Pokemon: Thế Giới Đi Đến Hồi Kết
Chương 19
Sau khi rời khỏi nhà thầy phù thủy Akara, Triệu Phong ghé qua quán rượu Alana, mua 50 ổ bánh mì, hai cây pho mát với giá 15 bạc. Trong đó 50 ổ bánh mì giá 10 bạc, 2 cây pho mát giá 5 bạc. Mua xong thực phẩm thế là trong túi Triệu Phong chỉ còn 3 bạc 78 đồng.
Triệu Phong dùng 2 bạc trong số bạc còn lại mua thêm 2 bộ áo quần. Nhìn túi chỉ còn 1 bạc 78 đồng, Triệu Phong cảm thấy có chút khó chịu. Cứ cái đà thu hoạch được bao nhiêu thì xài hết bấy nhiêu như thế này, Triệu Phong sợ mình không tích đủ tiền học thêm kĩ năng mới.
Độc hành không dễ chịu như mọi người nghĩ, càng không có thu hoạch nhiều bằng tổ đội. Độc hành giống như chỉ tự do hơn, bí mật cá nhân được đảm bảo hơn, rơi đồ không cần chia, không phải cạnh tranh gì. Vậy nhưng trong thời đại quái vật hoành hành như thế này, độc hành mãi mãi không phải là lựa chọn tối ưu.
Qua một cuộc trải nghiệm trong hang động Tà Ác, Triệu Phong sắp lên cấp độ 4. Phải nói hang động Tà Ác là nơi quái vật khá dày đặc, lại chủ yếu là lại quái Xác Sống, nên hiệu suất cày quái của Triệu Phong tăng cao. Kinh nghiệm hắn thu được cứ tăng như bay, giống như ví von tiền vào như nước vậy. Thế nhưng hoàn cảnh hang động Tà Ác không thích hợp với một người như Triệu Phong. Hoàn cảnh đã tù túng, không gian hoàn toàn không có ánh sáng mặt trời, Triệu Phong chỉ cảm thấy rất khó chịu. Bởi vậy dù đó là một nơi luyện cấp tốt, Triệu Phong vẫn cứ từ bỏ. Một lý do khác là do Triệu Phong đang cần thần tính, cho nên hắn quyết định bắt đầu công cuộc săn boss loại D của mình.
“©Triệu Phong:
›Cấp độ: 3
|Điểm kinh nghiệm: 36462
|Cấp độ tiếp theo: 37500”
Lần này Triệu Phong không do dự gì, hắn tăng 1 điểm kỹ năng có được vào Cú Đánh Mạnh.
“ͼChiêu thức hỗ trợ và ma thuật: Cú đánh mạnh (Bị động): Cú đánh của bạn có cơ hội tăng gấp đôi sức công phá. (Cấp độ 1: Xác suất gây ra + 16% - Cấp độ tiếp theo: Xác suất gây ra +25%)”
Chỉ có 16% xác suất, tỉ lệ khá nhỏ bé, trung bình đánh 7 đòn liên tiếp thì có một đòn tăng gấp đôi sức công phá. Nếu như xông vào một bầy quái, đánh túi bụi, đụng quái là đánh thì Cú Đánh Mạnh mới phát huy được tối đa tỉ lệ xác suất nhỏ bé này. Đáng tiếc Triệu Phong vẫn còn yêu đời, hắn không cảm thấy mình nên mạo hiểm vì một cái xác suất nhỏ bé như vậy. Một trường hợp khác là đánh boss, dĩ nhiên muốn đối kháng trực diện với boss, xuất chiêu liên tục như vậy, Triệu Phong cần có một thực lực tương ứng, nếu không hắn cũng bị đo đất mà thôi. Nói tóm lại, ở thời điểm này, Cú Đánh Mạnh chắc chắn sẽ giúp Triệu Phong tăng lên hiệu suất đánh quái, dù cái phần tăng lên này cực kỳ bé nhỏ.
Chiến Binh là một trong những nghề nghiệp khổ cực ngay lúc ban đầu. Trừ một đòn ném cơ sở, cấp độ thấp không có kĩ năng nào thật sự thực dụng. Muốn có kĩ năng dùng, Triệu Phong như bao nhiêu Chiến Binh khác, phải đợi đến cấp độ 7, khi có chiêu đánh lan Lao Tẩm Độc, lúc đó nghề nghiệp Chiến Binh mới nở rộ đặc sắc quần chiến của mình.
