Phúc hắc Vương gia đừng yêu ta
Chương 39 : Lão nương không phải ngồi không
Bạch Lộ cùng Cửu Nguyệt đồng thời liếc nhìn nhau, sau đó trong ánh mắt của Cửu Nguyệt hiện lên tia sang đầy kích động, cánh môi dày run rẩy giống như không thể tin được : “Nàng, nàng là người của Lăng Tiêu Cung ?”
Giây tiếp theo, Cửu Nguyệt giống như nhặt được bảo bối gì không bằng, ôm lấy cánh tay của Bạch Lộ, khó lòng mà nén xuống ý muốn nhảy cẫng lên, than âm đây kích động: “Công tử, nàng là người của Lang Tiểu Cung, Lăng Tiêu Cung a!”
Bạch Lộ cũng vạn phần kinh ngạc, trong đôi mắt tuấn mỹ hiện lên sự khó hiểu cùng nghi hoặc nồng đậm .
Hắn không kích động như Cửu Nguyệt, tuy nhiên, vẫn ẩn dấu sâu đậm, mi tâm nhíu lại vì lo lắng, lúc này đã phấn chấn hơn rất nhiều.
Lâm Quân Tử cũng bị bản thân làm cho chấn kinh.
Mặc dù là cao thủ Tiệt quyền đạo, nhưng mà, công phu tay không đoạt dao sắc này, nàng chưa bao giờ luyện qua a !
Chẳng lẽ xuyên qua xong, lại có thêm khả năng dị thường gì?
Ta kháo…lão nương còn có khả năng tiềm ẩn này ư ?
Ta làm sao không sớm phát hiện ra a ?
Lâm Quân Tử còn đang sững sờ, đã nghe thấy Cát Thái Lang đang quỳ trên mặt đất oqr bên cạnh gào lên một tiếng: “Ngươi không phải quỷ, ngươi là người! Mẹ nó chứ ngươi dám giả chết ! Mau theo ta trở về động phòng.
Cát Thái Lang vừa kêu gào vừa xông đến, một phen ôm lấy thắt lưng của Lâm Quân Tử.
Nguyên lai, trong đại đường có ánh nắng chiếu vào, Cát Thái Lang mới nhìn rõ bóng dáng của Lâm Quân Tử.
Ai mà chả biết, quỷ thì làm gì có bóng!
Cho nên, Cát Thái Lang lại khôi phục lại bộ mặt cường hào ác bá hung tàn, hung hăng đánh về phía Lâm Quân Tử.
Lâm Quân Tử cực kỳ nóng nảy, kháo , cư nhiên còn muốn bắt ta trở về thành thân?
Ngươi cũng không mở mắt ra xem lão nương bây giờ biến thành ai rồi !
Lâm Quân Tử cầm thanh đao bén nhọn trong tay, dùng sức quăng đi, đao nhọn vù một tiếng bay ra ngoài.
Tên khỉ ốm liền ngã chổng vó lên trời.
Lâm Quân Tử không thèm suy nghĩ, khua một quyền về phía Cát Thái Lang.
“A nha !” Một tiếng kêu thảm thiết, từ trong miệng Cát Thái Lang phát ra làm cho kinh thiên động địa, sau đó “Bịch bịch” một tiếng, thân thể mập mạp kia đã bị đánh bay đến dưới gầm bàn bên cạnh rồi.
Mọi người nhìn lại, đã thấy một bên mắt của Cát Thái Lang, trong nháy mắt xanh xanh tín tím quả cà tím.
Cát Thái Lang quỳ rạp trên mặt đất, khản cả giọng tru lên tức giận mắng ” Kỹ nữ thối tha, khó trách lão bản Ý Hương Lâu nói phải cần đến thuốc mê để hôn mê ngươi, mẹ nó chứ, ngươi biết võ!”
Truyện khác cùng thể loại
150 chương
44 chương
16 chương
24 chương
9 chương
29 chương