Quan Lộ Trầm Luân
Chương 437 : Hậu thuẫn lớn mạnh (p2)
Mò tới chỗ ẩm ướt, Căng thiếu gia giơ ngón tay sáng lấp lánh ra cho người phụ nữ xem, trong miệng cười trêu nói:
- Tịnh tỷ sao nhanh như vậy thì đã ướt rồi, bao lâu không được ăn thịt rồi?
- Căng đệ, mau tiến vào, tiến vào đi Tịnh tỷ sẽ nói thông tin cho cậu nghe.
Hồ Tịnh Tịnh đem đùi mở rộng ra, tạo ra tư thế phóng đãng cõng rắn cắn gà nhà, trong miệng mị thanh kêu gọi mệt mỏi.
- Chị nói trước, nói rồi tôi mới cho vào.
Đối xử giống với cô gái vừa rồi, Căng thiếu gia cuốn cái váy của người phụ nữ lên đến eo, không cởi bỏ quần lót của đối phương, chỉ vạch tấm lụa đó qua một bên, sau đó phục thân dưới xuống, lơ lửng cọ xát cửa trước của người phụ nữ mà không xâm nhập.
-Đó là Lương Thần, là... là bộ trưởng Đổng của bộ Công an đề cử với ba tôi.
Hồ Tịnh Tịnh bị đối phương khiêu khích xuân tình chịu không nổi, đành khuất phục nói ra.
- Bộ trưởng Đổng?
Căng thiếu gia giật mình một cái. Người do đích thân bộ trưởng Công an đề cử, sao có thể là hạng người tầm thường? Nói vậy thì họ Lương kia lai lịch thật không vừa. Đang chìm trong suy tư, bỗng thấy eo sau bị bó chặt, theo sau phần thân dưới xông vào một nơi ướt át nóng hực.
Chính là Hồ Tịnh Tịnh thừa dịp y ngẩn người, kẹp chặt hai chân đánh lén y.
-A!
Hồ Tịnh Tịnh phát ra một tiếng hô thỏa mãn, phía dưới được lấp đầy khiến cô cảm thấy hết sức dễ chịu. Đang chuẩn bị hưởng thụ đợt tấn công kế tiếp của người đàn ông thì phát hiện người đàn ông trên người không hề nhúc nhích, không khỏi uốn éo cơ thể trong tình thế cấp bách, trong miệng thúc giục nói:
- Căng đệ, cậu làm đi.
- Tịnh tỷ, chút thông tin ấy không đáng để người em này tốn sức đâu!
Căng thiếu gia hơi lui về phía sau, làm cho người đàn bà nằm dưới người phát ra một tiếng rên rỉ, rồi lại dừng ở đó bất động, trong miệng chế nhạo nói.
- Lương Thần, trước là ở Liêu Đông, thuộc bên Lý gia.
Hồ Tịnh Tịnh thở dốc mà nói, sau đó liền im miệng không nói, chỉ không ngừng lắc lư thân dưới của mình.
- Lý gia nào?
Căng thiếu gia mặt đổi sắc, sau đó ưỡn lưng mạnh mẽ cho người phụ nữ một phát, trong miệng hỏi tới. Trên thực tế y đã đoán được, "Lý gia" mà Hồ Tịnh Tịnh nói chính là Lý gia ở thủ đô, nhưng y vẫn muốn nghe chính mồm đối phương chứng thực.
-A, thoải mái quá.
Hồ Tịnh Tịnh híp mắt lại hít thở, rõ là bị người đàn ông chạm tới chỗ ngứa, trong miệng nói tiếp:
- Đương nhiên chính là Phó Thủ tướng Lý ở thủ đô. Ồ, thêm một lần nữa đi.
- Đây là Giang Nam, không phải Liêu Đông, lão gia nhà chị cũng để yên Lý gia bành trướng tới đây như vậy sao?
Sau khi biết được hậu thuẫn lớn mạnh của đối phương, Căng thiếu gia cảm thấy khủng hoảng càng lúc càng mãnh liệt. Y vuốt ve nhũ hoa của người phụ nữ, phía dưới ngừng di chuyển, "phạch phạch" hai tiếng lại cho người đàn bà hai cú kích tận gốc rễ.
-Ư… a…
Hồ Tịnh Tịnh luôn miệng kêu la, môi đỏ khẽ hở ra, đứt quãng nói:
- Đúng vậy, ba tôi đương nhiên sẽ không cho Lý gia vượt giới. Nhưng mà Lương Thần kia thân phận rất đặc thù, cho dù là ba tôi, cũng phải e dè ba phần đó. Á...
