Tiếng nói xôn xao , rộn rã xung quanh sân trường đầy náo nhiệt . Tiếng MC từ trên bụt một lần nữa vang lên : " CÁC QUÝ CÔNG TỬ , TIỂU THƯ CHẮC ĐÃ RẤT NÓNG LÒNG CHỜ ĐỢI . BÂY GIỜ SẼ LÀ TIẾT MỤC VĂN NGHỆ ĐẦU TIÊN ... CHÍNH THỨC BẮT ĐẦU " Lời nói MC kết thúc càng làm mọi người háo hức mong chờ . Bức màn đỏ từ từ được kéo lên ... Trên khán đài là một nam sinh với mái tóc vàng phiêu dật trong gió . Đôi mắt đen láy sâu thẳm nhìn về phía trước . Trên cơ thể là một chiếc áo thun và quần jean dài . Tiếng nhạc vang lên khiến cho mọi người ngơ ngẩn " Hoa anh đào rơi xuống mặt đất " " Nhuộm lấy cả một khoản không trong lòng " " Đôi mắt này đã từng nhìn thấy người " " Tinh linh tại khuôn viên trường " " Tôi đã chưa từng tin trên đời sẽ có tiên " " Nhưng tôi tin rồi . Tin vào đôi mắt mình " " Không gian như lặng lại lúc tôi nhìn đến " " Từng cơn gió lướt qua khiến tim này như chìm vào đáy biển " " Tiếng súng vang lên đã khiến tôi thức tỉnh " " Giọt máu rơi xuống như trái tim tôi ngừng thở " " Tinh linh trong tim giờ đây đã nằm trên mặt sàn lạnh lẽo " " Đôi mắt lạnh nhạt nay đã nhắm nghiền " " Bước chân vô thức chạy đi trong cơn bão " " Nước mắt tuôn rơi khóc cho khổ đau " " Tưởng niệm chân thành tôi đã nhận ra " " Đã hiểu rằng mình đã mất đi trái tim này " " Sóng biển cuộn trào khiến tôi ngã quỵ " " Cơn mưa rơi xuống như từng cây kim đâm vào thể xác " " Cơn gió lướt qua cuốn trôi hình ảnh quá khứ kia " " Tia sáng trong tôi giờ đây như tan biến " " Khiến chính linh hồn luân hãm trong sầu đau " " Gieo thân mình xuống biển để mau mau tan biến " " Tội lỗi này tôi xin chấp nhận " " Không mong người có thể thứ tha " " Chỉ xin người đừng quay đi " " Chìm sâu vào bóng tối mới biết ai là ánh sáng " " Tiếng nói , hình bóng người giờ đây đã khắc sâu vào tâm trí " " Hạt giống nảy mầm trong trái tim ... " " Người là ánh sáng nhỏ ... len lỗi trong tôi " " Nhưng chính tay này đã dập đi ánh sáng ấy " " Khiến chính mình hãm sâu trong bóng đêm " " Bấy nhiêu thôi liệu người có quay lại ? " " Hay đã mãi mãi đi rồi ? " Giọng hát trầm buồn làm bao thiếu nữ rơi xuống từng giọt nước mắt . Giọng hát như tưởng niệm đến điều gì đó rất kinh hoàng . Khi giọng hát ngừng lại tiếng vỗ tay đã vang lên mãnh liệt . Tiếng hò hét rộn rã . MC cũng bước ra : " CÁC BẠN ĐÂY CHỈ LÀ MỘT TIẾT MỤC KHỞI ĐẦU . BẠN NÀY LÀ HỌC SINH CỦA LỚP S1 TÊN TRẦN VU NAM . BẠN ẤY MUỐN GỞI BÀI HÁT NÀY ĐẾN MỘT NGƯỜI . SAU TIẾT MỤC SẼ LÀ MÀN THÁCH ĐẤU CỦA CÁC BẠN " Bao thiếu nữ reo hò cái tên Trần Vu Nam đó , có lẽ cái tên này sẽ là một chủ đề nổi tiếng trong thời gian tới ... Nhưng đôi mắt hắn chỉ nhìn về phía trước đầy lạnh lùng . Nhưng liệu có ai biết được sâu bên trông đôi mắt ấy là nỗi bi thương và đau khổ , tìm kiếm hình bóng của một ai đó... Hắn quay đi để lại những lời khen ngợi của mọi người . Từ trong góc tối cô luôn theo dõi và nghe thấy từng lời nhạc . Trên môi cô xuất hiện một nụ cười trào phúng ... Những tiết mục cứ thế diễn ra vô cùng xuất sắc . Cho đến khi người nam nhân tuấn mĩ được gọi là Tước gia quay lại . Hắn được đặc cách ngồi hàng đầu để tham gia cuộc vui . Không khí phút chốc trở nên im lặng . Những thiếu nữ nhìn vào với con mắt say mê , ngưỡng mộ cũng không kém phần tò mò , sợ hãi . Tiếng