Nữ Phụ Tiên Lộ Gập Ghềnh

Chương 85 : Thức tỉnh huyết mạch 1

Quả nhiên giống như Hạ Vũ suy đoán,Lịch tiền bối đem chuyện nàng không cần thi đấu mà trực tiếp tiến vào vòng trong giải quyết hết sức nhanh gọn. Hôm trước có hai lăm cặp đấu,hiển nhiên đi qua còn lại sẽ là tưng đó người,lại tiến vào vào tiếp theo sẽ chỉ có bảy đôi thôi,dư ra một người,đây đúng là chân cho Hạ Vũ nhảy vào thôi. Nghe Lăng Vân miêu tả lại,bảy đôi chọn ra được bảy người,với Hạ Vũ trắng phiếu nghiễm nhiên đi vào là tám,lại ngồi chơi từ đầu Lan Băng Băng là chín,dư ra một suất vừa vặn cho bảy người kia tưởng bị loại lại hi vọng dùng sức bình sinh đấu tới ngươi sống ta chết.Hạ Vũ thấy vậy cười khẩy,đấu đấu hao bao tâm tư sức lực,có lẽ đến phút cuối cũng chẳng được gì,bởi nàng biết còn người nữa cũng sẽ tận dụng cơ hội chen chân vào theo : Vương Lệ Y _" Muội cười cái gì ?" Lăng Vân ngạc nhiên hỏi _" Không có gì. Mà đúng rồi,có lẽ giờ danh tiếng của muội cao lắm nhỉ ?" Hạ Vũ lơ đãng hỏi. Nào ngờ Lăng Vân nghe vậy,không đáp lại,chỉ đi vòng vòng nhìn nàng _" Đến kì lạ,muội bây giờ có cái gì hơn người mà cho rằng danh tiếng lên cao?" Hạ Vũ trợn mắt,lời này không phải đang nói,ngươi hãy mau mau về nhà mà soi gương đi à. _" Không cần ca nói,ta tự biết bản thân nổi trội. Ta ý nói tới " danh tiếng" đó đó..." Lăng Vân nghe vậy hiểu ra. Thì ra cái kia " danh tiếng" chính là thứ mà Hạ Vũ cố gắng xây dựng bấy lâu _" À,rất nổi. Muội được tung xưng là tiểu công chúa của Nguyên Lực Tông,không gì không có,không gì không thể làm " _" Hoàn hảo,đúng như nguyên tác..." Hạ Vũ thì thầm,tự lẩm bẩm _" Cái gì cơ ?" Lăng Vân mơ hồ hỏi _" Không có gì" Hạ Vũ xua xua tay,đánh lạc sang hướng khác " Khi nào chúng ta bắt đầu được,muội nghĩ càng sớm càng tốt,thời gian đến ngày thi đấu cũng không có nhiều nữa " _" Muội yên tâm,ta đã tìm hiểu qua,này quá trình thức tỉnh nói nhanh thì không phải nhanh,nhưng nói chậm thì thật sự không phải từ ngữ dùng được ?" _" Là sao ?" Hạ Vũ càng nghe càng hồ đồ,nhanh không nhanh,chậm cũng không chậm,nghĩa là sao ? _" quá trình thức tỉnh này cần nhiều nhất là một ngày ..." Lăng Vân nhỏ giọng nói,nào ngờ làm Hạ Vũ giật bắn _" Vân ca,ca ca không đùa đi,một ngày thì làm được cái gì chứ. Còn nhớ lúc muội đột phá tiến vào luyện khí kì nhất tầng,vừa nhắm mắt cũng đã đi không một ngày. Vậy một chuyện quan trọng như thế này thì làm sao lại có thể hời hợt chớp nhoáng như thế chứ ?" Nào ngờ Lăng Vân vô cùng nghiêm túc,nhìn Hạ Vũ _" Ta đùa muội làm gì, quá trình chính là nhiều nhất là một ngày. Ngày trước chúng ta tiến giai là dùng cách chia nhỏ ra để mà tiến,từng bước từng bước khuất phục nó,đến khi triệt để hoàn tất là được. Ở lúc đó,thứ chúng ta có nhiều nhất chính là thời gian. Vì để an toàn,ai cũng sẽ chọn cách đem thời gian ra để trả giá..." _" Nói như vậy..." Hạ Vũ toát cả mồ hôi,càng nghe càng thấy chuyện này không đơn giản như bản thân tưởng tượng rồi _" Đúng vậy,trong một ngày muội phải làm sao đem bản thân huyết mạch thức tình. Mỗi người sẽ phải đối đầu với một thứ khác nhau,nhưng