Phu Quân Nóng Tính Thiếu Quản Giáo
Chương 126
Editor: Mai Tuyết Vân
Ngày thứ hai, quả thật Long Thiên Hạo không phụ sự kỳ vọng, đã gọi những binh lính kia dậy tập luyện từ sáng. Bọn họ không ai oán than câu nào, chẳng qua nhìn những tiểu binh đoàn bên cạnh, bọn họ thật sự hâm mộ không thôi, còn Long Thiên Hạo thì tức đến tái mặt.
“Nhị Cẩu, Tam Tử, ăn nhiều một chút.’’ Qúy Tinh nhắc nhở bọn họ, mấy người này ăn uống rất vui vẻ. Nhưng nhìn thấy cái nhìn chằm chằm của Long Thiên Hạo, bọn họ vẫn sợ hãi trong lòng.
“Nhìn cái gì mà nhìn! Nói cho ngươi biết, những người này về sau do ta trông nom, hay là ngươi cũng muốn đến thử một chút?’’ Qúy Tinh vẫy vẫy đùi gà trên tay. “Không biết trời cao đất dày!’’ Nói xong, Long Thiên Hạo xoay người lại: “Nghỉ ngơi chút đi!’’ Nghe được mệnh lệnh ấy, đám binh sĩ rất vui vẻ, còn Long Thiên Hạo thì đi uống nước.
Khi hắn uống xong nước quay lại, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, khiến hắn tức giận sôi máu. Những binh sĩ tinh anh ấy sao lại thông đồng làm bậy cùng với tiểu đội kia, mỗi người gặm một cái đùi gà, thật là làm hắn tức chết!
“Long tướng quân, ngươi cũng tới ăn một chút đi. Ngươi xem ngươi đã bỏ đói họ rồi.’’ Qúy Tinh nói xong, binh lính của Long Thiên Hạo lập tức buông đồ ăn trong tay xuống, đứng qua một bên. Xong rồi, toi chắc! Thế mà lại bị tướng quân thấy được.
“Ngươi! Ngươi!’’ Loại người như vậy, hắn cần phải so đo ư? Bây giờ có thể trực tiếp đánh bại họn họ. “Được rồi, ta không phí sức với ngươi, ăn xong rồi, chúng ta luyện tập.’’ Nói xong mọi người trong quân đoàn Tình Thiên nhìn nàng, cuối cùng cũng bắt đầu huấn luyện. Tuyết Phi Bằng rất đau đầu, nàng đã lãng phí hai ngày rồi, có phải Diệp Thiên bắt nhầm người về hay không?
"Các ngươi nhìn cho kỹ." Qúy Tinh nằm sấp xuống, đám binh sĩ nhìn nhau, đây là tư thế gì? “Ép người xuống, tay chống vuông góc, hai chân khép lại. Nhớ kỹ không cần nâng mông, cơ thể theo cánh tay hạ xuống, rồi dùng tay nâng lên.’’ Trước tiên Qúy Tinh muốn biết thể năng của bọn họ ra sao, đây là điều mà mỗi tân binh đều phải làm.
“Tốt, làm 100 cái cho ta, tư thế không đúng thì không được tính.’’ Nàng nói xong, những binh sĩ kia đều làm theo lời nàng nói, nằm sấp trên mặt đất. Nàng hài lòng nhìn bọn họ, quả nhiên rất thông minh. “Ta đếm đến 100 rồi dừng lại.’’ Nàng nói xong nhìn về phía Long Thiên Hạo đang cau mày bên kia.
Lúc này, Long Thiên Hạo mới phát hiện mình đang luống cuống, sao lại tò mò với cách huấn luyện của nàng chứ. Chẳng qua hắn không biết họ đang làm cái gì? Hắn chưa từng nhìn thấy qua. Tuyết Phi Bằng cùng lúc đi vào, thấy binh sĩ của Qúy Tinh ở đó thì sững sốt, họ đang làm gì vậy?
“Tất cả nhanh lên một chút, trước khi mặt trời xuống núi không làm hết một trăm cái thì làm lại từ đầu.’’ Qúy Tinh nhìn mặt trời sắp xuống núi, những binh sĩ kia đang đổ mồ hôi, vì sao lúc mặt trời sắp xuống núi, nàng mới gọi họ làm? Lại còn để họ ăn uống no say như vậy?