nói lạnh lùng nghiêm nghị của người nam nhân vang lên . " Các bạn cứ bình thường . Tôi cũng chỉ nhập tiệc cho vui thôi " Sau câu nói đó mọi người cũng bớt căng thẳng , tiếng MC vang lên hưng phấn thu hút sự chú ý của mọi người " Các bạn đây sẽ là 2 tiết mục cuối cùng để chọn ra người thắng cuộc ... NÀO ... " Trên khán đài giờ đây xuất hiện một người con gái xinh đẹp . Mái tóc đen dài tết lại . Đôi mắt xanh lục bảo to tròn nhìn về phía dưới . Môi mỏng cherry mỉm cười ngọt ngào ... Trên cơ thể quyến rũ là chiếc váy xanh lục cúp ngực dài tới đầu gối , để lộ đôi chân thon dài trắng nõn . Ngọc trai được đính lên thân váy tạo ra cảm giác rực rỡ , chiếu sáng . Tiếng hát thanh thúy vang đầy ngọt ngào : " Tiếng chim sơn ca vang ... " " Giọng hát ngọt ngào của người thiếu nữ " " Đứng trước vườn hoa tạo nên một bức tranh tuyệt mỹ " " Không gian bao la động lại trong tiềm thức " " Nụ cười khuynh thành ... hiện ra .... " " Ta như bay lên giữa không trung " " Điệu mua mượt mà cứ thế luân chuyển " " Nhìn vào người làm ta xao xuyến " " Đôi mắt mọng nước to tròn nhìn vào ta ... " " Tiếng yêu reo lên khiến ta thấp thỏm " " Với lấy tay người sợ như tan biến " " Ôm lấy vào lòng không cho người rời đi " " Nhưng sao phút chóc tất cả chìm vào bóng tối " " Tâm trí rối loạn cố tìm hình bóng ai " " Nước mắt tuôn rơi như sợ người biến mất " " Tất cả như không như ảo " " Phải làm sao ... khi ta mất đi người ? ... " Giọng hát ngọt ngào dừng lại khiến mọi người bàng hoàng . Những nam sinh rò hét lên làm cho những người khác bừng tỉnh - Công chúa âm nhạc Mộ Dung Bảo Yếtttt " - Bảo Yết học muội thật xinh đẹp " - Công chúa hát hay quá .... " ....... Tiếng hò reo càng ngày càng lớn , xôn xao bàn tán không biết công chúa sẽ thách đấu với ai . Vì thế tiết mục cuối cùng có lẽ sẽ là tiết mục khiến người khác háo hức nhất . MC từ đâu đi lên trên bụt ... " Các bạn rất háo hức có phải không ? Người được mệnh danh là công chúa âm nhạc sẽ thách đấu với ai đây ... Nào xin mời người chơi tiếp theo " Chiếc màn từ từ kéo lên để lộ ra một chiếc đàn piano được đặt sẵn ở giữa . Mọi người tò mò càng thêm phấn thích . Cô từ sau bức màn đỏ bước ra ... Chiếc váy xanh dương dài tung bay trong gió , để lộ đôi chân dài trắng mịn không tì vết như ẩn như hiện . Những viên ruby đỏ chiếu ánh sáng nhè nhẹ dưới ánh đèn . Mái tóc bạch kim xõa dài mượt mà rãi xuống cơ thể quyến rũ quỷ mị . Đôi mắt tím than lạnh nhạt nhìn vào chiếc đàn piano . Mọi người đồng loạt hốt hoảng , bàn tán : - Công chúa âm nhạc thách đấu với nữ hoàng sao ? " - Ôi ! Nữ boàng của lòng tôi " - Nữ hoàng ơi em yêu chị " ..... Cô không quan tâm đến những lời nói đó , cứ ung dung ngồi xuống , nhắm đôi mắt lại để lộ hàng lông mi dài cong . Đôi tay trắng nõn mịn màng lướt trên từng phím nhạc , tiếng nhạc du dương cất lên như đi vào lòng người .... từng cơn gió nhẹ thổi qua khiến hình ảnh cô như ảo mộng . Cô giờ đây yêu mị đến khó lường ... Giọng hát dịu dàng , trong trẻo của cô cất lên như ngọn lửa ấm đi vào lòng người " Mặt biển cuộn trào như sóng dâng " " Lòng ta giờ đây thật dễ chịu " " Ánh sáng mờ ảo dưới ánh trăng " " Cơn gió tung bay đi mái tóc " " Đưa hết nổi lòng và tâm tư " " Ta đứng nơi đây như ảo ảnh " " Ánh trăng chiếu rọi