Ông Xã Hợp Đồng
Chương 41
Tuy nhiên, sự hài lòng này không kéo dài nổi một phút, mặt anh ta biến sắc tay đập xuống bàn: “ nhưng mà đặc biết đến gặp anh tôi cũng tiện mang đến cho anh một vài tin tức”
Mạnh Kiều Dịch cười cười đợi Trương Tiêu Trưởng nói. Mấy người bạn của anh tính cách như nào anh cũng coi như cũng hiểu rõ.
“ Chuyện của tôi tý nữa sẽ nói với anh sau.” Trương Tiêu Trưởng ra vẻ bí mật, hình như Vạn Tố Y ở đây nên anh ta cũng không tiện nói.
Anh ta vừa nói xong liền quay người đi về hướng Vạn Tố Y hỏi: “Chị dâu, mới vài ngày không gặp nhìn chị trông đẹp lên nhiều đó.”
“Anh khen tôi như vậy lại khiến tôi không biết trả lời sao rồi.” đối với mồm mép của Trương Tiêu Trưởng,Vạn Tố Ychỉ có thể lắc đầu cười.
“ Tránh xa vợ tôi chút.”
Trương Tiêu Trưởng vừa mới nói chuyện với Vạn Tố Y được một câu đã nghe tiếng Mạnh Kiều Dịch nhắc nhở từ xa.
Mặt Trương Tiêu Trưởng như bị hất gáo nước lạnh khó chịu nhìn Mạnh Kiều Dịch: “ Tôi nói nghỉ một chút là được rồi, anh cả ngày cứ ở đây, đủ chưa vậy.”
“ Anh nói ai.” Mạnh Kiều Dịch quay người lại, ngoảnh cổ nhìn về phía sofa.
Trương Tiêu Trưởng nghe thấy giọng nói đe dọa của anh sững sờ trong giây lát: “ Anh à, em sai rồi.”
“ Đứng xa ra” Mạnh Kiều Dịch chỉ khoảng cách giữaTrương Tiêu Trưởng và Vạn Tố Y để nhắc nhở anh ta.
Trương Tiêu Trưởng nghe Mạnh Kiều Dịch nói, miễn cưỡng lùi lại hai bước: “ Tôi cũng nhận ra được mà”
“ Nhận ra cái gì?” Mạnh Kiều Dịch ngồi cạnh Vạn Tố Y giơ tay vòng qua vai cô mỉm cười, sau đó mới nhìn ra Trương Tiêu Trưởng, anh vẫn đang đợi Trương Tiêu Trưởng nói. Anh muốn nghe xem Trương Tiêu Trưởng rốt cuộc đang định khua môi múa mép gì.
“ Người mà cô đơn lâu quá rồi kết hôn cũng không giống nhau, đúng là làm người ta đắc ý mà.” Trương Tiêu Trưởng lời nói ra có chút chua chát, ai khiến anh ta để mình cô đơn vậy chứ: “ cả ngày cứ vợ tôi, vợ tôi” khoe đủ chưa vậy”
Trương Tiêu Trưởng có chút không muốn nhìn nữa rồi, Mạnh Kiều Dịch một mình bao nhiêu năm rốt cuộc sao lại chỉ trong vài ngày lại có thể biến thành một kẻ cao thủ tình trường như vậy?
“ uh, anh nói đúng rồi đấy, nói đến chuyện vợ của tôi thì cả đời này không nói hết được”. Những câu nói này đối với Mạnh Kiều Dịch mà nói không có gì nghi ngờ cả, Mạnh Kiều Dịch rất chân thành.
Trương Tiêu Trưởng nay đến ngoài nói chuyện công việc thì quan trọng là để trêu trọc họ chỉ là thời điểm này lại khiến Mạnh Kiều Dịch ngượng ngùng.
Sắp đến trưa rồi mà Trương Tiêu Trưởng vẫn chưa đi, Vạn Tố Y cũng nhận ra rằng chuyện anh ta muốn nói, cô không thích hợp nghe.
Vạn Tố Y xem giờ và nói với Mạnh Kiều Dịch: “ Ông chủ Mạnh, chắc em phải đi trước rồi, chiều vẫn còn một cuộc hẹn quan trọng nữa”
“ Không ở đây cổ vũ anh nữa sao” Mạnh Kiều Dịch đưa tay lên má cô chạm nhẹ.
Vạn Tố Y có chút ngại ngần: “ Gặp một lúc thui, chiều em phải đi thật mà”
“ thôi được rồi, anh để lái xe đưa em về” Mạnh Kiều Dịch không cố gắng giữ cô nữa, cô ấy cũng phải có khoảng thời gian riêng chứ, anh cũng không thể cứ muốn chiếm giữ mọi thời gian của cô.
Vạn Tố Y nói vậy thì để cô ấy về, Mạnh Kiều Dịch còn đích thân tiễn cô xuống tầng, để Trương Tiêu Trưởng ở phòng làm việc đợi một chút.
Ra khỏi phòng làm việc, Vạn Tố Y nghĩ đến vẻ mặt phẫn nộ của Trương Tiêu Trưởng nhịn không nổi bật cười: “ Thôi anh mau quay lại đi, không Trương Tiêu Trưởng lại châm chọc anh đấy.”
