Trọng sinh phượng hoàng truyền kỳ
Chương 1 : Sống có gì vui
Miền nam tháng ba, trời xuân ấm áp.
Thời gian sáng sớm, ánh nắng dương quang xuyên thấu qua bức màn, ôn nhu chiếu vào bức tường, có mấy loại chim không biết tên không ngừng líu lo hót, giống như nói “ Sáng sớm chim chóc có côn trùng ăn” nhìn rất là vui vẻ.
Lúc này kim giờ cùng với kim phút của đồng hồ ở cùng một vị trí, Tiếu Sở đột nhiên mở ra hai mắt, từ trên giường xoay người đứng dậy, lần nghỉ phép này thập phần khó được, nhưng vì nhiều năm quân lữ thói quen, vẫn như cũ đúng giờ đưa hắn từ trong mơ tỉnh lại.
Tiếu Sở 23 tuổi, NJ thị H thuộc chi đội đặc biệt phòng cháy, là chi đội trưởng trong trung đội, thân cao 185cm, thể trọng 75kg, dung mạo tuy rằng không tính là anh tuấn nhưng lại thập phần dễ nhìn, làn da màu cổ đồng, mày kiếm , mắt sao, thân hình cao ngất, nếu cứ như vậy đi trên đường tuyệt là giác mộng của vô số cô gái.
“ Tiểu Sở, sao thức dậy sớm như vậy? Sao không ngủ thêm chút nữa?” Chứng kiến con trai mặc quần áo thể thao chuẩn bị xuất môn, mẫu thân Mai Lâm đẩy cửa phòng ra ôn nhu hỏi, mỗi khi chứng kiến con của mình, trong lòng nàng nhịn không được nỏi lên sự kiêu ngạo, trên đời này con trai nàng là hết thảy; Trên thế giới này ngoại trừ trượng phu đã mất thì con trai nàng chính là nam nhân giỏi nhất.
Tiếu Sở quay đầu, nở ra một nụ cười sáng lạng : “ Mẹ, con đi ra ngoài chạy bộ, lập tức trở về, dừng mua đồ ăn sáng, mấy ngày này con sẽ mua.”
Chứng kiến con trai nhanh như chớp chạy xuống lầu, Mai Lâm không khỏi lắc đầu, con trai nàng cái gì cũng tốt, nhưng lại quá hiếu động, thời trung học vốn có thể thi đậu vào trường đại học tốt nhất, nhưng vì một ngày thấy trên đường có chuỵên bất bình, thấy việc nghĩa hăng hái trợ giúp làm cho một đám lưu manh đả thương, bỏ lỡ kỳ thi vào trường đại học, vốn tính toán bảo con trai thi lại, nhưng không ngờ một tháng sau, trượng phu trong một lần làm nhiệm vụ cứu hoả làm cho hy sinh, con trai có tính cách chấp nhất vì giảm đi ghánh nặng cho mẫu thân dứt khoát bỏ qua bài vở tiép nhận nhiệm vụ phụ thân làm chưa xong, mới đó mà đã sáu năm.
“ Con cái lớn đều có phúc của con cái, hài tử lớn rồi, quản không được nữa!”
Mai Lâm nhẹ nhàng thở dài một hơi, dư âm trên khuôn mặt phong vận lộ ra vẻ tươi cười, nghe nói con trai đã có một người bạn gái, không biết khi nào thì dẫn về nhà ra mắt, nếu bọn chúng sớm kết hôn một chút chắc là có thể sơm ôm một cái tôn tử, thì có thể hưởng hạnh phúc được rồi.”
****************
Tiếu Sở dọc theo đường Lâm Ấm chạy một hơi khoảng năm, sáu km, đối với lượng vận động của hắn mà nói thì căn bản không tính là cái gì, vẻn vẹn chỉ là tác dụng phát ra nhiệt thân, từ nhỏ đã luỵên tập võ nghệ, thể năng ở trung đội đặc biệt phòng cháy không có ai có thể so sánh, trong đại bỉ võ trang hàng năm của tỉnh hắn đã liên tục năm năm đứng thứ nhất.
Buổi tối hôm qua có một trận mưa nhỏ, làm cho mặt đường nhựa có chút ẩm ướt, cây cối hai bên đường cái tren phiến lá dính đầy giọt nước, trong ánh sáng mặt trời chiếu rọi, ánh xạ chiếu ra mê người.
Tiếu Sở dừng lại, hít một hơi không khí ở con sông Thanh nguyên hà thật sâu, làm cho một cỗ tươi mát động lòng người tràn đày thân thể, tinh thần lập tức thoải mái, con sông này từng làm cho thời thơ ấu của hắn trải qua rất vui vẻ, mấy năm không thấy vẫn như cũ xinh đẹp động lòng người.
