Tòa lâu đài nguy nga và lộng lẫy nhưng chất chứa sự huyền bí khiến cho con người không thể không run sợ ... Trong một căn phòng sa hoa rộng lớn , cô đang ngồi trên chiếc ghế tổng thống mạ vàng . Trên tay cầm một chiếc bút chì dài vẽ lên bức tranh đang dang dỡ ... Trong bức tranh là một mặt trăng to lớn màu đỏ như máu , đứng nơi đó là một người con gái cầm trên tay thanh kiếm dài sáng bóng . Khi nhìn vào thật sự không khỏi khiến người khác hít vào một hơi khí lạnh ... từ ngoài cửa bỗng vang lên lời nói lạnh lùng nhưng chất chứa sự cung kính ... " Chủ nhân ! Sherry đã trở về . " " Tốt ! Bảo ngày mai đến gặp ta " Cô lạnh lùng nhả ra 2 câu " Vâng ! Tiểu thư Y Nhu cũng đã được đưa về đây . Ngày mai Sherry sẽ đưa đến gặp người " " Ừ ! Tiến triển tốt ? " " Rất tốt ạ ! Mộ Dung gia đưa đến thư mời " " Sao ? Ngươi và Sherry cùng đi đi . Cẩn thận đó " " Vâng ! Tình hình bên phía Âu Dương gia có biến chuyển . Có một người được gọi là Tước gia hình như có quan hệ mật thiết với họ " " Hành động thế nào ? " " Họ đang chuẩn bị giao một đơn hàng qua Mỹ . Trần gia cũng đã quyết định hợp tác với họ . Nghe nói đơn hàng này rất quan trọng . Chủ nhân phải làm sao " " Chặn lô hàng đó lại " " Đã rõ ! " Tiếng bước chân lộc cộc vang lên ngày càng xa , không khí trong phòng giờ đây vô cùng yên tĩnh . Cô ngồi đó , trên môi đang treo lên nụ cười lạnh lùng . Bây giờ mới thật sự là vui đây ... _______ Tại Trần gia _______ " Vu Nam tại sao em lại tự quyết định việc hợp tác với Âu Dương gia " Tiếng nói của Vu Uyên tức giận vang lên " Chị không cần quan tâm . Chuyện này đối với chúng ta rất có lợi " " Có lợi ? Em không thấy Âu Dương gia rất lạ sao ? Lần hợp tác này có thể ảnh hưởng đến mạng sống của em đó " Vu Uyên đập bàn đứng lên chất vấn " Ha ! Mạng sống ? " " Em không biết lô hàng này vô cùng quan trọng , nếu xảy ra sơ suất gì thì em sẽ bị truy sát . Em muốn chết sao ? " " Người làm việc lớn lại đi thiếu tự tin thì mới dễ dàng chết . Đừng nói những điều không có tiền đồ thế nữa " " Vu Nam em chỉ mới 15 tuổi . Làm sao mà ... " " Đủ rồi ! Chị đừng nói những lời không tin tưởng thế kia nữa . Việc em làm tự em hiểu " Hắn lạnh lùng đứng lên đi ra khỏi phòng để lại Vu Uyên đứng chết lặn không biết làm gì . VU NAM .... _______ Trường MYSTERY _______ Cô bước vào lớp với những ánh mắt ngưỡng mộ và khâm phục khiến cô hơi khó chịu . Lạnh lùng đi đến chỗ ngồi và đeo tai nghe nhắm mắt dưỡng thần . Tiếng nói ồn ào xung quanh khiến cho lớp học càng nhộn nhịp , cho đến khi tiếng nói nghiêm nghị từ loa phát thanh vang lên khiến cả trường dừng lại mọi hoạt động : " CÁC HỌC VIÊN NGHE ĐÂY , CÁC EM NĂM NHẤT VÀ NĂM HAI HÃY TỤ HỢP LẠI KHU HUẤN LUYỆN TẠI HÀNH QUÂN ĐỘI VÀO NGÀY MAI . NĂM NAY TRƯỜNG CHÚNG TA SẼ CÓ SỰ GÓP MẶT CỦA TƯỚC GIA ... ĐỘI TRƯỞNG TINH ANH CỦA HOÀNG GIA SẼ ĐÍCH THÂN PHÂN PHÓ HUẤN LUYỆN CÁC EM . CÁC EM PHẢI THỰC HIỆN TỐT CHƯƠNG TRÌNH NÀY NẾU KHÔNG ĐIỂM THI CỦA CÁC EM SẼ BỊ TRỪ HẾT VÀ BỊ TRỤC XUẤT RA KHỎI TRƯỜNG . TÔI MONG CÁC EM SẼ LÀM TỐT " Những lời bàn tán , lo lắng vang lên khắp cả trường . Khiến cho bầu không khí càng thêm căng thẳng , cô lại không quan tâm , chỉ có thể đứng lên bước ra khỏi lớp . Không biết thứ chờ đón cô vào ngày mai sẽ là gì đây . Thật khiến cô mong chờ ... Cô bước đi trên hành lang vắng lặng , cô đột nhiên dừng lại tại một căn phòng âm nhạc liền bước vào , nơi đây rộng lớn với rất nhiều nhạc cụ quý giá . Cô đi lại