Oan hồn trên tường
Chương 3 : Loại bỏ một người
Đứng trước cửa, Tuyết Linh có chút sợ hãi bèn rút tay lại- Tao không đi đâu! Ở nhà tao còn có mẹ già, tao phải là 1 đứa con hiếu thảo. - Tuyết Linh nói, giọng run run
- Gì chứ? Mày nói mẹ già sao? Làm ơn đi, mẹ mày mới 35 thôi, nếu không muốn đi thì tao đi, cả Thiên Ân nữa, đúng không Thiên Ân? - Di Di nói một hơi dài không biết mỏi miệng là gì, bây giờ mới biết lí do tại sao nó được mệnh danh là bà chúa chửi bới
- ...- Nhưng Thiên Ân không nói gì, chỉ im lặng
- Ý của Thiên Ân là không muốn đi, cậu ta còn sợ nói chi tao - Tuyết Linh nói
- Thôi được. Nếu các người không đi thì tôi đi - Bỗng Di Di nói một câu đầy hàm ý không kém phần sắc lạnh
Rồi Di Di từ từ đi vào nhà thì bị Thiên Ân giữ lại. Được một lúc, Phong Hàn Linh và Vương Thiên Nguyên đến, thấy được sự việc thì hai người vô cùng tức giận
- Thôi có tôi ở đây rồi, cậu không cần phải lo - Thiên Nguyên đẩy Thiên Ân ra, chạy đến chỗ Di Di
- Nguyên Nguyên ,ông vừa phải thôi. Thiên Ân, cô ta có Nguyên Nguyên rồi, không cần phải tận tình với cô ta làm gì - Hàn Linh liếc xéo Thiên Nguyên ngồi dưới đất và Di Di ngồi kế bên
- Dẹp đi! Bây giờ bọn bây có vào nhà thầy không thì bảo? - Tuyết Linh lên giọng - Suốt ngày ghen tuông - câu tiếp theo - Vậy đi, bây giờ chia làm 2 nhóm, 1 nhóm 3, 1 nhóm 2. Chúng ta sẽ chơi bốc thăm cho công bằng. Sẽ có 3 tờ ghi số giống nhau, hai tờ còn lại khác nhau - Tuyết Linh nói rồi chìa năm mảnh giấy ra
Sau một lúc coi số thì
- Hô đi, tôi 2 - Tuyết Linh
- Tôi trúng thăm số 5 - Hàn Linh
- tôi số 5 - Thiên Ân
- Tôi số 2 - Thiên Nguyên
- 5 - Di Di
- Vậy thôi với Nguyên Nguyên một nhóm. Bọn tôi đi sau, ba người nhiều hơn nên đi trước - Tuyết Linh nói, trong lòng mừng thầm vì được đi sau
- Vào thôi - Di Di ra hiệu
- Cả ba không ai có đèn pin àh? - Thiên Ân thắc mắc
- À! Tớ có đem điện thoại có chức năng bật đèn pin - Hàn Linh nói rồi bật đèn pin trong điện thoại
Cả ba tiến vào ngôi nhà rùng rợn kia và những tiến gió, tiếng hú phát ra lúc to, lúc nhỏ.
- AAAAAA!!!!!!!!! - Cả đám hét lên khi thấy một bóng trắng trong nhà
Hàn Linh sợ quá nên làm rớt mất điện thoại, tứcc tốc chạy ra khỏi nhà, bỏ hai tên kia lại
Nhưng Hàn Linh vừa mới chạy ra khỏi cửa thì ...
RẦM!!! - 2 cánh cửa bỗng đập mạnh vào rồi bị khóa đi
Lúc này, Thiên Ân đang đứng núp vào một góc tường, nắm chặt tay như thể nếu thả ra thì Di Di sẽ chết
- Ê! Thiên Ân! Thiên Ân! - Di Di nói nhỏ rồi lay người Thiên Ân
- Gì thế? - Thiên Ân giật mình, ngẩn đầu lên
- Bóng trắng lúc nãy chỉ là tấm rèm cửa sổ thôi mà, với lại làm gì mà nắm tay Di Di chặt thế? - Di Di nói rồi nhìn xuống hai bàn tay đang dín chặt nhau
- Ể??? ... AAA!!! Xin lỗi! - Thiên Ân giật bắn mình liền thả ra, bây giờ mới để ý mình đang nắm tay ai kia
Cả hai đứa cùng nhau đi ra, nhìn lại hiện trường lần nữa, thì ra đúng như lời Di Di nói, chỉ là tấm rèm cửa. Cả hai mừng rỡ rồi cùng kiếm chiếc điện thoại. Lúc kiếm được chiếc điện thoại thì Di Di nhặt lên
- Bây giờ Di Di mới thấy lạ, với những tiếng hú từ lúc trước thì phát ra ở đâu nhỉ?
- Ờ ha? Hay chúng ta cùng đi kiếm nơi bắt nguồn vậy - Thiên Ân nói
Truyện khác cùng thể loại
18 chương
30 chương
13 chương
3 chương
179 chương
15 chương
17 chương