như muốn ta đi cùng " " Mặt biển lặng sầu cứ thế rung rinh " " Đáy đại dương .... khiến ta chìm sâu vào bóng tối " " Cơn gió lạnh lùng , vô tâm ... cứ thế lướt qua " " Nước mắt ta rơi như khóc than cho số phận " " Lặng lẽ mỉm cười để vơi đi tâm tối " " Bối rối quay đi ta như tuyệt vọng " " Mộng ảo cứ thế như tan biến .... " " Thử hỏi thế gian tình là gì ? " " Có phải hay không chỉ là một trò chơi ? " " Ta chấp nhận ... ta vô tâm " " Nhưng ta không là một người sắt đá " " Trái tim này cũng từ máu thịt " " Ta sẽ không như một hòn sỏi " " Chỉ có thể lặng thầm mà lăn đi " " Ta như một ánh trăng giữa bầu trời rộng lớn " " Đêm tối .... Ta đứng giữa nơi đây " " Ta là ánh sáng cô độc và lạnh lẽo " " Những vì sao lúc có lúc không " " Ánh sao kia là một điều nhỏ nhoi " " Cũng sẽ bỏ ta mà ra đi .... " " Chỉ vì như thế ta xin là một cơn gió " " Để ta vô tình mà lướt qua ai " Tiếng nhạc nhẹ nhàng dâng lên rồi hạ xuống như sóng biển , kết hợp giọng hát dịu dàng , trong trẻo của cô càng làm cho không khí bao trùm lấy một khoảng không vắng lặng . Mọi thứ im lặng hoàn toàn cho đến khi tiếng nhạc dứt hẵn mà vẫn còn đọng lại thanh âm trong gió . Mọi người bàng hoàng một lúc lâu mới đứng dậy vỗ tay mà hò reo đầy mãnh liệt , vài người nước mắt đã tuôn rơi từ bao giờ . Có lẽ bài hát này như nói lên một khoảng tối trong lòng cô , nhưng cũng chỉ là một khoảng mà thôi .... - Nữ hoàng tuyệt nhất .... " - Nữ hoàng tài năng " " Em yêu chị .... " " Hay quá chị ơiiiii " " Nữ hoàng ơi ! Chị giỏi quá " ..... Cứ thế tiếng vỗ tay càng ngày càng dữ dội , tiếng hét lớn dần trong không trung . Cô đứng đó lạnh nhạt nhìn xuống nở một nụ cười như có như không . MC đi lên với sự bàng hoàng , các thí sinh thách đấu kia cũng bước lên chờ kết quả . " Các bạn giờ đây sẽ là giây phút bình chọn ra người chiến thắng . Các bạn hãy viết tên người mình thích nhất lên giấy và bỏ vào mỗi cái thùng dưới đây . 10 phút bắt đầu " Những con người rộn rã viết tên . Cô vẫn bình thản đứng đó đến khi Mộ Dung Bảo Yết kế bên nói nhỏ vào tai cô . " Cô giỏi lắm ! " " Quá khen " Cô trào phúng nói ra hai từ " Tôi đánh giá thấp cô rồi " " Ha ! Vậy sao ? " " Cô nghĩ mọi chuyện sẽ kết thúc dễ dàng ? " Mộ Dung Bảo Yết nói ra từng lời lạnh lẽo " Tôi rất vinh hạnh chờ màn kịch mà cô sẽ đưa ra " Không khí căng thẳng nhất rốt cục cũng đến ... giây phút này sẽ là lúc MC công bố người thắng cuộc . Mọi người đều như nín thở mà chờ kết quả ... " Có hai số điểm lớn nhất là 780 phiếu và 1503 phiếu ... Người thắng cuộc sẽ là ... " " XIN CHÚC MỪNG LÃNH TIỂU THƯ ĐÃ GIÀNH CHIẾN THẮNG TRONG HỘI THI VĂN NGHỆ .... " Sân trường giờ đây là những tiếng tung hô mãnh liệt , không khí nhộn nhịp đi sâu vào lòng người . Cô vẫn đứng đó lạnh nhạt mà quay đi , Mộ Dung Bảo Yết khi lướt qua cô đã để lại một câu nói lạnh lùng : " Tôi nợ cô 1 điều kiện . Có cơ hội nhất định sẽ trả " Đôi môi đỏ mọng của cô nhếch lên chế giễu rồi bước xuống đài . Cô cứ thế đi ra khuôn viên của trường mà ngồi xuống bãi cỏ . Một người nam nhân từ từ đi đến bên cạnh cô ngồi xuống . Không khí im lặng cứ thế bao trùm ... cho đến khi tiếng nói trầm lặng mà đau khổ của hắn vang lên . " Cậu có tin tôi không ? " " Chuyện gì ? " " Tôi thật sự không hiểu điều gì đã xảy