Nhanh chóng, một giọng trẻ con truyền ra. “ Xin chào vợ tương lai, tớ gọi vậy có đúng không nhỉ? Thực ra tớ không định ghi âm cho cậu đâu, nhưng cô giáo tớ nói đây là bài tập về nhà, gửi một tin nhắn thoại đến cho người trong tương lai. Tớ đã hỏi bố mẹ rồi, mama tớ nói thử ghi âm lại cho vợ tương lai. Lúc đầu tớ không định làm đâu, nhưng nghĩ lại cũng tâhys nó hay, nếu về sau cậu ma được nghe cái này sẽ vô cùng tự hài về người đàn ông của cậu nha!” “ E hèm, tớ xin giới thiệu, tớ tên là Tư Dạ Phong, biệt danh ở nhà là Tiểu Cẩu Cẩu, năm nay tớ tròn tám tuổi, hiện tại đang học ở trường tiểu học Y, bật mí cho cậu, tớ học giỏi về máy tính cực kì nhé nhưng thế giới vẫn chưa sẵn sàng đón nhận tài năng của tớ vì tớ nói chơi máy tính nhiều có hại cho sức khoẻ, haizz, buồn ghê đó.” “ Không nói về tớ nữa, tập trung vào cậu nào. Tuy bây giờ tớ chưa biết cậu là ai, cậu là ai, thậm chí còn không biết cậu đã chào đời hay chưa, nhưng đừng lo, Tư Dạ Phong tớ là nam thử hán đích thực, sẽ chăm sóc thật tốt cho cậu suốt quãng đời còn lại, Tớ vô cùng thích vợ xinh, hiền, nghe lời tớ, đã thê scofn biết nấu những món ăn ngon như mẹ tớ, nhưng đừng có nghịch ngợm giống cô thư kí của bố tớ nhé, hôn trước tớ còn thấy cô ta đi với một lão già béo ú, đã thế tay lão còn nhéo mông cô ấy cơ!” “ Thế nên, cậu tuyệt đói phải ngoan ngoãn đó! Cậu không cần đi làm cũng được, tớ sẽ nuôi cậu, chỉ cần yên tâm kwr nhà đẻ con cho tớ thôi. Yêu cầu về nấu nướng của tớ không nhiều, chỉ cần biết làm sườn xào chua ngọt mỗi ngày là được, à còn gà rán nữa. Thế nên, cậu tốt nhất cứ đáp ứng đủ nhu cầu của tớ là được, phần còn lại tớ sẽ lo hết, cậu còn nhớ phải yêu tớ thật nhiều nữa nhé, người đẹp trai, tài giỏi như tớ hiếm lắm. Thôi chào cậu nhé, tớ phải đi ăn tối đây không cha tớ sẽ ăn cơm củatows mất, chào cậu nhé vợ tương lại, moazz...moazz..” Mạc Hân Như không biết nên khóc hay cười, hồi nhỏ anh thật đáng hêu nga, hại cô yêu muốn chết. Ngay sau đó, giọng nam nhân trầm ấm chững chạc phát ra từ băng ghi âm. “ Bảo bối, em nghe thấy lời tỉ tunhf của anh chưa? Cái này anh đặc biệt dành tặng cho em đó, có khi từ bé số mệnh của em đã gắn với ann rồi, haha...Anh biết vì chuyện đêm qua em sẽ mệt muốn chết, thế nên ann đã nấu súp cua bồi bổ thân thể cho em ở dưới nhà đó, anh không dám để ra ngoài vì sợ cục cưng Tiểu Xán của em sẽ ăn hết, sáng nay anh đã nhờ người đem nó qua đây rồi. Từ bây giờ anh quyết định sẽ chuyển về đây sống, mong em cũng sẽ đi theo anh, đừng lo, theo như lời tuyên hệ phía trên thì anh sẽ nuôi em suốt đời. Xin lỗ vì bây giờ không thể ở bên cạnh em, anh có việc phải sang Ý mấy ngày, chắc chắn sẽ triwr về sớm với em. “ “ Hiện tại tốt nhất em đừng ra ngoài, anh đã gọi cho An An tỷ tỷ đến chăm sóc em, còn có thằng nhóc Nham Thiên nữa, họ sẽ trông chừng em thật tốt cho tới khi anh trở về. Thế nha, anh phải đi đây, yêu em nhiều.” Mạc Hân Như tự nhiên cảm thấy trong lòng trở nên trống rỗng, có phần buồn bã tủi thân, hoá ra anh phải đi sao? Haizz, từ khi nào mà cô đã quen với hình bóng anh, bây giờ cách xa thật sự có chút...nhớ nhung. Đột nhiên Tiểu Xán nhảy lên giường, cái chân vẫn được băng một lớp băng giống hôm qua, chỉ là người ta đã tắm rửa sạch cho nó, bây giờ trở thành chú chó trắng mướt kiêu hãnh nga! Cô vươn tay ra ôm lấy nó, bĩu môi than thở. “ Mày nói xem Tiểu Xán, không biết Tư Dạ Phong có nhanh chóng trở về không?”