Căng đệ cậu nhanh lên, cậu làm cho chị bay lên đi, vậy chị có gì cũng sẽ nói hết cho cậu, còn, còn có thể giúp cho cậu…
Căng thiếu gia bị lời nói của Hồ Tịnh Tịnh làm cho hết hồn, đến cả Bí thư Tỉnh ủy cũng phải e dè ba phần, Lương Thần kia rốt cuộc lai lịch thế nào? Nếu chỉ là thuộc hàng ngũ bên Lý gia ở thủ đô thì còn xa lắm chưa đáng để nhìn. Hồ Tịnh Tịnh nói như vậy, rõ ràng là nói Lương Thần còn có thân phận khác. Nghĩ đến đây y lại càng không thể duy trì tâm lý bình tĩnh như trước, nhấc hai chân người đàn bà lên, bắt đầu miệt mài làm việc. Cái đồ đàn bà ăn không đủ no, đừng hy vọng cô ta một lần nói ra hết thông tin.
Trong gian phòng sang trọng, "phì phì phạch phạch" tiếng xác thịt va đập mạnh hòa trộn lẫn với tiếng thét chói tai phóng đãng của người đàn bà, ước chừng giằng co duy trì đến hơn nửa tiếng mới dần dần dừng lại.
Trên sofa, người đàn bà xuân tình chưa phai, vẻ mặt thỏa mãn vẫn để nguyên phía dưới mà nằm trong lồng ngực của người đàn ông. Còn Căng thiếu gia thì lồng ngực phập phồng, hít thở có phần dồn dập. Y dĩ nhiên là năng lực dồi dào, thể lực dũng mãnh, nhưng gặp phải Hồ Tịnh Tịnh ham muốn cực độ này, thêm cái kiểu cúc cung tận tụy, thiếu chút nữa bị vét sạch cơ thể.
-Vợ mới cưới của Lương Thần là cháu của Diệp lão.
Hồ Tịnh Tịnh tuy đã thỏa mãn nhưng không hề thừa nước đục thả câu. Trên bàn trà cô rút ra một điếu thuốc, sau khi mồi lửa khẽ rít một hơi, nhả ra ngụm khói đầu tiên như là khói bom. Sau khi cô nói xong câu này, cô cảm thấy rõ cơ thể người đàn ông cứng đờ, còn chưa khôi phục lại hô hấp mà càng trở nên dồn dập hơn. Truyện Sắc Hiệp - https://- Hắn cùng với nhà bên Chủ tịch Lâm cũng có quan hệ. Con thứ hai của Chủ tịch Lâm là Lâm Tử Hiên trước lúc lâm chung đã đem toàn bộ tài sản gần mười tỷ trên danh nghĩa giao cho hắn. Chuyện này đã gây chấn động một thời trong phạm vi thủ đô, gần như là mọi người đều biết.
Hồ Tịnh Tịnh chưa cho người đàn ông phía sau thời gian tiêu hóa, lại tung ra quả bom thứ hai.
- Hắn cùng với Lương gia cũng có quan hệ. Trên thực tế, vào thời kỳ ban đầu của hắn, người đầu tiên dẫn dắt hắn không phải vị bí thư Lý nắm giữ Liêu Đông kia mà là Bí thư Thành ủy thành phố Long Nguyên Lương Khải Minh. Điều đáng nói chính là, trong bất kỳ trường hợp nào, Lương Thần đều gọi vị bí thư Lương kia là "chú"- Còn nữa không?
Thanh âm Căng thiếu gia mang theo vài phần cứng ngắc. Ba đoạn này của Hồ Tịnh Tịnh như cùng một cây cọ vẽ, đem hậu thuẫn lớn mạnh kia của Lương Thần từng chút một phác thảo ra ngoài. Chả trách sao Hồ Tịnh Tịnh nói ngay cả ba cô ta là bí thư Hồ cũng phải e dè ba phần. Đổi lại là quan lớn một vùng biên giới nào đó cũng không thể khinh suất xem nhẹ được.
- Lương Thần còn có một tình nhân tên là Liên Tuyết Phi, cậu đoán xem cô ta có lai lịch gì?
Hồ Tịnh Tịnh vẻ mặt hiện lên một chút khác thường. Đừng nói là đối phương chưa kịp chuẩn bị tâm lý gì, đến cả cô lúc đó sau khi biết được mạng lưới quan hệ phức tạp rắc rối phía sau Lương Thần, quả thật qua nửa ngày còn chưa hồi tỉnh lại.
- Là người của Liên gia ở thủ đô.
Căng thiếu gia trong lời nói lộ ra vài phần chết lặng. Tin tức chấn động nghe qua đã nhiều, nên ngược lại không cảm thấy có hoảng hốt gì.
- Thông minh, chính là cháu gái của bí thư Liên.