tựu chung ở một điểm,đó là mọi thứ phải vững tâm..." _" Vững tâm,có niềm tin..." Hạ Vũ lẩm bẩm,cố gắng in chúng vào trong não. Không chỉ có mỗi việc thức tỉnh huyết mạch,nàng là cảm thấy mọi chuyện trên đời này chỉ cần mình đi theo năm chữ trên thì đều có thể thắng lợi _" Còn việc này quan trọng hơn nữa..." Hạ Vũ nhìn Lăng Vân,không rõ việc gì còn kinh khủng hơn việc ngươi phải đồng loạt tiến hành triển khai củng cố bản thân,người ta dàn ra năm bữa nửa tháng,chính mình lại chỉ có một ngày. Đây thật là cần đại lượng tinh lực đi làm việc. Nhưng cũng không nghĩ tới câu nói tiếp theo lại còn kinh khủng hơn,như chùy thủ nặng nề nện vào đầu Hạ Vũ,khiến nàng như đông cứng lại _" Muội phải chú ý,nhớ cho tõ việc này... Cơ hội thức tỉnh huyết mạch mỗi người chỉ có duy nhất một lần trong đời, không bao giờ đến với ta lần thứ hai. Nếu muội thật sự thất bại lần này, coi như cậu vô duyên với chính năng lực trời cho của dòng họ mình. Lúc đó không được gấp gáp hay tham lam,cố sức thử lại làm gì mà nên tỉnh táo, dùng toàn bộ chân khí đem đi bảo hộ kì kinh bát mạch,không được để chúng bị tổn hại. Nếu không sẽ mất nhiều hơn được..." Hạ Vũ gật đầu,ý nói bản thân đã hiểu,tuy nhiên trong lòng thì không yên ả như thế. Nói đùa gì vậy,cho người ta có một ngày phải hoàn thành bao nhiêu công việc,lại còn phải luôn bật chế độ cẩn thận,sợ lệch một cái là phá hủy đi tất cả. Duy nhất có một cơ hội a,không phải người phạm tội còn có cơ hội sửa chữa sao,vì cớ gì điều kiện lại ngặt nghèo như thế chứ. Nàng lúc này vẫn là nên chuẩn bị mọi chuyện chu đáo thì hơn,tránh cho khi đó lại mất thì giờ vào những việc không đâu _" Lăng Vân,ca có thể mang muội tới động phủ nơi đó được không,muội muốn quan sát,coi như chuẩn bị trước một chút" _" Đúng vậy,là ta sơ xuất,đi thôi" Lăng Vân kéo từ ngón tay ra một chiếc nhẫn,ném nó ra trước,chỉ đùng một cái,chớp mắt thôi phía trước đã hiện ra chiếc thuyền buồm lớn. Hạ Vũ thấy thế xuýt xoa _" Lăng Vân,ca ca cũng giàu có quá đi,trong thế thế nhưng còn sở hữu cái phi hành pháp bảo địa giai này" Lăng Vân nghe vậy thì từ chối cho ý kiến,chỉ nhảy một cái đã lên chính giữa,bước chân tiến về phía bánh lái tàu _" Không muốn lên thử sao,hay muội định phi hành bằng Thanh Linh Kiếm?" _" Muốn,đương nhiên muốn,muội lên đây" Nói rồi Hạ Vũ cũng nhảy một cái,lưu loát đáp xuống bên mạn thuyền. Sau bao năm đọc tiểu thuyết,có loại phi hành pháp bảo nào mà nàng chưa gặp qua chứ,phi thuyền lại đúng là thứ xuất hiện nhiều nhất. Hạ Vũ vẫn luôn tò mò,cảm giác ngồi trên đó sẽ ra sao,nhìn thấy những cái gì. Có lẽ sẽ rất hạnh phúc như nam nữ chính nằm tay nhau,vươn tay đều cảm thấy sương bạc mờ ảo... Nhưng lúc này,Hạ Vũ suy nghĩ hoàn toàn sụp đổ,mấy vị tác giả đúng là hố cha. Sương,mây thật sự đúng là có,lại có nhiều đằng khác,nhưng cái gì nhiều quá cũng không tốt,giống như lúc này,cảnh vật phía trước năm mét không thấy rõ,gió lại lùa mạnh đến rét run,phi thuyền lại lướt đi với tốc độ ánh sáng. Biết thế này,nàng thà phi hành trên Thanh Linh Kiếm còn vui vẻ,phong độ hơn...