ra . Chỉ biết khi tôi nổ súng thì mới như bừng tỉnh lại ... khỏi cơn ác mộng " Cô im lặng không trả lời càng làm cho hắn sốt ruột , đến khi chịu không nổi hắn mới xoay người cô qua để đối diện với ánh mắt hắn ... " Tôi thật sự như bị mất đi ý thức . Cậu phải tin tôi , tôi không muốn giết cậu đâu ... " Ánh mắt hắn giờ đây chỉ chan chưa sự tuyệt vọng và nổi đau . Cô đứng dậy thoát khỏi vòng tay của hắn , lạnh nhạt nói " Tôi cho cậu biết một điều , cậu cũng chỉ là một con rối trong trò chơi này . Đừng ngu ngốc để bị lợi dụng nữa , hãy đứng lên và tham gia nó đi . Cậu không vong thì tôi tử , và tất nhiên cậu có quyền lựa chọn rằng mình không tham gia nhưng như vậy cậu sẽ là người chết đầu tiên đấy ." " Tại sao cậu lại như vậy ? Trò chơi ? Tôi rốt cuộc đã làm gì mà cậu lại đối xử với tôi như vậy ? " Hắn cũng đứng lên tức giận nói " Trần Vu Nam ! Từ đầu khi gặp cậu thì cậu đã là một con rối trong trò chơi của tôi rồi . Việc cậu bị người ta đưa vào người một loại virus thao túng cũng nằm trong kế hoạch của tôi " Những lời nói của cô như từng mũi dao đâm vào trái tim hắn . Bàn tay bắt đầu nắm chặt lại hiện lên từng sợi gân xanh thể hiện sự kiềm chế tột độ . " Vậy tại sao ? Cậu là người kêu tôi tỉnh lại trong bệnh viện , chỉ vì tôi còn giá trị lợi dụng sao ? " Từng lời hắn nói ra đều vô cùng chua xót , không hiểu sao hắn lại đau như vậy , bây giờ hắn mới biết hắn đã yêu cô nhiều như thế nào ... Nhưng tại sao ... ?? " Tùy ! Cậu muốn nghĩ như thế nào thì cứ cho là như vậy . À mà đừng làm những điều vô nghĩa như lúc nãy nữa , không thể hiện được gì đâu " Cô quay đi để hắn ở lại vẫn còn bàng hoàng , ánh mắt đen láy lóe lên tia hận thù và đau khổ . Rốt cuộc hắn đã hiểu được mọi chuyện . Thì ra từ đầu đến giờ hắn vẫn chỉ là một quân cờ của ai đó và nằm trong kế hoạch của cô . Hắn đã bị lợi dụng đến thảm thương , từ đầu đến giờ những việc hắn làm cho cô đều vô nghĩa ? Yêu cô ? Hắn đã yêu cô nhiều như vậy ... Vậy mà tại sao ? Tại sao cô có thể nhẫn tâm với hắn như thế ... ? Hắn đã làm gì kia chứ ? Ha ! Lãnh Thiên Tuyết ... Trần Vu Nam tôi trước giờ chưa từng yêu ai , và cũng chưa bao giờ thất bại vì điều gì . Nay tôi đứng tại nơi này xin thề với trời , tôi phải có được em , phải có được trái tim em . Trò chơi ? Được ! Tôi sẽ tham gia cuộc chiến này , và em phải THUA CUỘC ... Thế là dưới bầu trời u tối này lại có thêm một con người nữa sa lầy vào cuộc chiến định mệnh đã được sắp đặt . Tình yêu ... càng sâu đậm thì khi hóa thành thù hận sẽ đáng sợ biết nhường nào . Rốt cuộc ! Tương lai rồi đây ai sẽ là quân cờ và ai sẽ là người nắm quân cờ đó trong tay ? Hắn yêu cô , nhưng rất tiếc tình yêu và thù hận mãi mãi không thể nào ... DUNG HÒA . Liệu lựa chọn của hắn ngày hôm nay là đúng hay sai ? Rồi tương lai hắn có hối hận vì quyết định này ? Tất cả ! Thời gian sẽ là chìa khóa giải mã mọi thứ . Trong một góc tối của khu vườn ánh lên một tia sáng lạnh . Đôi mắt to tròn đầy tâm kế , nguy hiểm ... Nụ cười lạnh lẽo đến thấu tâm can hướng về phía hình bóng cô vừa khuất . Lại một con người nữa sẽ bước vào trò chơi ? Ta phải đi chuẩn bị rồi ... THÚ VỊ THẬT Hình ảnh đó rốt cục cũng chẳng xuất hiện lâu , chóp mắt đã không còn mà như một cơn gió chỉ vô tình lướt qua ...