-Gì? – tiếng Nhật Anh vọng qua điện thoại -Đồ khỉ! – Thiên Vũ cáu tiết – Mày chết ở đâu rồi -Ở canteen – Nhật Anh thản nhiên đáp – Trúc Nhã lên sân thượng hóng gió còn tao vs Hồng Ngọc ra canteen mua đồ. -Canteen hả? Đứng yên đó đợi tao. Nói xong Thiên Vũ dập máy rồi chạy đi luôn mà ko biết rằng Nhật Anh đang dùng tất cả vốn từ học từ lớp 1 đến giờ để chửi cậu. ******* Trên sân thượng, Trúc Nhã chống tay vào lan can, hít một hơi thật sâu. Không khí trong lành tràn vào phổi cô. Cũng hai năm rồi cô ko đc hưởng cảm giác thích thú khi đứng trên sân thượng trường học. Nghĩ lại lúc đó, Hồng Ngọc vì muốn cô đi học đã cắn răng cắn lợi tuyệt thực. Thực ra nói tuyệt thực cho oai thôi, chứ thực ra chỉ nhịn bữa trưa thôi vì sau bữa trưa Trúc Nhã đã đồng ý đến trường theo nguyện vọng của Hồng Ngọc. Nghĩ đến đó, Trúc Nhã nhất thời ko nhịn đc, khóe miệng khẽ cong lên. Với tư cách là người bạn thân duy nhất của Trúc Nhã, Hồng Ngọc đã chi phối toàn bộ cuộc đời cô. Ngoại trừ Hồng Ngọc ra thì còn một người nữa cũng ảnh hưởng ko nhỏ đến cô có điều… Đang miên man suy nghĩ chợt: “Kyaaaaaaa” – một tiếng hét lấy oai vang lên, tiếp sau đó là một cây gậy giáng xuống đầu Trúc Nhã. May nhờ Trúc Nhã phản ứng nhanh nhạy đã kịp thời nhảy qua một bên để tránh đòn. Hiên ra trước mắt cô lúc này là khoảng hơn 10 nam học sinh đang lăm le trong tay cây gậy, mặt đằng đằng sát khí. Nhìn lướt qua một lượt, Trúc Nhã biết chắc những học sinh này ko phải đối thủ của cô nhưng chỉ ko phải lúc cô chưa bị thương, còn bây giờ cô đang có một vết chém khá nặng ở tay trái vậy nên muốn thoát thì cô chỉ có thể cố gắng kéo dài thời gian để chờ Hồng Ngọc đến. Nghĩ là làm, cô cất giọng lạnh lùng: -Chúng mày muốn gì? -Muốn gì a`! – một tên có vẻ là đại ca lên tiếng – muốn lấy mạng mày. -Muốn lấy mạng tao – Trúc Nhã hừ lạnh một cái rồi tiếp – bản lĩnh chúng mày tới đâu mà đòi lấy mạng tao. -Bản lĩnh tới đâu à – tên đại ca có vẻ đã nổi nóng – mày sẽ biết ngay thôi, ranh con ạ! Dứt lời, tên đại ca quát lên một tiếng rồi cùng bọn đàn em xông về phía Trúc Nhã. ****** Ở canteen, Hồng Ngọc đang cùng Nhật Anh và Thiên Vũ mua đồ ăn trog ánh mắt ngưỡng mộ xen lẫn ghen tị của đám con gái. Cố tình lờ đi những ánh mắt hình viên đạn kia, Hồng Ngọc liên tục mua hết cái này đến cái khác. Dường như cô chỉ hận một điều là ko thể mua cả cái canteen này để đem lên sân thượng. Sau khi đã tạm chấp nhận với hai túi đồ ăn trong tay, Hồng Ngọc kéo hai người kia lên sân thượng, vừa đi vừa hát vô cùng happy mà ko có một tí ý kiến gì về thái độ bất thường cả Thiên Vũ và Nhật Anh vì dù sao thì cô cũng đâu có mất gì. Khi gần lên đến nơi, Hồng Ngọc liền dành lấy hai túi đồ ăn rồi vừa giơ chúng lên vừa nói to: -Addy! Tớ mua đồ ăn xong rồi nè! – lúc này cô đã bước hẳn lên sân thượng. Vừa nhìn thấy Hồng Ngọc, Trúc Nhã đã hét lên: -GIÚP TỚ MỘT TAY! NHANH! Lúc này cả ba người cũng đã nhận thấy Trúc Nhã đang bị bao vây. Ko ai bảo ai, cả ba cũng xông lại giúp Trúc Nhã. 5p sau đám đầu gấu kia bị hạ gục hoàn toàn, một số chạy đc, một số thì ôm lấy bụng đứng thở dốc còn những tên do Hồng Ngọc xử lí thì mặt mũi tím bầm, lăn lộn dưới đất, đau đến mức ko thể đứng dậy nổi. Giải quyết đám côn đồ xong cả ba liền lập tức chạy về phía Trúc Nhã. Lúc này cô đang đứng dựa vào lan can thở dốc, tay phải nắm chặt cánh tay trái để cầm máu. -Cậu mất máu nhiều quá! – giọng Hồng Ngọc đượm vẻ lo lắng – để tớ dìu cậu xuống phòng y tế. -Ừ! – Trúc Nhã đáp một cách khó nhọc - Nhanh lên! Tớ sắp ko chịu đc nữa rồi! 5p sau họ đã có mặt ở phòng y tế của trường