Ông Xã Hợp Đồng
Chương 25
Bởi vì cô đáp lại, nên động tác Mạnh Kiều Dịch khẽ hôn lên khóe miệng của cô càng thêm vội vã. Tay anh thò vào trong vạt áo của cô. Tuy anh còn chưa có động tác lớn nhưng nụ hôn của Vạn Tố Y đã dần dần dừng lại, đôi mắt đầy sức sống khép lại.
Cô dường như đang ngủ say, động tác vừa rồi chỉ là hành động trong giấc ngủ mơ mà thôi. Bởi vì cô bỗng nhiên ngủ mất, Mạnh Kiều Dịch không có cách nào, chỉ khẽ cười và lật người nằm ở bên cạnh của cô hít thở rất lâu vẫn chưa thể hoàn toàn bình tĩnh.
Cô luôn có thể dễ dàng khiến anh phải cố gắng kìm chế tâm trạng của mình. Anh bình tĩnh một lúc lâu mới ngồi dậy, khẽ hôn môi cô rồi đi rửa mặt. Nghe được phòng tắm có tiếng mở vòi hoa sen, Vạn Tố Y mở mắt ra, gương mặt thoáng ửng đỏ.
Cô không ngủ, chỉ là vừa rồi mở mắt thì nhìn thấy anh, cô không nhịn được đáp lại nụ hôn kia. Nhưng khi cảm nhận được động tác của anh càng lúc càng quá đáng, cô mới ý thức được mình nên dừng lại. Trong thời gian ngắn cô không có cách nào đẩy anh ra, chỉ có thể nhắm mắt giả vờ ngủ.
Nghe tiếng Mạnh Kiều Dịch rửa mặt, tâm trạng cô mới bĩnh tĩnh lại được. Đợi đến khi anh đi ra, cô xem như chưa từng xảy ra chuyện gì, chào Mạnh Kiều Dịch: "Chào anh."
Mạnh Kiều Dịch đã tắm rửa xong, cũng không nhắc tới chuyện vừa rồi: "Chào em."
"Em đã xin nghỉ chưa?" Mạnh Kiều Dịch đi tới bên cạnh Vạn Tố Y, hỏi cô.
Vạn Tố Y gật đầu: "Tôi xin nghỉ rồi."
"Được rồi, hôm nay em đi cùng tôi đến công ty một chuyến." Mạnh Kiều Dịch bỏ khăn mặt trong tay ra, hai tay nắm lấy cúc áo ngủ, cởi từng cái một.
Vạn Tố Y ngồi bên giường không dám nhúc nhích, lo lắng tầm mắt của mình sẽ lộ ra vẻ mất tự nhiên.
"Tôi tới công ty anh làm gì?" Anh cũng không thể bảo cô đi làm cùng.
Mạnh Kiều Dịch không ngại Vạn Tố Y, cởi áo ngủ để ngực trần và mặc áo sơmi vào: "Hai ngày nay công ty tương đối bận rộn, tôi không có nhiều thời gian rảnh. Tôi và em phải tiếp tục thương lượng về buổi lễ đính hôn."
Mạnh Kiều Dịch nói ra một lý do khiến Vạn Tố Y rất khó lý do. Cô do dự không trả lời ngay.
Mạnh Kiều Dịch lấy lại tinh thần, hai tay đặt ở trên giường bên cạnh Vạn Tố Y. Cơ thể anh ép cô phải ngả người ra phía sau, hai gương mặt chỉ cách nhau có mấy centimet, cô có thể nhìn ra anh cười rất chân thành.
"Em không thấy tò mò về sự nghiệp của chồng mình à?" Trong giọng nói của Mạnh Kiều Dịch có phần dò hỏi.
Mắt Vạn Tố Y thoáng dao động, nói: "Còn có người nào không biết về Mạnh Kiều Dịch sao?"
Ngay cả cô – người không quá quan tâm tới giới kinh doanh còn nghe nói qua về Mạnh Kiều Dịch, càng không cần nói tới người khác.
Mạnh Kiều Dịch rất hài lòng về câu trả lời này của cô, nhưng lại nói: "Nếu đã biết, vậy có phải cũng nên để người ta biết về vợ của Mạnh Kiều Dịch không?"
Ánh mắt Vạn Tố Y không né tránh, nhìn anh chăm chú: "Anh không lo lắng sẽ có người vì tôi mà bàn tán không hay về anh sao?"
"Có ai dám chứ?" Mạnh Kiều Dịch trả lời Vạn Tố Y rất chắc chắn: "Cho dù có thì cũng là sau lưng tôi. Nói chung tôi sẽ không nghe được, nếu vậy thì có gì phải lo lắng?"
Mạnh Kiều Dịch nói dường như rất có lý, làm cho Vạn Tố Y không có cách nào phản bác.
"Tôi thay quần áo khác đã." Vạn Tố Y dịch người trong sự giam cầm của Mạnh Kiều Dịch, nói ra một câu xem như đã đồng ý.
Mạnh Kiều Dịch cười tươi hơn và giơ tay của mình lên, nhìn Vạn Tố Y cầm quần áo đi vào phòng tắm. Anh nhận ra cô đang ngượng ngùng và bối rối nên cười ra tiếng, tiếp tục mặc áo.
