Nữ phụ thiên tài! nổi danh thế giới!
Chương 14 : rắc rối thú vị
Cô và anh đang ngồi ăn trưa trong căn tin trường thì nghe thấy tiếng động lộn xộn . Cô và anh ngước nhìn về phía có một nhóm người đang xào xáo ...
Đó là một cô gái có mái tóc dài . Đôi mắt to tròn ngấn lệ . Mũi cao . Môi nhỏ hồng đang mím lại đầy ủy khuất . Mặc bộ đồng phục màu đỏ ôm lấy thân hình khá quyến rũ . Cạnh cô ta là hai chàng trai . Hai người cũng mặc đồng phục của trường ôm lấy cơ thể khỏe mạnh làm bao thiếu nữ phải si mê . Một người có mái tóc màu xanh dương hơi rũ xuống trán . Đôi mắt màu xanh đầy phong tình đang ôm nữ sinh kia vào lòng . Còn người nam sinh kia thì có mái tóc màu nâu . Đôi mắt hổ phách lạnh lùng . Trông họ như những anh hùng đang bảo vệ giai nhân đang khóc kia ( Và họ không ai khác chính là nữ chủ và hai nam chủ của chúng ta ) . Nhưng điều đáng nói là nhóm người đó đang tranh chấp với nhóm người của Vu Uyên . Đặc biệt là bộ đồ Vu Uyên đang mặc có một vết nước cam . Cô và anh đã đoán được phần nào câu chuyện nên cũng dừng việc ăn lại xem trò hay . Không phụ lòng họ chưa mắc bao lâu cô đã nghe thấy tiếng của nữ chủ đại nhân nha :
" Tôi ... tôi xin lỗi . Tôi không cố ý va vào cô đâu " Cô ta khóc lóc nói
Chưa đợi Vu Uyên lên tiếng thì đã nghe Thanh Lan nói " Cô không có mắt à . Đi như vậy cũng có thể va vào chị ấy được ? "
Khi nghe Thanh Lan nói xong cô ta liền vội chạy đi lấy khăn lau cho Vu Uyên . Vừa lao vừa nói
" Tôi xin lỗi , tôi xin lỗi . Tôi không cố ý . Chị đừng giận . " Nhưng nghe giọng cô ta như Vu Uyên ức hiếp cô ta không bằng . Thấy người mình yêu như vậy hắn Dương Minh liền lên tiếng và kéo cô ta lại .
" Đủ rồi ! Các người không nghe Yết nhi xin lỗi rồi sao ? Còn làm khó dễ ? "
" Cái gì chứ rõ ràng là cô ta ... " Thanh Lan chưa nói hết câu thì đã bị Vu Uyên cắt lời
" Lan nhi ! Đủ rồi " sau đó xoay qua cô ta nói " Không có gì đâu . Chỉ là một bộ đồ . Cô cũng đã xin lỗi rồi . Vậy đi . Chúng tôi đi trước " Nói rồi cô định bước đi nhưng bị cô ta giữ lại nói
" Nhưng chị ơi , chị thật sự không sao chứ ? " Khi đợi không ai chú ý cô ta liền nhéo mạnh vào tay Vu Uyên , làm Vu Uyên hất tay cô ta ra ngã xuống đất . Và tất nhiên màng này không thoát khỏi mắt cô và anh . Nhưng còn những người khác thì không thấy như vậy .
" Hic ... h...hic sao chị lại xô em . Em không làm gì cả mà . Em chỉ hỏi chị thật sự không sao hay không thôi mà " Cô ta nghẹn ngào nói .
Thấy vậy Âu Dương Thiên Bảo liền đi lại đỡ cô ta . Còn Dương Minh thì tức giận quay qua nói với Vu Uyên
" Cô làm gì vậy hả ? Yết nhi chỉ hỏi thăm cô thôi mà . Sao cô lại xô em ấy ? " Những người xung quanh cũng bàn tán không ít . Còn Trịnh Thái và Trần Vu Nam không tin là cô làm nên cũng tỏ ra khó chịu . Vu Uyên thấy vậy liền giải thích :
" Tôi không hất cô ta ra . Mà do cô ta nhéo tôi làm tôi đau nên tôi mới làm vậy "
" Chị hic ... h... hic chị nói gì vậy ? Em không có nhéo chị mà . Sao chị lại vu oan em " Cô ta khóc lóc nhào vào lòng Thiên Bảo nói .