một chiếc đàn piano ngồi xuống , đôi tay cô vô thức lướt nhẹ trên phím đàn . Tiếng nhạc du dương lúc trầm lúc bổng khiến căn phòng vang lên âm thanh nhẹ như cơn gió . Lại mạnh mẽ như một cơn sóng dờn đi vào lòng người mà lưu động . Cô cứ thế hòa mình vào tiếng nhạc khiến cho mọi thứ trở nên ảo mộng . Nhưng liệu cô có biết đã có một nam nhân đứng ngoài cánh cửa chứng kiến tất cả . Mái tóc đen mượt mà chải chuốt gọn gàng . Đôi mắt vàng kim như vũ trụ bao la không đáy nhìn về hình ảnh của cô . Bộ âu phục ôm lấy cơ thể quyến rũ , nước da màu nâu đồng săn chắc , khỏe mạnh khiến bao nữ nhân muốn tựa vào . Hắn đứng đó nhìn ... cho đến khi tiếng nhạc dừng lại . Cô ngước đôi mắt tím than lạnh nhạt của mình nhìn vào mắt hắn . Mọi thứ phút chốc như dừng lại khiến cho người ta cảm thấy ngạt thở ... Cô rũ mi xuống che đi ánh sáng chế giễu vừa xẹt qua trong đáy mắt , đứng lên đi về phía hắn lướt qua nhẹ nhàng như hắn là một luồn không khí . Cánh tay trắng trẻo mịn màng của cô đột nhiên bị cánh tay săn chắc đó giữ chặt lại , cô liền xoay lại mỉm cười trào phúng " Không biết Tước gia có việc gì ? " " Em biết tôi " Hắn kinh ngạc nhìn vào cô hỏi lại " Lời đồn Tước gia oai phong thần võ , là một người quyền cao chức trọng . Tiểu nữ làm sao không biết đến " Cô lạnh nhạt phát ra nụ cười " Em nghĩ tôi ngốc sao ? " Hắn buông tay cô ra mỉm cười nói " Tùy ngài vậy " " Em tên gì ? " " Tại sao tôi phải nói cho ngài biết ? " Hắn lặng người nhìn vào cô , đôi mắt vàng kim của hắn như in sâu hình bóng của cô vào đáy mắt . Môi bạc mỏng bất giác phát ra một câu nói " Em thật đẹp " Cô thoáng giật mình nhìn hắn nhưng cũng chẳng ở lại lâu liền quay người bỏ đi chỉ để lại hai từ ... " Cảm ơn " Hắn vẫn đứng đó nhìn theo hình ảnh cô đang khuất dần trong bóng tối ... Đôi môi bất giác nở một nụ cười yêu thương không rõ . Hắn cũng rời đi cho đến khi cô mất dạng ... Cuộc nói chuyện từ đầu đến cuối đã bị một người chứng kiến hết thảy . Chỉ nghe thấy tiếng răn rắn từ đôi bàn tay kia như tức giận . Xung quanh là hàn khí âm trầm như muốn đem con người vào vực sâu vạn trượng ... không thể thoát ra . _______ Tại Lãnh gia ________ Trên chiếc ghế salon mềm mại của căn phòng rộng lớn có một người nam nhân anh tuấn ngồi đó . Xung quanh là một luồn khí thế uy nghiêm khiến người khác phải kính phục . Mái tóc đen mượt mà gọn gàng . Đôi mắt nâu đồng sâu thẳm phát ra tia ánh sáng lạnh như muốn đóng băng mọi thứ . Hai chiếc ghế bên cạnh người nam nhân là hai chàng trai thoạt chừng 15 tuổi . Nhưng sự tuấn mĩ và khí thế của họ làm người khác phải điên cuồng si mê . " Tiểu thúc ! Chuyện này là sao ? " Tiếng nói mang sự bất mãn hỏi người nam nhân " Ta đã cho người điều tra là ai đã đụng vào xe cậu . Nhưng ... " Nam nhân lạnh lùng lên tiếng khiến cho căn phòng càng thêm quỷ dị " Nhưng ? Nhưng thế nào " Tiếng nói gấp rút của chàng trai như thúc giục " Đủ rồi Duy Anh em đừng nóng nảy như thế chứ " Chàng trai từ nãy giờ im lặng rốt cục cũng nói ra một câu nhưng sao nghe vào càng khiến người khác rét lạnh " Anh hai ! Em muốn biết , rốt cuộc là ai đã dám hãm hại em . Em chắc chắn sẽ khiến người đó sống không bằng chết " " Thiên Nhật kết quả điều tra thật sự đúng chứ ? " Người nam nhân vang lên câu nói như muốn khẳng định lại " Tiểu thúc thật sự không sai . " ( Nói đến đây chắc các bạn đã sớm biết là những ai rồi phải không ) " Rốt cuộc là chuyện quan trọng gì mà khiến hai người