Hồ Tịnh Tịnh cười gật đầu, sau đó nhìn kỹ thần sắc đối phương, môi đỏ kích động hỏi:
- Sao nào? Căng đại thiếu gia không sợ trời không sợ đất của chúng ta, giờ đã sợ chưa?
- Sợ? Tôi lớn như vậy, thật không hề biết cái gì gọi là sợ hãi.
Nghe người phụ nữ hỏi xong, Vương Căng ngược lại mỉm cười. Tuy rằng nụ cười này phần lớn là vì che dấu sự lo lắng trong lòng. Y cũng không nói dối, y dĩ nhiên là khiếp sợ vì hậu thuẫn của Lương Thần, nhưng để nói là sợ hãi thì vẫn còn xa. Hậu thuẫn đối phương lớn mạnh, Vương gia nhà y cũng không phải quả hồng mềm dễ cho người ta hái.
- Đây mới là Căng đệ mà tôi biết. Ngoan nào, Tịnh tỷ khẳng định sẽ giúp được cho cậu.
Hồ Tịnh Tịnh duỗi tay vuốt ve trên mặt đối phương, ánh mắt lộ ra mấy phần thần sắc mê say. Đối phương đầy nam tính, là thứ mà cô không thể thấy trên người Lạc Hàn. Không phải chỉ có đàn ông mới được trái ôm phải ấp, Hồ Tịnh Tịnh cô ta cũng có thể ngồi vào giữa ôm ấp các chàng trai đẹp. Cô nói phải giúp Vương Căng, chỉ là một câu nói nửa thật nửa đùa. Trong suy nghĩ của cô, Phó cục trưởng Lương kia chỉ đơn giản là bắt giữ vài người của Vương Căng, căn bản không có gì trầm trọng cả. Cô để lộ ra thân phận của Lương Thần, Vương Căng tự nhiên sẽ giảm bớt thanh thế, lại cho cô ra mặt dàn xếp, Phó cục trưởng Lương kia cho dù có trâu bò cỡ nào, cũng không thể không nể mặt mũi của cô?
- Vậy làm phiền Tịnh tỷ.
Vương Căng giật mình, thầm nghĩ người đàn bà này may ra vẫn là một con cờ có giá trị lợi dụng.
-Vậy, Căng đệ lấy cái gì cảm tạ chị đây?
Hồ Tịnh Tịnh liếm liếm môi, một bắp đùi tuyết trắng gác lên trên lưng người đàn ông, uốn éo cái mông đầy đặn, hướng về người đàn ông lộ ra sự ám chỉ kích thích.
- Đương nhiên là dùng cái này để cảm tạ.
Thầm mắng một câu: "Đồ dâm đãng ăn hoài không biết đủ", Vương Căng lại lần nữa đè lên trên người đàn bà, eo lưng dùng sức đâm tới, liền suôn sẻ vào hang.
Đêm dần sâu, văn phòng Phó cục trưởng sát nằm cuối cùng trên lầu bốn của cục Công an thành phố đèn vẫn còn sáng. Lương Thần ngồi trên chiếc ghế bành, đang chăm chú lắng nghe Phó chi đội trưởng Lô Dũng báo cáo quá trình hành động lần này. Trải qua vài ngày tiếp xúc, hắn đã có hiểu biết sơ bộ về phó Chi đội trưởng Lô này. Thẳng thắn mà nói, Lô Dũng trong phương diện điều tra hình sự cũng không có điểm nào xuất sắc. Thậm chí có thể dùng tầm thường để hình dung. Nhưng một ưu điểm khác có thể che đậy hết toàn bộ những thiếu sót khác của anh ta, đó chính là rất nghe lời. Đây đối với hắn mà nói là thứ hiện nay hắn cần nhất, chính là một người ngoan ngoãn nghe lời, một cấp dưới sẵn sàng chấp hành không suy xét những chỉ thị và mệnh lệnh của hắn.
- Tôn Tiểu Hồng chỉ bị kinh hãi một chút, không có gì đáng ngại. Tuy nhiên, Lý Bình chồng của cô ta hiện nay vẫn đang trong hôn mê, tình trạng không được lạc quan mấy. Theo bệnh viện chẩn đoán sơ bộ, vùng ngực và bụng của Lý Bình đã chịu tổn thương tụ khí, não sau bị va đập nghiêm trọng… Tình hình là thế!
Báo cáo hoàn tất, Lô Dũng đảo mắt qua cô gái trên sofa một cái, anh ta biết đó là cô em họ Tôn Tiểu Lôi của Tôn Tiểu Hồng.
Truyện khác cùng thể loại
61 chương
836 chương
40 chương
14 chương
55 chương
15 chương