" Cô ... " Vu Uyên chưa kịp nói gì đã nghe thấy tiếng nói của Dương Minh
" Cô thật độc ác . Chỉ đổ có một ly nước cam mà cô lại đẩy ngã Yết nhi . Đúng là đồ ít kỷ " Nghe Dương Minh nói vậy mấy người ngồi ở ngoài xem kịch cũng bàn tán xôn xao ...
Thấy mọi người bàn tán và Dương Minh bảo vệ cô ta thì ở trong lòng Thiên Bảo cô ta đã nở một cười ác độc . Nhưng điều này tất nhiên không ai thấy và cũng chả qua mắt được cô và anh . Thấy nụ cười đó của cô ta anh và cô bất giác nhìn nhau rồi nở một nụ cười châm biếm ...
Còn Trịnh Thái khi nghe Dương Minh chửi người mình yêu thì lên tiếng .
" Các người có quyền gì mà nói Vu Uyên độc ác . Chẳng phải do cô ta tự té thôi sao ? "
Nghe vậy . Âu Dương Thiên Bảo lên tiếng trả lời Trịnh Thái :
" Cô ta là người học võ . Một cái đẩy này cũng có thể làm Yết nhi bị té "
" Hừ ! Vu Uyên không phải người nhỏ mọn như vậy . Chắc chắn là do cô ta tự biên tự diễn " Lần này là Thanh Lan nói
" Hừ ! Vậy các người cho chúng tôi một lý do để biết Yết nhi tại sao phải hại cô ta ? " Dương Minh cười khinh bỉ nhìn Thanh Lan
Thấy hắn nhìn mình bằng ánh mắt khinh bỉ . Thanh Lan liền tức giận trả lời :
" Chắc tại cô ta thấy Vu Uyên đẹp hơn cô ta , xuất sắc hơn cô ta nên xin lòng ghen tị mà hãm hại "
Nghe thấy vậy Dương Minh liền nhìn lên Vu Uyên bằng ánh mắt dò xét . Còn cô ta khi nghe thấy vậy thì ánh mắt hiện lên tia độc ác và khinh bỉ .
" Quả thật cô ta rất đẹp . Nhưng Yết nhi từ trước tới giờ là một con người hòa đồng , nhu nhược . Làm sao có thể làm ra chuyện ngốc nghếch như vậy ? " Khi dò xét xong thì Dương Minh trả lời .
" Biết đâu được . Lỡ cô ta là hồ ly đội lớp người thì sao " Thanh Lan mặt đầy chế giễu nói .
" Cô nói ai là hồ ly hả " Nghe Thanh Lan nói vậy Dương Minh liền tức giận lên tiếng .
" Tôi nói cô ta đó . Thì sao " Thanh Lan cũng không vừa , chống cỗ lên cãi lại .
Mọi người cung quanh thấy tình hình căn thẳng thì càng bàn tán xung hơn . Cô và anh thấy vậy cũng muốn góp vui nên đứng lên bước lại gần nói :
" Yo ! Ở đây náo nhiệt quá nhỉ "
Nghe có tiếng người nói họ liền quay đầu lại thì thấy cô và anh đang bước lại gần . Ai ai cũng kinh ngạc . Còn những người cung quanh thì bàng hoàng khi thấy nhan sắc của bọn cô . Cô ta là người hồi tĩnh trước tiên . Liền rời khỏi lòng của Thiên Bảo cất giọng ngọt ngào nói :
" Tuyết Tuyết , Hạo ca hai người cũng ở đây à ? " Nghe thì như hỏi thăm nhưng cô và anh có thể thấy được sự chán ghét trong mắt cô ta dành cho cô .
