều nhờ có Quan Doãn mang lại. Quan Doãn, thực sự có thể dựa vào hắn để giao trọng trách là điểm tựa cho kế hoạch phát triển vĩ mô ở Hoàng Lương.
Tưởng Tuyết Tùng rõ hơn ai hết, chỗ dựa vững chắc của Quách Hiểu Húc ở Sở công an là Tống Biểu Lí, hơn nữa quan hệ giữa Tống Biểu Lí và Hạ Đức Trường lại vô cùng thân thiết, sau này quan hệ của Hạ Đức Trường và Quan Doãn bớt căng thẳng mà hai gười lại bắt tay với nhau, nếu nói sự thay đổi của Quách Hiểu Húc là do Quan Doãn cũng không có gì là quá đáng.
Quan Doãn ơi, Quan Doãn ơi! Nhất thời tâm trạng của Tưởng Tuyết Tùng rất tốt, ông ta lại nhìn Quan Doãn, ánh mắt thêm vài phần vui thích, người thanh niên vừa can đảm lại có tình nghĩa này nếu cho hắn một mình một sân khấu thì hắn nhất định có thể diễn một vở kịch kinh thiên động địa được!
Lại nghĩ đến chuyện Quan Doãn và Tề Ngang Dương vừa gặp đã thân, tâm trạng Tưởng Tuyết Tùng chưa khi nào thoải mái như thế này, cục diện ở Hoàng Lương 3 năm chưa có gì đổi mới, Quan Doãn vừa bước chân vào thành ủy, đã có dấu hiệu hửng nắng sau mưa, việc tốt, việc vô cùng tốt!
- Ngồi đi, tất cả đều ngồi xuống đi, đừng có đứng nữa!
Tưởng Tuyết Tùng chủ động hô mọi người ngồi, cố ý lấy tay ra hiệu cho Quách Hiểu Húc:
- Hiểu Húc, cậu ngồi bên Quan Doãn!
Dựa vào cấp bậc của Tưởng Tuyết Tùng, trong tình huống bình thường sẽ không nói thêm một câu thừa thãi, nhưng câu nói vừa rồi rõ ràng là thừa, tất cả mọi người có mặt đều hiểu phải ngồi như thế nào, xếp theo thứ tự thì chắc chắn Quách Hiểu Húc phải ngồi cạnh Quan Doãn, hơn nữa, với thân phận đường đường là một bí thư thành ủy, Tưởng Tuyết Tùng không nên để ý đến những chuyện nhỏ như chuyện chỗ ngồi!
Nhưng Tưởng Tuyết Tùng đã nói rồi, vậy những lời nói thừa cũng không thừa thãi nữa mà lại có ý hàm súc nhấn mạnh. Quách Hiểu Húc mỉm cười nói:
- Tôi đang định ngồi cùng thư ký Quan để tìm hiểu đôi điều.
Bên trái Quan Doãn là Quách Hiểu Húc, phía phải là Tô Mặc Ngu, từ đằng sau có một mùi hương nhẹ đưa đến mũi, mùi hương thoang thoảng, khi có khi thì không, theo những hiểu biết ít ỏi của Quan Doãn thì thực sự không biết là mùi hoa này là loại gì?
Sau khi ngồi xuống, Lãnh Nhạc nói:
- Đầu tiên, tôi xin đại diện hoan nghênh Tổng giám đốc Tề và Tổng giám đốc Tô đến Hoàng Lương, buổi tiệc ngày hôm nay thực ra không có vấn đề gì, cũng không chính thức lắm, coi như cùng tìm hiểu một chút về nhau, cũng coi như tiệc chào đón Quan Doãn tới làm việc ở Hoàng Lương.
Lãnh Nạc nói đơn giản, Quan Doãn cũng biết, mấy người ngồi đây, không ai không quan trọng trong bố cục ở Hoàng Lương của Tưởng Tuyết Tùng, mặc dù hắn nghĩ không ra mục đích mà Tề Ngang Dương và Tô Mặc ngu đến Hoàng Lương, nhưng nếu suy xét từ góc độ chính trị và lợi ích, lại liên tưởng đến nhân vât số 3 trong tỉnh ủy bất động như núi phía sau Tề Ngang Dương, nếu nói chiến thuật của Tề Ngang Dương ở Hoàng Lương không có nhân tố lợi ích chính trị thì Quan Doãn không thể nào tin!
Bỗng nhiên trong đầu Quan Doãn lóe lên, hay là nói Tề Ngang Dương đến Hoàng Lương, biểu thị sự mở màn cho sự tham gia chính thức vào thế cục Hoàng Lương của Tề Toàn? Ngẫm lại Tề Toànchưa đi mà xe đã ra biểu thị uy danh nước đi tiếp theo, thật không biết nếu Tề Toàn chịu giúp Tưởng Tuyết Tùng 1 tay, thì cục diện của Tưởng Tuyết Tùng ở Hoàng Lương sẽ đảo chiều trở nên kinh thiên cỡ nào!
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
14 chương
13 chương
43 chương
865 chương
17 chương