Lần này về nhà kỳ thật là có hai mục đích, mục đích thứ nhất là thăm mẫu thân, mục đích còn lại là cùng bạn gái gặp nhau, ngày hôm qua trở về muốn làm cho nàng một sự vui mừng, không ngờ nhà lại không có ai, nghe nói bạn gái xin phép đi du lịch cùng với bằng hữu, hai ngày nữa mới trở về, vốn hắn định gọi điện thoại nhưng lập tức hắn đánh gãy ý tưởng này trong đầu, người với người cần phải có không gian riêng, cần phải có tôn trọng lẫn nhau, cho dù là người yêu cũng giống nhau.
Sao mấy ngày hôm trước ở trên mạng không nghe nàng nói? Nghi vấn này làm cho Tiếu Sở có chút không vui, hai người từ khi xác lập quan hệ tới nay cũng rất ít ở cùng một chỗ, nhưng là có Mail, cùng với ite, cho nên cũng hay nói chuyện với nhau, liên hệ thập phần chặt chẽ, nhưng trường hợp này trước kia chưa có xuất hiện chuyện tương tự như vậy? Có lẽ là ta có chút đa tâm đi! Tiếu Sở đem việc không vui này bỏ khỏi đầu, Khang Mẫn là bạn học của hắn thời trung học, ngồi cùng bàn ba năm , sau khi tốt nghiệp đại học thì chủ động liên hệ với Tiếu Sở, sau này lại đến Chi đội phòng cháy của hắn, lấy danh nghĩa là vị hôn thê thăm, nàng đã được các chiến hữu trong đội sớm gọi là tẩu tử, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì “ Tháng mười một” năm nay sẽ kết hôn.
Ở tại ven đường, dưới gốc đại thụ thi triển một chút quyền cước, Tiếu sở xoay người trở về, lúc nghỉ ngơi không cần tiến hành tập luyện chuyên nghiệp, nhưng bảo trì trạng thái của cơ năng là đủ rồi.
Phía sau, trên đường người đi càng ngày càng nhiều hơn, một vài bác gái đi thể dục buổi sáng chứng kiến thân ảnh từ bên người chạy tới như bay, nhịn không được quẳng ánh mắt hâm mộ thưởng thức, tiểu tử quả thật là có tinh thần thật tốt a! Người trẻ tuổi hiện giờ toàn thành phần thức khuya dậy muộn, không có quy luật, giống như tiểu tử Tiếu Sở như vậy đã không thấy nhiều lắm, một vài bác gái đang suy nghĩ, nếu mình có con rể như thế thì quá tốt.
“ Trầm Ký Tảo Điếm Phô” Đây là một cửa hàng cách nhà hắn một vài con phố, Tiếu Sở giống như lúc bé, liền mua đồ mà mẫu thân thích ăn nhất “ Linh lung bao thang” cùng với “ Sữa đầu nành nguyên chất”, Mà chính hắn tất nhiên là hai phần, người thu tiền chính là một nàng nữ tử, dáng người cân xứng, phát dục rất khá, mái tóc đen mượt rất đẹp, buộc thành đuôi ngựa, cùng khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo hợp lại cùng một chỗ, nhìn qua có chút làm cho lòng người khoan khoái, làm cho người ta nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng.
“ Tổng cộng là tam nguyên tiền.” Cô gái nhanh chóng điểm lên số tiền, hai tay nhanh nhẹ đóng gói lại đồ điểm tâm, miệng thì thì nói, nhanh mà không loạn.
“ Cảm ơn!” Tiếu sở hướng về đối phương mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng bóng ( DG: Không bù cho ta, răng ta hút thuốc đen sì =)) ), khuôn mặt cô gái có chút tương tự với lão bản nương, chắc là nữ nhi của bà, thời gian trôi qua thật là nhanh, hoang mao nha đầu đã sớm trưởng thành đại cô nương.
Nhìn Tiếu Sở rời đi, cô gái tựa hồ cảm giác nhìn có chút quen mắt, nhưng lập tức không để ở trong lòng, nhanh chóng vùi đầu vào công tác, nàng cũng không biết, sự tình gặp nhau hôm nay chỉ bắt đầu dẫn đến chuyện xưa, nguyên bản số mệnh hai con đường song song cùng xuất hiện, không lâu sau này lại nối cùng một chỗ.
*********************
Cùng mẫu thân ăn sáng xong thì vừa qua 7h40’ sáng, đợi cho mẫu thân mang theo vẻ mặt tươi cười đi làm thì Tiếu Sở bắt đầu kế hoạch hôm nay của mình.
