-Vết thương khá nặng! Dài 15cm, sâu 0.5cm. Vết khâu bị rách! – cô y tá nói một tràng dài sau đó hơi ngừng lại một chút rồi tặc lưỡi nói tiếp – ko thể hiểu nổi các cô các cậu làm cái gì mà bị thương đến mức này. Im lặng… -Đc rồi, đc rồi. Cái đó ko quan trọng – Hồng Ngọc đánh trống lảng – cô cứ khâu lại rồi băng bó cho bạn ấy đi, những chuyện khác cô ko cần quan tâm. -Chuyện này… - cô y tá ngập ngừng – có lẽ phải đem đến bệnh viên chứ tôi… Nói đến đây cô y tá ko thể nói tiếp đc nữa. Trúc Nhã liền ném cho cô cái nhìn khinh thường rồi quay sang nói vs Hồng Ngọc: -Hanah, cậu làm cho tớ đi! Hồng Ngọc khẽ gật đầu rồi hướng tia nhìn về phía cô y tá: -Ở đây có thuốc tê và đồ dùng để khâu vết thương ko ạ! -Có! Nhưng… -Vậy cô lấy cho cháu đi – Hồng Ngọc ngắt lời. Cô y tá đành miễn cưỡng đi lấy. Nhận đồ từ tay cô y tá, Hồng Ngọc bắt đầu thực hiện những công đoạn cần thiết trước khi bắt đầu khâu vết thương. Động tác của cô rất thuần thục, trong chớp mắt cánh tay của Trúc Nhã đã đc băng lại trước con mắt thán phục của mọi người. Do mất quá nhiều máu nên Trúc Nhã ko về lớp mà nằm nghỉ trong phòng y tế. Trước khi về lớp, Hồng Ngọc dặn Trúc Nhã: -Cậu phải nằm yên đây nghỉ ngơi! Những chuyện khác cứ để tớ lo. Đc chứ? -Ừ! Tớ biết mà! Nghe Trúc Nhã nói vậy Hồng Ngọc liền yên tâm mà bước về lớp. Vừa ra khỏi phòng cô đã lôi điện thoại ra gọi điện, vừa áp điện thoại vào tay Hồng Ngọc vừa rẽ vào một chỗ khuất tầm nhìn rồi ra hiệu cho Thiên Vũ và Nhật Anh đi trước. Hai anh chàng ko biết làm sao đành đi trước. -Alô! Anh Nguyên hả? -……. -Ừ! Em muốn anh tìm hiểu một vài việc, cần thông tin thật nhanh -…… -Chuyện là thế này ….. Sau khi gọi điện xong, cô ung dung bước về lớp. Ngày mai cô sẽ biết đc kẻ cầm đầu đứng sau vụ này là ai.