lo lắng thế " Duy Anh bắt đầu tỏ ra tò mò " Chuyện em bị đâm xe quả thật có người sắp xếp . Nhưng có lẽ chỉ là đối thủ tranh ngôi vị ảnh đế kia của em thôi nhưng vẫn có điều gì đó không đơn giản. Còn chuyện anh lo lắng là một chuyện khiến em phải bất ngờ đấy " Thiên Nhật lạnh lẽo nói " Hử ! Là chuyện gì ? Thú vị à nha " Duy Anh bỡn cợt cười ra tiếng " Không phải chuyện đùa . Cậu cũng biết bang phái của chúng ta đứng thứ hai thế giới phải chứ " Xung quanh Trịnh Vĩ Mặc phát ra một luồn sát khí nhè nhẹ đang chuyển động " Chuyện này có liên quan sao ? " Duy Anh nheo mài lại ra tiếng hỏi " Thiên bang dù lớn mạnh nhưng vẫn không thể vươn lên vị trí đứng đầu . Chỉ vì có bang Tử Thần đang làm mưa làm gió và dẫn lấy vị trí đứng đầu của thế giới . Đến nay người sáng lập ra vẫn còn là một ẩn số " Trịnh Vĩ Mặc càng thêm lạnh lùng khi nói đến những lời đó " Cháu biết " Duy Anh bắt đầu trở nên nghiêm túc " Dù bang phái này chỉ được thành lập vỏn vẹn vài năm . Nhưng lại có thể khiến cho nó trở thành một bang phái lớn mạnh nhất , thì e rằng người lãnh đạo không phải dạng thường . Và anh vừa mới điều tra được bang phái này có dính dán đến người thành lập ra ngôi trường mà chúng ta đang học . Trường MYSTERY ... " Lãnh Thiên Nhật lạnh lùng nói ra khúc mắt " Sao ? " Duy Anh giật mình khi nghe những lời nói đó " Đúng vậy ! Chuyện này nếu chúng ta để ý kĩ thì ngôi trường và bang phái được sáng lập ra rất cùng thời điểm " Trịnh Vĩ Mặc vừa châm điếu thuốc vừa nói , làng khói lượn lờ khiến cho gương mặt tuyệt mỹ kia trở nên mộng ảo " Vậy thật sự có liên quan sao ? Không ngờ trên thế giới lại sinh ra một con người tài giỏi như vậy " Duy Anh cảm thán nhìn về phía không trung như vô thức " Không ! Chưa thể nào đưa ra được quyết định chính xác . Cũng có thể nói những con người bí ẩn này có quan hệ mật thiết với nhau mà thôi " Trịnh Vĩ Mặc thỏi ra làn khói nhẹ " Xem ra hắc bạch đạo sắp sữa diễn ra một cuộc chiến khốc liệt " Duy Anh nở nụ cười âm hiểm " Những con người bí ẩn đó chúng ta vẫn chưa biết được họ mạnh như thế nào . Không nên quá xem thường " Lãnh Thiên Nhật vừa nhâm nhi ly rượu trên tay vừa nói " Còn về phía Lãnh gia này như thế nào ? " Duy Anh nhìn vào không gian cất giọng hỏi " Họ là người thân của chúng ta " Lãnh Thiên Nhật vừa nói mà lại như nhủ thầm với bản thân " Ừ ! Bây giờ công ty này cũng do ta quản lý ... " " Hình như chị họ không thích chúng ta lắm thì phải " Duy Anh mỉm cười nhìn hai con người trước mắt " ... Đúng vậy ! Tuyết Tuyết nghi ngờ ta có mưu đồ với cơ nghiệp Lãnh gia " " Ha ha ! Chẳng phải trong lòng thúc cũng thật sự có ý định đó sao ? " Duy Anh cười ra tiếng nhìn vào hai người chế giễu " Đủ rồi ! Không nói đến vấn đề này nữa . Tôi vừa nhận một báo cáo rằng Mộ Dung gia mời chúng ta đến buổi tiệc . Hắc bạch lưỡng đạo đều tham gia . Dường như muốn thông báo chuyện quan trọng ... Tôi có cảm giác rất thú vị " Lãnh Thiên Nhật nở ra ý cười thâm sâu " Em nghe nói tiểu thư nhà đó cũng rất xinh đẹp nga~ " Duy Anh vừa liếm mép vừa phát ra tiếng cười hứng thú . Khiến cho hình ảnh nam thần ngày nào giờ đây như biến hóa thành một con sói xảo trá và âm hiểm Không khí trong căn phòng quỷ dị khó lường . Ánh chiều tà bên ngoài khiến cho mọi thứ như hóa thành ảo ảnh ... Cuộc chơi sẽ như thế nào đây ? Tất cả sẽ đi vào một vòng xoáy và ai sẽ là người thoát ra đầu tiên ? Tương lai sự thật sẽ được phơi bày trong bóng tối ....