“ Anh đưa em xuống bên dưới”. Mạnh Kiều Dịch có thể ở lại với Vạn Tố Y thêm một chút cũng khiến anh không muốn bỏ lỡ.
Anh đưa Vạn Tố Y lên xe rồi mới quay lại.
Vạn Tố Y quay về khu hải viên trước để thay một bộ quần áo khác, trang điểm thêm một chút và đặc biệt lựa chọn một chiếc mũ đen, mọi thứ cô mặc đều được lựa chọn vô cùng cẩn thận, cũng là để phù hợp với màu trang điểm của cô.
Cuối cùng, Vạn Tố Y đổi sang một đôi giày cao gót khiến toàn thân toát lên vẻ khí chất. Hôm nay cô trang điểm rất đẹp, đặc biệt là trang điểm cho đôi mắt, thật sự quyến rũ, nhưng đội chiếc mũ đen lên rồi cô vẫn lại đeo khẩu trang.
Cô luôn cúi đầu khi đi từ cầu thang xuống, dì Tống và Tôn Ích nhìn cô với vẻ mặt khó hiểu: “ tiểu thư, sao cô lại đeo khẩu trang”
“ Tôi bị cảm lạnh nhẹ rồi” Vạn Tố Y cúi đầu trả lời họ rất nhanh đi từ nhà ra đến Vương quốc Khải Lâm.
Hôm nay, tất cả mọi người ở Khải Lâm đều biết Dương Chi Thuỷ muốn đến công ty họ. Dương Chi Thuỷ đã nhận được sự trực tiếp đón tiếp từ Lý Đức Nghĩa, mọi người đều biết công ty đối với cô có bao nhiêu phần coi trọng.
Toàn thân Dương Chi Thuỷ toát lên vẻ khí chất, đôi mắt cô cho thấy điều đó, lúc cô xuất hiện ở Khải Lâm, mặc dù không ai từng gặp cô nhưng chỉ cần nhìn một lần là đã biết cô là Dương Chi Thuỷ.
Cô đi thằng vào trong không biết đã nhận được bao nhiêu ánh mắt dòm ngó của người khác.
Cô đã từng xuất hiện ở nơi này vô số lần nhưng vẫn cứ mãi không bao giờ thu hút sự chú ý của người khác, không ngờ rằng, rời đi không lâu cô lại quay lại, hơn nữa lại là mang một thân phận khác.
“ Xin chào, phòng làm việc của Lý tổng ở đâu?” Vạn Tố Y đi thẳng đến quầy lễ tân và kéo khẩu trang xuống nhưng không hề tháo nó ra, âm thanh phát ra rất bé.
Một vài người ở quầy lễ tân bị cô làm cho ngẩn người lại, không ngừng nhìn vào khuôn mặt Vạn Tố Y: “Xin hỏi cô có hẹn trước không?”
“ Có, Dương Chi Thuỷ” Vạn Tố Y nói ra tên mình.
Ngay cả đoán được cô là ai nhưng khi nghe đến tên cô báo danh xưng vẫn không thể không kinh ngạc lập tức dẫn cô đi.
Phòng làm việc của Lý Đức Nghĩa bên cạnh phòng làm việc của Lương Dần, Vạn Tố Y lúc bước vào hành lang, Lương Dần đã nhìn thấy cô rồi, Vạn Tố Y đi về phía Lương Dần.
Đôi mắt của Dương Chi Thuỷ nhẹ nhõm không mang theo bất cứ điều gì khiến cho Lương Dần không biết nên như thế nào.
Đôi mắt này đúng thật sự quá thu hút người ta, ngay cả khi khuôn mặt cô bị khẩu trang che mất một nửa chỉ hở mỗi đôi mắt nhưng thật sự khiến con người ta không thể thờ ơ với sắc đẹp của cô.
Lương Dần đã nhìn thấy vô số các cô gái đẹp, bên cạnh anh cũng không thiếu những diễn viên và người mẫu nhưng không có một người nào có thể khiến anh cảm thấy đẹp đến mức chạm tới trái tim anh, nhưng cô ấy chỉ để lộ ra mỗi một đôi mắt, anh cũng phần nào đoán ra,khi bỏ khẩu trang ra người con gái này có thể đẹp đến mức nào.
“ Ở đây, mời cô” Thư kí thay Vạn Tố Y gõ cửa.
Vạn Tố Y gật đầu một cách lịch sự và đi vào “ Cảm ơn”
Lý Đức Nghĩa thấy có một cô gái trẻ bước vào, cũng đoán được là ai rồi, ngay lập tức cười nói: “ Là Cô Dương Chi Thuỷ đúng không?”
“ Lý Tổng, xin chào” Dương Chi Thuỷ mỉm cười lại, và ngồi đối diện với Lý Đức Nghĩa.
Lý Đức Nghĩa nhìn Vạn Tố Y đeo khẩu trang chỉ vào nó gượng gạo hỏi: “ Cô đây là..”
“ Xin lỗi, tôi bị chút cảm lạnh, mong anh thông cảm.” Vạn Tố Y kéo khẩu trang xuống và giải thích.
Truyện khác cùng thể loại
24 chương
136 chương
81 chương
23 chương
11 chương