" Ừ ! Chúng tôi ở đây nãy giờ và chứng kiến hết a " Cô nhình cô ta nói
" Ân nhân " Vu Uyên khi bình tĩnh lại thì cất tiếng . Bọn nam nữ chủ nghe Vu Uyên gọi cô là Ân nhân thì thắc mắc . Những người xung quanh cũng không thoát khỏi tò mò .
Nghe vậy cô liền xoay qua nhìn Vu Uyên nói .
" Ân nhân ? Tôi không quen cô a " Cô nói vậy làm cho Vu Uyên không khỏi bàng hoàng nhưng lại nghe thấy cô nói tiếp .
" Tôi thấy náo nhiệt quá nên lại góp vui thôi . Tôi đến đây là có câu tặng cho Mộ Dung tiểu thư đây nha " Nói rồi cô vừa bước đi vừa nói
" HÃY LÀ MỘT ÁC QUỶ CÓ LÒNG VỊ THA . CÒN HƠN MỘT CON THIÊN NGA ĐẬM TANH MÙI MÁU . Sự giả tạo nằm trong bản tính thì dù có giả trang cũng chỉ là một con người xấu xa . Một con cóc mà muốn biến thành thiên nga ? Một kẻ xấu xa mà muốn là thánh mẫu ? Ha ha nực cười . " Cô quay đầu lại nhìn cô ta bằng ánh mắt chế giễu , châm biếm . Rồi quay bước đi cùng anh . Mọi người đang bàng hoàng thì lại nghe thấy giọng nói của anh vang lên .
" Camara trong trường này rất nhiều "
Mọi người nghe xong như hiểu ra nhưng cũng còn vài người bàng hoàng vì câu nói của cô . Nhất là cô ta . Quả thật cô ta vì thấy Vu Uyên có hai mỹ nam đi cùng nên mới ghanh ghét giở trò . Nhưng lời nói của cô là có ý gì . Chẳng lẽ cô biết bộ mặt thật của cô ta sao ? Không được ! Phải tiêu diệt cô trước khi cô ta bị cô lật mặt . Lãnh Thiên Tuyết ! Tao sẽ không tha cho mày đâu .
Nghĩ xong cô ta liền bỏ chạy mất . Để lại bọn hắn và đám người Vu Uyên chưa bình tĩnh được . Nhưng được một hồi lâu thì bọn họ cũng bỏ đi . Thế là mọi chuyện kết thúc và những người xung quanh giải tán .
Tại một góc tối của căn tin có một nam nhân đang nhìn theo hướng cô rời đi mỉm cười đầy hứng thú . Vừa điện thoại cho ai đó nói :
" Điều tra về Lãnh Thiên Tuyết " Nói rồi người nam nhân đó cũng rời đi . Nhưng hắn không biết đã có một người khác nghe hắn nói chuyện .
Cô và anh đang bước đi về khu kí túc xá thì điện thoại cô vang lên .
" Alo " Cô bắt máy .
......
" Ừ ! Cứ làm đi "
Tút tút tút ...
Khi nghe đầu dây bên kia nói xong cô tắt máy và nở một nụ cười châm biếm .
" Tất cả nằm trong kế hoạch " Nói rồi cô và anh tách ra . Cô đi về khu kí túc xá . Còn anh thì đi hướng ngược lại . Vừa đi cô vừa suy nghĩ
" Muốn điều tra tôi ? Hứng thú với tôi sao ? Nhưng rất tiếc ngươi chỉ là một con gói mà thôi ... Ha ha " Trên môi cô bất giác nở một nụ cười đầy yêu mị và lạnh lẽo . Thật ra cô và anh đã biết có người đứng ở trong góc tối của căn tin dõi theo bọn cô rồi . Nếu như không nhận ra thì cô và anh cũng chẳng phải là sát thủ đứng nhất nhì của thế giới a . Haha . Tất cả đều đang rất vui nga .
Truyện khác cùng thể loại
20 chương
61 chương
6 chương
25 chương
15 chương