“Đây là cách huấn luyện của ngươi ư?’’ Long Thiên Hạo không nhịn nổi, mặt trời đã sắp xuống núi. Hơn nữa những binh sĩ này là người có thể lực kém nhất, nàng làm vậy không phải là muốn đòi mạng bọn họ sao?
“Ngươi cảm thấy thế nào?’’ Qúy Tinh hỏi ngược lại, Long Thiên Hạo hừ một tiếng xoay đầu đi. Tuyết Phi Bằng cảm thấy nhiệm vụ đó không thể hoàn thành được, từ hình thể của những binh lính kia là biết. Thật ra hắn không muốn mỉa mai nàng, nhưng mà… Sẽ không mất mạng đó chứ?
“Lão đại Tình Thiên, tôi làm xong rồi.’’ Lý Đại đứng dậy đầu tiên, sau đó là Nhị Cẩu, Tam Tử là người thứ ba… Cuối cùng còn lại hai người. “Thời gian đếm ngược, mười, chín,tám, bảy, sáu.’’ Khi nàng đếm đến sáu, hai người kia cũng hoàn thành, rất nhiều binh lính trực tiếp nằm xuống đất nghỉ ngơi.
“Hừ! Ngươi không đếm làm sao biết chúng có làm đến 100 hay không?’’ Long Thiên Hạo hừ mũi coi thường, hắn nói xong tất cả binh sĩ đều nhìn hắn. “Lão đại Tình Thiên, chúng tôi không có.’’Qúy Tinh phất tay ra hiệu một cái, người cổ đại không có nhiều toan tính lật lọng, hơn nữa ở đây đều là nam tử hán, nàng tin bọn họ.
“Long tướng quân xem thường bọn họ?’’ Qúy Tinh chỉ về phía hai mươi người đứng sau lưng nàng, tất cả bọn họ đều tức giận nhìn Long Thiên Hạo, tướng quân không muốn gặp bọn họ còn chưa tính, sao lại hoài nghi bọn họ, giọng điệu này giống như phủ nhận bọn họ vậy.
“Hừ! Chỉ là chút tài mọn.’’ Hắn hừ một tiếng, xoay người rời đi. “Tốt lắm, ngày mai ta sẽ dạy các ngươi thuật bắt địch đặc biệt.’’ Nghe lời nàng nói… Những binh sĩ sau lưng hoan hô, đến binh lính của Long Thiên Hạo ở đằng xa cũng nghe thấy, bước chân của hắn ngừng lại, thuật bắt địch đặc biệt ư?
“Tứ hoàng tử, ngày mai xin phép cho ta được dùng một sân huấn luyện độc lập, tốt nhất là không có ai quấy rầy.’’ Qúy Tinh đi tới trước mặt Tuyết Phi Bằng, thật ra nàng muốn giết hết đám người tò mò này. Tuyết Phi Bằng vốn muốn từ chối, vì hắn cũng muốn nhìn thấy, nhưng lại nghĩ, đợi đến ngày đối chiến cũng có thể quan sát.
“Được.’’ Lúc này, Qúy Tinh mới xoay người. “Tối nay các ngươi cứ nghỉ ngơi cho khỏe, ngày mai bắt đầu buổi huấn luyện chính thức.’’ Nàng nói xong, đám binh sĩ hoan hô: “Tuân lệnh, lão đại Tình Thiên.’’ Nghe được câu trả lời, khí thế so với trước kia tốt hơn rất nhiều, Tuyết Phi Bằng cũng hoài nghi, rốt cuộc nàng sẽ làm được ư?
Hôm sau, từ sáng sớm nàng đã ra khỏi cửa, chẳng qua có người còn đến sớm hơn nàng: “Hả, Tứ hoàng tử sao ngài lại ở đây?’’ Mới sáng sớm đã đứng trước cửa phòng nàng? Chẳng lẽ trong phòng nàng có gì? Nàng xoay người nhìn một chút, không có gì đặc biệt mà.
“Cái gì, ta không thể xem cô nương luyện binh ư?’’ Bấy giờ Tuyết Phi Bằng dù nhìn thế nào cũng rất ngây ngô, trong lúc nhất thời nàng không biết nói gì, dù sao thì nàng có giải thích thì hắn cũng sẽ không hiểu. “Được rồi, Tứ hoàng tử mời.’’ Tuyết Phi Bằng thấy nàng đồng ý, lập tức đi theo nàng.