Mua đủ đồ dự trữ, kể cả đuốc, kể cả chuẩn bị đủ nước uống cho một cuộc hành trình dài, Triệu Phong chọn một khu vực bị ô nhiễm gần nhất trong bản đồ mua từ Akara, bắt đầu ra khỏi làng. Triệu Phong không chọn những khu vực hiểm trở, bởi hắn tự biết mình không đủ năng lực. Đã các bậc tiền bối đi trước đều nói chúng là khu vực hiểm trở, nơi nhân loại khó mà tiếp cận, Triệu Phong không có ngu xuẩn tự làm mất thời gian của mình, cũng không rảnh đi mạo hiểm làm gì. Triệu Phong không phải từ bỏ khu vực hiểm trở, hắn đơn thuần là xử lý nơi nhẹ nhàng hơn, khi cảm thấy mình đủ thực lực, có thể đạp vào khu vực hiểm trở như đạp đất bằng, có thể không nhìn nguy hiểm của đám quái ở nơi đó, Triệu Phong chắc chắn sẽ làm một vố lớn sau.
Đi khoảng một buổi sáng, Triệu Phong cuối cùng đã đến nơi cần đến. Hiện tại Triệu Phong đang ở đường biên giới giữa khu vực bị ô nhiễm và khu vực không ô nhiễm. Chỉ cần nhìn thoáng qua, người ta đều có thể phân biệt được điểm khác nhau của hai khu vực này. Đất khu vực bị ô nhiễm không phải màu đỏ vốn có của Thảo Nguyên Máu, mà là một màu đen xì, thỉnh thoáng có khói đen bốc lên. Những luồng khói đen này không có mùi, song lại khiến Triệu Phong cảm thấy khó chịu, cơ thể điều động “khí” không còn thuận tiện như trước. Việc này chắc chắn sẽ khiến thời gian tự chữa thương của Triệu Phong phải kéo dài.
Không chỉ màu của đất, cỏ và các bụi cây nhỏ bên trong khu vực bị ô nhiễm cũng hoàn toàn khác biệt một trời một vực với khu vực bên ngoài. Chúng thuần một màu tím yêu dị, mỗi khi nhìn vào lại cảm thấy rợn người, muốn phát ói. Triệu Phong không biết những người khác có cảm giác gì khi đến nơi đây, còn hắn, hắn thật sự muốn quay đầu rời đi kể từ khi mới nhìn thấy khu vực bị ô nhiễm này. Nó như tiếng gọi của mẹ tự nhiên, luôn thôi thúc hắn nhanh chóng rời xa nơi này, luôn thì thầm trong lòng hắn, khuyên hắn nhanh tránh xa một nơi tràn đầy điềm xấu.
Triệu Phong cố gắng dằn cảm giác không khỏe xuống, mượn nhờ ý chí kiên định, cẩn thận bước vào. Triệu Phong cảm thấy hắn không thể ở trong khu vực bị ô nhiễm trong thời gian dài. Hiển nhiên điều này không dựa vào chứng cứ nào cụ thể, mà chỉ là một sự phán đoán của hắn từ những cảm giác của cơ thể.
Khi đã cảm thấy cơ thể không thể ở lâu trong khu vực bị ô nhiễm, Triệu Phong quyết định sẽ không đi sâu vào bên trong, mà chỉ đi vào khoảng một trăm mét, rồi đi dọc theo đường biên giới phân chia khu vực. Với cách làm này, Triệu Phong sẽ có thể kịp thời rời khỏi khu vực bị ô nhiễm nếu cơ thể lên tiếng báo động. Tuy nhiên, khuyết điểm của nó cũng rất rõ ràng. Thứ nhất là hiệu suất đánh quái sẽ giảm xuống rất nhiều, bởi quái sẽ tập trung ở chỗ sâu nhiều hơn là ở vùng quen bên ngoài. Thứ hai, vì di chuyển dọc theo đường biên giới, Triệu Phong sẽ phải dựng trại mỗi đêm, đúng thế, xác suất rất cao là mỗi đêm một cái trại riêng, sẽ không còn là vị trí trung tâm cày quái như lần thử luyện đầu tiên.
Không có cái gì là không có giá của nó. Việc Triệu Phong có thể làm, là làm ra lựa chọn mà cái giá hắn phải trả thấp nhất, hoặc tạm chấp nhận được. Triệu Phong tin tưởng vào lý trí của mình, hắn cũng tin vào năng lực phân tích của bản thân.