Bạn gái hai ngày nữa mới có thể trở về, trong nhà lại không có chuyện gì làm, chỉ có thể cùng với mấy bạn tốt thời trung học gặp lại, tiện thể tăng thêm một chút tình cảm, Tiểu Mạnh cùng với Hắc Tử cùng với mấy gã bạn tốt thời trung học, tốt nghiệp đại học xong thì trở lại bản địa công tác, hai năm không gặp, không biết hiện giờ có tốt không? Thời giạn hiện tại còn sớm không thể để các huynh đệ bỏ bê công việc, chỉ có thể chơ đến tối gặp nhau! Trại trung đội đặc biệt mấy năm, mỗi ngày ngoại trừ huấn luyện thì luôn phải chạy đông, chạy tây, bận rộn liên tục, hiện giờ đựoc nghỉ ngơi vài ngày, ngược lại cảm thấy rảnh rỗi, không biết làm gì.
Suy nghĩ nửa ngày, Tiếu sở rốt cục nghĩ tới chỗ mình muốn tới, vì thế thay đổi một bộ quần áo, đi đi đến chỗ mà mình muốn đến.
Một giờ sau, thân ảnh của hắn đã hiện ra tại cửa lớn Long uy võ giáo, cánh cửa màu đen vẫn như trước, bên trong mơ hồ truyền đến từng trận hò hét, bóng dáng của lão nhân trông cửa trước kia đã không thấy, bây giờ đổi thành một khuôn mặt trung niến đen gầy.
“ Xin hỏi Tô Bộ Qiuốc giáo luyện có ở đây không? Ta là đệ tử của người trước kia, muốn vào thăm người.” Khuôn mặt Tiếu Sở mỉm cười hỏi han, khuôn mặt lạnh nhạt của trung niên không làm ảnh hưởng gì đến hắn, ngược lại hắn có cảm giác đã trở về nhà.
“ Vậy sao! Ngươi đăng ký ở đây.” Trung niên nhân đánh giá Tiếu Sở một lần , ánh mắt hơi loé lên, khuôn mặt vẫn bảo trì sự trang nghiêm.
Tiếu Sở đến ghi tên mình xong, thuận miệng hoi: “Lão Vương trông cửa ở đâu sao không thấy?”
Trung niên nhân liếc Tiếu Sở một cái, nhưng không trả lời, xoay người quay lại chỗ ngồi, tiếp tục đọc tờ báo mà vừa rồi hắn đang đọc dở.
Tiếu sở lạnh nhạt bật cười, một chút cũng không để ở trong lòng, hắn cũng nhìn ra, người này thân mang công phu, chẳng biết tại sao lại lưu lạc đến chỗ này trông cửa, quả thật là kỳ lạ, làm cho người ta thật sự khó hiểu.
Vừa bước về phía trước đi vài bước thì nghe đến tiếng thì thào của trung niên nhân vang đến: “ Sống có gì vui, chết có gì buồn, mệnh treo một đường, sinh tử do ta.”
Câu này có chút giống thơ cũng có chút không giống, Tiếu Sở nghe được loáng thoáng vài câu, chỉ lắc đầu, cũng không có để ý.
Đi vào đại môn, một đường đi thì tất cả chuyện tình lúc trước giống như dừng lại trong đầu hắn, đồng dạng cảnh tượng, đồng dạng thân ảnh, hết thảy phảng phất giống như năm đó giống nhau, khi đó Tiếu Sử là thiếu nên tập võ nghiệp dư, hôm nay nhìn thấy đám người này thì thấy cảm giác trong lòng vẫn như cũ có chút lưu lại.
“ Sư Phụ!” Tiếu Sở hướng về thân ảnh quen thuộc hô lên một tiếng, làm cho toàn trường nhất thời an tĩnh lại, hơn mười đạo ánh mắt dừng lại trên người của hắn.
“A ! Đây không phải là Tiếu Sở sao?” Người nọ xoay người, hai mắt cẩn thận quan sát, khuôn mặt lập tức tươi cười mở ra song chưởng, không nghĩ tới Tiếu Sở bước lên hai bước, duỗi tay đánh ra một quyền.
“ Tiểu gia hoả! Cứ nhiên dám đối với ta đánh lén!”
Người nọ đem lòng ngực rụt về phía sau, tránh được một quyền, cũng lập tức huy quyền đánh ra, cùng với Tiếu Sở so chiêu cùng nhau, đám người xung quanh không khỏi có chút ngạc nhiên, gã khách không mời này là ai mà dám đánh nhau mới giáo luyện, nhìn kiểu quyền đánh ra thì thấy không có chút nào lưu thủ, chẳng lẽ có thâm cừu đại hận, bằng không bì sao lại như thế?
“ Phanh!” Trải qua hơn mười chiêu thì hai người đều đánh trúng bả vai đối phương, nhịn không được nhếch miệng kêu đau, tiện đà thở hổn hển, há mồm cười to.
Truyện khác cùng thể loại
16 chương
65 chương
124 chương
36 chương
111 chương