Báo cáo boss, anh bị loại!
Chương 1 : bây giờ mày không còn là công chúa cung gia nữa
"Long Ngạn vốn đã không muốn cưới mày, lại thêm chuyện cô nghiện ngập, đến quán bar tìm tình một đêm xôn xao dư luận khiến Long gia trở thành trò cười toàn thành phố nên mày chết sẽ tốt cho tất cả mọi người."
"Mày phí bao tâm tư mất ba năm để bò lên giường Long Ngạn, kết quả lại giúp tao được lợi. Bây giờ, trong bụng tao chính là con anh ấy."
"Trăm phương ngàn kế hãm hại tôi, hủy hoại thanh danh tôi khiến tôi bị toàn mạng công kích, tất cả cũng chỉ vì muốn cướp đi mọi thứ của tôi?", có lẽ do biết mình chắc chắn phải chết, ngữ khí Cung Ninh nhàn nhạt: "Cho dù tôi có chết thì sợ là Long Ngạn cũng chỉ dám lén lút nuôi cô như nuôi tình nhân thôi."
"Không, mày sai rồi, tao sẽ kế thừa thân thế của mày, đến lúc đó, cả Long gia đều sẽ nâng niu tao..."
Cung Ninh bật cười: "Sử Phỉ Phỉ, cô định dùng Cung gia để gả vào Long gia sao?"
Cô ta cười yếu ớt, dường như không có ý định nói toạc ra, dù cho Cung Ninh có là người sắp chết thì cũng có những chuyện cô ta sẽ không nói ra: "Mày không cần phải biết nhiều đến vậy."
"Sử Phỉ Phỉ, nếu chỉ là vì Long Ngạn, cô hoàn toàn có thể nói với tôi, tôi tặng cho cô."
Một bàn tay vung lên mặt Cung Ninh: "Bốp..."
Ánh mắt Sử Phỉ Phỉ đầy phẫn nộ, khuôn mặt bị lấp kín bởi sự ác độc, móng tay bén nhọn bấm vào mặt Cung Ninh: "Mày có biết thứ tao buồn nôn nhất ở mày là gì không? Là cái vẻ bố thí trong mắt mày! Cung Ninh, mày cũng chỉ có gia thế tốt, ngoại trừ điều đó, tao có chỗ nào kém mày? Tất cả đồ tốt đều dành cho mày trước tiên, dù là trong nhà hay là ngành giải trí, mày mãi mãi luôn cao cao tại thượng, chỉ có thứ mày không cần mới đến lượt tao!"
"Mày dựa vào đâu mà đối xử với tao như vậy? Đến cả đàn ông tao thích mày cũng muốn cướp đi!"
Bởi vì bị vệ sĩ giữ chặt nên Cung Ninh hoàn toàn không giãy dụa được.
Sắc mặt Sử Phỉ Phỉ dữ tợn, cô ta lấy một con dao cỡ nhỏ trong túi ra, lưỡi dao lạnh lẽo lướt qua mặt Cung Ninh: "Fan hâm mộ của mày thích gương mặt này, dù bây giờ Long Ngạn ở cùng tao nhưng anh ấy không muốn ly hôn cũng bởi vì khuôn mặt này, lúc mày mới debut cũng nhờ vào gương mặt này quá mức gây chú ý...", lời nói của cô ta khiến con ngươi Cung Ninh siết lại, cả người căng thẳng, lại thấy Sử Phỉ Phỉ bật cười hung ác: "Nếu vậy, trước hết tao sẽ phá hủy khuôn mặt này của mày, cho dù có chết tao cũng muốn khuôn mặt này của mày biến mất hoàn toàn!"
Cánh tay phải dùng sức rạch xuống, lưỡi dao sắc bén trực tiếp tạo thành một vết rạch dài ngoằng, dòng máu đỏ tươi thuận theo cổ Cung Ninh nhuộm đỏ vạt áo, cô kêu lên thê thảm: "A..."
Nhưng càng như vậy Sử Phỉ Phỉ lại càng thêm hưng phấn, cô ta bóp cổ Cung Ninh, rạch thêm một đường nữa...
Ban đầu Cung Ninh còn kêu to mấy tiếng, nhưng dần dần, Sử Phỉ Phỉ càng rạch nhiều, khuôn mặt lớn chừng bàn tay của cô ngoài máu cũng chỉ còn lại một đôi mắt đã mất tiêu cự.
Vệ sĩ theo ý của Sử Phỉ Phỉ buông tay ra, Cung Ninh vô lực ngã trên mặt đất.
"Cung Ninh, chỉ cần mày cầu xin tao, tao sẽ bỏ qua cho mày, dù sao bây giờ khuôn mặt mày vẫn luôn kiêu ngạo đã bị tao phá rồi, fan hâm mộ có nhìn thấy gương mặt này của mày cũng chỉ cho là mình thấy quỷ thôi, về phần Long Ngạn... Chỉ sợ anh ấy vừa nhìn thấy khuôn mặt này của mày đã muốn ly hôn với mày ngay lập tức rồi."
"Bây giờ mày không còn là công chúa Cung gia nữa, lại vừa bị đá ra khỏi giới điện ảnh, tiếng xấu đầy mình, dù tao không giết mày thì quãng đời còn lại mày cũng chỉ có thể kéo dài hơi tàn mà sống."
Sử Phỉ Phỉ như nữ vương bễ nghễ nhìn Cung Ninh dưới chân, dùng ánh mắt bố thí trong miệng cô ta trước đó nhìn cô nhưng lần này vị trí thay đổi còn Sử Phỉ Phỉ cô ta trở thành người bố thí.
Truyện khác cùng thể loại
40 chương
4 chương
73 chương
81 chương
10 chương
12 chương
14 chương
81 chương
140 chương