Đi dọc theo đường biên giới hai khu vực khoảng mười lăm phút, Triệu Phong nhìn thấy một đám quái khoảng bảy, tám con ở cách hắn chừng hai mươi mét. Đó là một đám Quỷ Con, không có con Pháp Sư Ma Quỷ đi cùng, nhưng lại có sự xuất hiện của một con Quỷ Con có màu da màu xanh lam. Con Quỷ Con này muốn không nổi bật cũng không được, bởi vì đồng bọn của nó chỉ thuần một màu đỏ từ đầu tới chân, trừ vũ khí chúng cầm trên tay. Đám Quỷ Con thông thường cầm vũ khí màu đen và vàng, thậm chí một tay vũ khí màu đen, một tay vũ khí màu vàng. Riêng con Quỷ Con biến dị khác loại kia, vũ khí trong tay nó có màu trùng mới màu da của nó.
Trong khu vực bị ô nhiễm, Quỷ Con biến dị hầu như chỉ có hai loài, đó là Quỷ Con Điên Loạn và Quỷ Con Vô Địch. Quỷ Con Điên Loạn có bề ngoài rất giống Quỷ Con Vô Địch, màu da của chúng có thể là màu xanh lá, cũng có thể là màu xanh lam. Vì thế, để phân biệt được hai loài Quỷ Con biến dị này, người ta dựa vào vũ khí chúng cầm trên tay. Quỷ Con Vô Địch sẽ cầm một cái chùy cùng một tấm khiên, Quỷ Con Điên Loạn sẽ chỉ cầm hai cái chùy. Chỉ nhìn vũ khí, chúng ta không khó nhận biết đặc điểm công thủ của hai loài Quỷ Con biến dị này. Quỷ Con Vô Địch đi theo đường trầm ổn, thiện thủ thiện công, Quỷ Con Điên Loạn từ bỏ thủ, dốc lòng vào công.
Triệu Phong nhớ lại nội dung về đám quái biến dị trong tờ giấy của Akara. Con Quỷ Con màu xanh lam này hẳn là Quỷ Con Điên Loạn, tốc độ chạy rất nhanh, công cao, thủ yếu, máu ít. Nó hoàn toàn miễn dịch với các đòn tấn công bằng lửa. Đặc biệt là khi chết, thân thể nó sẽ lập tức hóa thành những đám khí đen, bám vào đồng loại ở khu vực xung quanh năm mét, khiến đồng loại của nó trở nên cực kỳ hung tợn, không sợ chết, điên loạn xông vào kẻ thù, không chút lý trí giống như nó.
Đối phó với một con quái công cao, thủ yếu, máu ít, cách đánh đơn giản nhất chính là không cho nó cận thân, lợi dụng ưu thế của vũ khí tầm xa, tiến hành cắt giảm sinh lực của nó một cách từ từ. Triệu Phong rất muốn áp dụng phương pháp này, nhưng trải qua một bài học nhớ đời từ con boss Xác Chết Cháy, Triệu Phong không dám khinh thường con boss nào nữa. Nhất là khi con boss Quỷ Con Điên Loạn này không chỉ có công cao, nó còn có tốc độ rất nhanh nữa.
Tên ra đời có thể đặt sai, còn tên hiệu được người khác đặt cho thì không bao giờ sai. Đã nó được đặt cho cái tên là Quỷ Con Điên Loạn, vậy thì chắc chắn nó sẽ cực độ điên loạn, thậm chí là điên không hợp lẽ thường. Triệu Phong có thể tưởng tượng ra nếu hắn sơ sẩy một cái, sợ rằng hắn sẽ phải đối mặt với những đòn đánh giống cuồng phong bão táp, những đòn đánh liên miên không dứt, không có dấu hiệu kết thúc của một con quái vật điên loạn thật sự. Triệu Phong chỉ nghĩ thôi mà cũng cảm thấy sống lưng lạnh toát.
Triệu Phong suy tư một lúc, rồi quyết định sử dụng phương pháp đánh con Xác Chết Cháy để xử lý con Quỷ Con Điên Loạn này. Dẫu cho lần trước là ở khoảng không gian hẹp, độ rộng chỉ đủ hai, ba con đi ngang, còn nơi này hoàn toàn rộng rãi và trống trải, khác biệt rất nhiều. Song Triệu Phong cho rằng hoàn cảnh dù khác, nhưng mục tiêu thống nhất, vẫn là khiến con boss không thể phát huy được sở trường tốc độ của nó. Có thể không cản được bước tiến của nó, nhưng khiến nó phải mất thêm vài giây để vượt qua cũng là điều cần phải làm.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
59 chương
225 chương
154 chương