“Lão đại Tình Thiên, chào buổi sáng!’’ Qúy Tinh vừa đến doanh trại, tiểu đoàn Tình Thiên đã đến chào hỏi nàng, nàng hoài nghi, sao bọn họ ai cũng hưng phấn như vậy? Sao có thể không hưng phấ, không phải nàng đã nói sẽ dạy bọn họ thuật bắt địch đặc biệt ư? Tình cảnh làm Long tướng quân chịu thiệt thòi ngày hôm qua khiến họ vô cùng kích động. Nhưng bọn họ không phải tinh anh, sao có thể lấy được sự tín nhiệm của tướng quân.
“Sao các ngươi vui vẻ thế?’’ Lý Đại tiến lên, nhưng khi nhìn thấy Tuyết Phi Bằng, hắn lại lựa chọn cách im lặng. Qúy Tinh xoay người, bất đắc dĩ nhìn Tuyết Phi Bằng, sao nhìn hắn lại hoài nghi như thế? Trông của hắn cũng không vui vẻ, còn làm bộ mặt như đưa đám vậy?
“Được rồi, tất cả bên trái quay, lên đường!’’ Dù sao người phía sau đã đồng ý nàng có thể huấn luyện bọn họ một mình. Quân đoàn Tình Thiên xoay người, đi về phía trước, Qúy Tinh giống như một huấn luyện viên đi phía sau họ. Tuyết Phi Bằng cảm thấy nàng rất bí ẩn, nếu nàng là một nam nhân thì còn giải thích được, nhưng vô tình hay cố ý nàng lại là một nữ nhân, những thứ này không phải điều một thiếu nữ sẽ làm.
“Dừng lại, dừng. Được rồi, năm người một tổ, tự chia đi.’’ Nàng rất sáng suốt, nếu nàng tự chia, ngộ nhỡ không hợp nhau, vậy kết quả sẽ giảm đi một nửa. Mỗi người nhìn nhau một chút, nhanh chóng chọn xong đối tượng cho mình.
“Được rồi, các ngươi chia xong chưa? Không được phép đổi lại đâu đấy!’’ Đoàn binh sĩ gật đầu, Tuyết Phi Bằng tò mò nhìn bọn họ, hắn không thể đứng cạnh nàng. Ngồi một chỗ không thể nghe nàng nói cái gì.
“Ta sẽ dạy các ngươi bốn thủ thuật bắt địch khách nhau, hôm nay học cái đầu tiên, tổ thứ nhất: Chủ động bắt địch.’’ Nói xong nàng chỉ vào một nhóm người, tổ này đứng dậy đi qua một bên.
“Tổ thứ hai: Phòng ngự giam địch.’’ Nói xong lại chỉ vào một tổ đứng lên. “Tổ thứ ba: Mở đường bắt địch. Tổ thứ tư: Đoạt vũ khí bắt địch.’’ Chia xong, những người đó lại nhìn nhau, bắt địch thôi mà phân thành nhiều loại vậy sao?
“Các ngươi hiểu người của Long tướng quân được bao nhiêu?’’ Qúy Tinh hỏi, cả nhóm người đều khó hiểu, sao lại hỏi đến cái này. “Nhị Cẩu, ngươi nói đi! Bị điểm mặt chỉ tên, hắn do dự rồi trả lời: “Lão đại Tình Thiên đang hỏi kỹ năng đối chiến của bọn họ sao?’’ Qúy Tinh hài lòng gật đầu, bọn họ cũng không đần.
“Chúng tôi đều biết!’’ Nhóm người đồng thanh trả lời, nói thế nào thì mấy năm nay đều ở cùng nhau, dù quan hệ không tốt, nhưng cũng không xấu nên bọn họ đều biết hết.
“Được rồi, ta dạy các ngươi cái này, ba ngày sau giao đấu, nhìn thử kẻ địch của mình là ai, bây giờ ta sẽ dạy các ngươi cách chọn đối thủ.’’ Lúc này bọn họ đều bừng tỉnh hiểu ra, hóa ra là thế, không ngờ được, đúng là không hổ danh là lão đại của họ.