Sau khi thay quần áo xong, hai người xuống dưới tầng ăn sáng, Vạn Nhân Mật nghe nói Mạnh Kiều Dịch muốn dẫn Vạn Tố Y đi thì lập tức vui mừng tiễn hai người ra ngoài. Trường hợp Vạn Tố Y đi theo Mạnh Kiều Dịch ra ngoài càng nhiều, địa vị của cô sẽ càng vững chắc, ông ta đương nhiên vui mừng rồi.
Đây là lần đầu tiên Vạn Tố Y đi cùng Mạnh Kiều Dịch tới công ty nên vẫn hơi hồi hộp.
Trái lại, tâm trạng của Mạnh Kiều Dịch không mấy biến hóa, sau khi anh lên xe vẫn luôn nói chuyện làm ăn với Chu Hầu.
Khi xe đỗ lại ở cửa tòa nhà lớn của công ty, Mạnh Kiều Dịch bước xuống xe, vừa nghe Chu Hầu báo cáo, vừa đi vào trong tòa nhà. Vạn Tố Y im lặng đi theo phía sau anh.
Đợi đến khi Mạnh Kiều Dịch đi tới đại sảnh của tòa nhà, các nhân viên đi lại bên trong nhìn thấy anh tới đều lập tức cúi chào. Nhưng chẳng bao lâu, bọn họ đã chú ý tới Vạn Tố Y đi sau anh.
Tất cả mọi người trong công ty biết từ trước tới nay bên cạnh Mạnh Kiều Dịch chưa từng xuất hiện người phụ nữ nào. Ngay cả nữ nhân viên trong công ty gặp Mạnh Kiều Dịch cũng phải cách xa hơn ba mét. Mà lúc này, người phụ nữ đi theo sau lưng Mạnh Kiều Dịch chỉ cách có một mét, nhưng anh dường như không để ý tới.
Mạnh Kiều Dịch đi tới giữa đại sảnh thì bỗng nhiên đứng lại. Anh nhớ hôm nay Vạn Tố Y đi cùng mình tới công ty. Trong ánh mắt tò mò của tất cả nhân viên trong đại sảnh, anh quay đầu nhìn Vạn Tố Y. Vì anh đứng lại nên cô tất nhiên phải dừng bước. Lúc này, hai người đứng cách nhau hơi xa.
Mạnh Kiều Dịch nhìn cô, vẻ mặt đang nghiêm túc khi đối mặt với công việc lại nhìn cô mỉm cười ấm áp, giơ tay về phía cô.
Vạn Tố Y mím môi, bước nhanh tới bên cạnh anh và đặt tay mình vào tay anh. Mạnh Kiều Dịch nắm tay cô đi thẳng tới cửa thang máy, trong ánh mắt kinh ngạc, đờ đẫn của mọi người.
Tổng giám đốc Mạnh luôn cao ngạo lạnh lùng, từ trước đến nay thậm chí còn không muốn nói chuyện với phụ nữ, bây giờ lại nắm tay một cô gái, hơn nữa còn ở ngay trong công ty!
Mạnh Kiều Dịch và Vạn Tố Y bước vào thang máy trong ánh mắt của mọi người. Khi cửa thang máy vừa đóng lại, trong đại sảnh lập tức xôn xao!
"Người phụ nữ kia và tổng giám đốc Mạnh có quan hệ thế nào? Không ngờ tổng giám đốc Mạnh lại nắm tay cô ấy!"
"Người tới đi làm hôm nay là tổng giám đốc Mạnh à? Liệu có phải là anh em sinh đôi nào đó không?"
"..."
Mọi người bàn luận rất sôi nổi. Trong thang máy, Vạn Tố Y không hề biết những điều này, cô cúi đầu nhìn bàn tay Mạnh Kiều Dịch đang nắm tay mình, trong lòng thấy yên tâm và ấm áp.
Cô chưa bao giờ nghĩ tới mình đi với Mạnh Kiều Dịch đến công ty, anh còn có thể để ý tới tâm trạng của cô như vậy.
Nếu như anh mải làm mà bỏ quên Vạn Tố Y, hoặc tránh nghi ngờ nên không để ý tới cô, cô đều có thể hiểu được. Nhưng anh không làm vậy, thậm chí ở trước mặt mọi người đã gián tiếp tuyên bố về thân phận của cô.
Mạnh Kiều Dịch dẫn Vạn Tố Y đến văn phòng của mình. Phòng làm việc của anh không khác với sự tưởng tượng của cô. Phong cách và màu sắc nơi đây cực kỳ đơn giản. Mỗi thứ được đặt ở những vị trí rất rõ ràng.
"Em nghỉ ngơi một lát đã. Tôi phải đi họp trước." Mạnh Kiều Dịch đưa Vạn Tố Y đến sô pha, dịu dàng nói cho cô biết mình không thể ở cùng cô lúc này.
Vạn Tố Y hiểu nên khẽ gật đầu: "Anh cứ đi làm việc đi, tôi sẽ ở đây chờ anh."
Mạnh Kiều Dịch giơ tay lên khẽ xoa đầu cô, khi nhìn cô gương mặt anh vẫn tươi cười, nhưng khi vừa xoay người nhìn trợ lý, nụ cười trên mặt anh đã biến mất, chỉ còn lại sự lạnh lùng và nghiêm túc.
Trợ lý cầm một tập tài liệu đi theo Mạnh Kiều Dịch. Vạn Tố Y nhìn theo bóng anh rời đi, lúc này cô mới có thời gian quan sát kỹ văn phòng này.
Truyện khác cùng thể loại
24 chương
136 chương
81 chương
23 chương
11 chương