Phép Màu Của Tình Yêu Diệu Kỳ
Chương 31 : Đến thăm Alex
Tại một căn phòng, có một cô gái đang nằm trên giường nhắm nghiền đôi mắt lại. Chính là nhỏ, nhỏ vẫn chưa tỉnh, mặt trời đã gần lặn rồi. Từ lúc nó đánh nhất nhỏ ở bar Queen thì nhỏ vẫn chưa tỉnh. Nó ngồi ở gần giường nhỏ, tay cầm quyển sách, mắt chăm chăm nhìn và quyển sách
-Ưm...- Đôi mắt nhỏ khẽ mở ra
Nó nhìn nhỏ rồi lại chăm chăm vào quyển sách
-Tỉnh rồi à?- Nó lên tiếng mặc dù đang nhìn vào quyển sách
-Ưm...- Nhỏ cố ngồi dậy, tay đưa ra phía sau đầu- Ui da, đau đầu quá
-Đói không?- Nó lại tiếp tục hỏi
-Ơ...không ạ- Nhỏ nhìn nó
Nó gập quyển sách lại, đứng dậy
-Biết là không thể tha thứ nhưng đừng khiến hận thù làm ảnh hưởng đến việc lớn trong tương lai, đây là lần cuối cùng chị nhắc em chuyện này, kìm nén cảm xúc lại- Nó nói rồi bỏ ra ngoài luôn
Nhỏ ngồi đó, lẳng lặng suy nghĩ lời nó nói. Những lời đó không phải lần đầu nó nói nhưng chưa có lần nào nhỏ thực hiện tốt cả, luôn khiến nó phải giải quyết hậu quả của nhỏ gây nên. Nhỏ đâu có muốn như vậy nhưng nhỏ không thể không biểu lộ cảm xúc ra ngoài như nó được hay thậm chí là không thể không kiềm chế cảm xúc hay điềm tĩnh như Dezy. Nhỏ là người nóng nảy nhất nhóm, là đứa hay gây sự, hay pha trò nhất nhóm, gần như mọi trò quái dị nhất đều do nhỏ cầm đầu, mọi chuyện cũng gần như là do nhỏ dựng lên và cuối cùng người xử lí vẫn là nó. Nhưng cũng vì thế mà nhỏ lại có một cá tính riêng của mình, không lạnh lùng như nó, không chín chắn như Dezy, không dịu dàng như Haru, không điềm tĩnh như Senni và không sôi động như San, cái nhỏ có là sự cá tính, nổi loạn, một cá tính riêng biệt
"Cốc cốc" Đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên, nhỏ giật mình thoát ra khỏi dòng suy nghĩ
-Vào đi, cửa không khóa- Nhỏ lên tiếng
"Cạch" -Cô đói chưa? Có cần tôi gọi đồ ăn đến không?- Cậu bước vào
-Kai? Sao anh lại ở đây?- Nhỏ nhíu mày
-Tụi kia đi học cả rồi, Ice cũng vừa đi ra ngoài xong. Tụi kia bảo tôi ở lại đây chăm sóc cho cô khi cô tỉnh dậy- Cậu ngồi xuống ghế cạnh giường nhỏ
Nhỏ nhìn cậu rồi bước xuống giường
-Tôi ổn, chỉ là bị chị Ice đánh cho một cái hơi đau ở phần đầu đằng sau thôi, anh làm gì thì làm đi- Nhỏ rót ly nước uống
-Thật chứ?- Cậu
-Không thật chả lẽ giả?- Nhỏ lườm cậu một cái
-Đây mới đúng là cô nè
-Gì?
-Tôi quen với một Alex hay cáu gắt rồi, giờ mà thấy cô điềm tĩnh tôi lại thấy...sởn gai ốc đó
-Ý anh là gì đây?- Nhỏ bước lại chỗ cậu
-Ái chà! Sư tử hà đông quay về rồi à?- Cậu cười
-Anh nói ai là sư tử hà đông hả? Anh tin là ngay bây giờ tôi có thể cầm súng cho anh một phát ngay đầu là anh xuống gặp Diêm Vương không?
-Làm gì cô nóng thế? Bình tĩnh lại chút nào
Cậu đột nhiên hôm nay không muốn cãi nhau với nhỏ, chỉ muốn cho cô nàng nổi điên lên xíu thôi (Một xíu cũng đủ chầu Diêm Vương rồi đấy anh ạ), hôm nay cậu muốn nhường nhỏ mà cũng không hiểu lí do nữa, nếu không vì vậy cậu đã cãi lại ngay rồi
Nhưng khổ nỗi, nhỏ không hiểu nên cứ sấn sấn lại gần cậu, cố hỏi cho ra nhẽ. Nhỏ tiến một bước hỏi một câu, cậu lùi một bước nhường một câu
-Anh nói rõ coi, anh bảo ai là sư tử hà đông hả? (Kori: chị nhây vậy luôn hả chị? Có câu mà hỏi từ nãy đến giờ. Nhỏ: Rồi sao? Có ý kiến gì? *sắn tay áo lên*. Kori: À không, không có gì đâu *bỏ chạy*)
-Bớt nóng, bớt nóng
-Bớt cái đầu a...á...- Đột nhiên nhỏ vấp phải vật gì đó dưới sàn nhà (Trùng hợp vậy?), nhỏ ngã về phía trước và tình cờ cậu cũng đang đứng đó, thế là nhỏ ngã lên người của cậu
"Rầm" Cả hai ngã xuống sàn nhà, nhỏ nằm đè lên người cậu, khoảng cách hai người bây giờ rất gần, mọt chút nữa thôi là có thể môi chạm môi rồi
-Ui da- Cả hai đồng thanh- Đau quá
Hai ánh mắt chợt giao nhau, nhìn không chớp mắt, nhỏ nhìn cậu, cậu nhìn nhỏ, một cảm xúc gì đó lâng lâng, không thể diễn tả được. Có thể cả hai đã rung động chăng?
"Cạch"
Truyện khác cùng thể loại
8 chương
31 chương
35 chương
23 chương
34 chương
54 chương