“Nhưng mà, lão đại Tình Thiên. Tướng quân sẽ cho chúng ta cơ hội lựa chọn đối thủ sao?’’ Tam Tử không tin hỏi, Qúy Tinh gật đầu: “Hắn sẽ cho.’’ Bởi vì Long tướng quân vốn không xem trọng bọn họ, dưới tay hắn đều là tinh binh, vốn đã cho rằng trận đấu này không công bằng bên hắn sẽ làm như thế.
“Tốt, bây giờ chạy bộ cho ta, chạy xong năm vòng thì tập hợp ở đây.’’ Nàng nói xong, đám binh sĩ kia xoay người bắt đầu chạy, hết năm vòng mà vẫn không mệt.
Còn Qúy Tinh thì đến bên cạnh Tuyết Phi Bằng, trực tiếp cầm tách trà trên bàn uống, hắn cũng không cản nàng. “Này, cô nương vừa nói gì vậy?’’ Hắn hỏi xong, Qúy Tinh nhìn hắn, hắn không biết võ công? Bởi vì nếu biết võ công, hắn nhất định có thể nghe thấy lời nàng nói.
“Sao thế? Ta có vấn đề gì sao?’’ Tuyết Phi Bằng nhìn mình một chút, "Không có, chẳng qua tôi đột nhiên cảm thấy Tứ hoàng tử ngài… Rất kỳ quái.’’ Nghe xong lời nàng nói… Tuyết Phi Bằng nhìn nàng, hắn kỳ quái? Hắn kỳ quái chỗ nào? Nàng mới là kỳ quái.
“Không phải ta nghi ngờ cô nương, nhưng cô nương có chắc sẽ nắm phần thắng Long tướng quân không?’’ Hắn và Long Thiên Hạo quen biết từ nhỏ, hắn có bãn lĩnh gì Tuyết Phi Bằng biết rõ nhất, còn một nữ nhân như nàng.. Thật ra hắn không muốn nói thôi.
Qúy Tinh nghiêng đầu híp mắt nhìn hắn một cái: “Đánh không lại, thì ngay lập tức sử dụng thuốc nổ.’’ Nàng nói như không có chuyện gì, sắc mặt Tuyết Phi Bằng thay đổi, đây không phải là muốn đoạt mạng người sao? “Này! Sao lại có nét mặt như vậy? Tôi chỉ nói đùa thôi.’’ Nàng không bị điên, lần này chủ yếu là hạ sự tự tin của hắn, còn chưa đến mức muốn khiến người khác chết.
“Vậy thì tốt.’’ Tuyết Phi Bằng thở phào, lúc này những binh lính kia đã chạy xong năm vòng, Qúy Tinh đặt tách trà xuống rồi đi tới.
“Tổ thứ nhất, ngươi, lại đây, mọi người quan sát cho kỹ.’’ Qúy Tinh chuẩn bị tự mình làm mẫu cho họ, người kia đến trước mặt nàng: “Ngươi đánh ta đi.’’ Hắn sững sờ, đánh nàng sao? Chuyện này… “Nhanh lên!’’ Qúy Tinh thúc giục, người kia hít sâu một hơi rồi đánh tới.
“Rầm!’’ Một tiếng, mọi người đều kinh ngạc, Tuyết Phi Bằng bên kia cũng không thể không đứng lên, nàng là một nữ nhân còn đối chiến với một nam nhân cao hơn nàng nửa cái đầu, sao có thể đánh hắn ngã được? Binh sĩ cũng rất ngạc nhiên, nói thế nào thì binh sĩ kia cũng cao hơn nàng rất nhiều, nhưng tại sao… Cả nhóm người lại trừng mắt nhìn nhau.
“Thấy rõ không? Nhưng lần này chưa được tính là chủ động bắt địch, ta sợ các ngươi không hiểu, nếu như chủ động, khi hắn vừa đứng ở đây thì ta đã tấn công hắn rồi.’’ Nói xong cả đám binh sĩ gật đầu, Tuyết Phi Bằng nhìn dáng vẻ tràn đầy tự tin của nàng, xem ra tỷ thí lần này sẽ rất đặc sắc.
Truyện khác cùng thể loại
161 chương
46 chương
70 chương
40 chương
89 chương
70 chương