Nữ phụ thiên tài! nổi danh thế giới!
Chương 15 : Học sinh mới
Sau ngày hôm đó . Cô và anh xin nhà trường nghĩ mấy ngày . Và hôm nay là thứ 5 cô và anh quyết định trở lại trường . Chuyện cô và anh nghĩ học , người nhà đều không hề biết . Cô bước vào lớp học với cái áo thun lệch vai màu trắng in chữ TỬ ở giữa . Quần đùi . Và đôi giày bata trắng . Mái tóc bạch kim được cô xõa tự do . Lúc nào cô cũng xinh đẹp như một thiên thần vậy ... nhưng đằng sau lớp thiên thần đó là một ác quỷ đang ngự trụ ... liệu có ai biết được điều đó ?
Còn anh thì mặc một chiếc áo sơmi trắng xoắn tay áo lên đến khủy tay . Mặc chiếc quần jean dài . Mang đôi giày bata màu đen . Cùng với gương mặt tuyệt mỹ . Anh đã làm bao cô gái si mê , ngưỡng mộ . Khi cô và anh vào chỗ ngồi thì có một cô gái bước lại . Cô gái này rất thanh tú . Với mái tóc ngắn mượt mà . Đôi mắt to tròn linh hoạt . Mũi cao . Môi đỏ đang mỉm cười với cô . Thì ra đây là lớp trưởng Hoa An của chúng ta nga . Thấy Hoa An lại gần mình cô liền nhướng mài lên hỏi :
" Có chuyện gì ? "
Thấy cô hỏi Hoa An liền cười cười trả lời :
" A ! Tại dạo này tớ thấy các cậu không đi học nên lại hỏi thăm thôi "
" À ! Chúng tôi có một số việc nên không đi . Có gì sao ? " Cô nghe xong cũng thờ ơ trả lời Hoa An . Dù thái độ của cô không tốt nhưng vẫn không làm Hoa An chán ghét mà nói :
" À ! Chuyện là như vầy . Trường chúng ta sẽ mở một hội giao lưu với trường Đệ Nhị vào tuần sau . Tại không thấy các bạn đi học nên mình có ý nhắc nhở các cậu để chuẩn bị trước . Còn lịch trình thì mình sẽ gởi cho lớp sao "
" Ừ ! Cảm ơn " Cô nhìn Hoa An nói
" Ừ ! Vậy thôi mình đi trước đây . Bye các cậu " Hoa An xoay người đi
Khi nói xong cô và anh cùng nhìn nhau bằng ánh mắt đầy bí hiểm . Và ai làm việc nấy . Quả thật không bao lâu nữa đã có một tờ giấy lịch trình được gởi xuống . Cuộc giao lưu này là những cuộc thi được nhà trường tổ chức . Và giao lưu học sinh , giáo viên với nhau . Sẽ có một tháng để kết thúc buổi giao lưu này . Các học sinh và giáo viên sẽ ở lại đây với tư cách là cựu học sinh của trường Đệ Nhị . Họ sẽ học chung với các lớp . Tìm hiểu về những học sinh của trường MYSTERY này . Và còn tổ chức các phong trào để học sinh tham gia . Có thể nói đây sẽ là khoản thời gian thú vị nhất . Và một tháng này các học sinh sẽ được mặc đồ tùy ý của mình nên ai cũng rất háo hức nha .
Trong lớp đang nhốn nháo vì việc này thì GVCN bước vào :
" IM LẶNG " Khi nghe thấy cô giáo lên tiếng thì căn phòng trở nên yên tĩnh lắng nghe .
" Các em ! Hôm nay cô muốn giới thiệu với các em một bạn mới . Vừa chuyển từ lớp S4 xuống . Mong các em sẽ giúp đỡ bạn ấy . Em vào đi " Vô giáo nhìn ra cửa . Thấy vậy các học sinh cũng nhìn ra ngoài .
Thì thấy từ ngoài cửa có một nam sinh bước vào . Khi thấy nam sinh bước vào thì mọi người đồng loạt nín thở . Nam sinh này quả thật rất đẹp ... Hắn có ngoại hình của một đứa con lai . Với mái tóc hai lai màu đen đỏ được chải ngược về phía sau . Đôi mắt xanh dương liếc nhìn về phía cô . Mũi cao , môi đỏ mỏng hơi mím lại . Bên tai trái có đeo một cái khuyên bạc . Cơ thể thư sinh mặc một cái áo thun đen . Quần jean đến đầu gối . Đôi giày màu xanh đen . Vai phải mang cái balo màu đen . Trông hắn như một đứa quậy phá vậy . Nhưng cái đẹp của hắn lại càng làm tăng thêm mỹ mạo của hắn mà thôi . Hắn bước đến bên cạnh giáo viên cất giọng nói :
" Xin chào các bạn . Mình tên là Bạch Dương . Mình là con lai Anh - Mỹ . Mình vừa từ lớp S4 chuyển lên . Nên mong sự giúp đỡ của mọi người " Nói rồi hắn còn nháy mắt , làm bao cô gái mê muội ( Lũ hám trai ) Nhưng ánh mắt của hắn lại dừng trên người của cô . Ánh mắt của hắn mang theo sự dò xét và hứng thú . Hắn đã cho người điều tra về cô nhưng chỉ biết cô qua Trung Quốc cùng với anh trai vào năm 12 tuổi . Nhưng trong 3 năm qua cô và anh đã làm gì thì hoàn toàn không điều tra được .
" Được rồi ! Em chọn chỗ ngồi đi " Cô giáo nói
Nghe vậy anh liền đi đến chỗ ngồi bên cạnh dãy của cô ngồi xuống ( Mỗi 1 bàn là 1 người nha các bạn ) . Từ đầu đến cuối cô không hề liếc nhìn hắn một tí nào . Nhưng khi anh ngồi xuống , vừa xoay qua cũng là lúc nhìn thấy cô nhìn mình . Nhưng sao ánh mắt của cô làm cho hắn có cảm giác sợ hãi . Đôi mắt tím của cô đang nhìn hắn nhưng lại như không hề thấy hắn . Giống như hắn không đáng để cho cô nhìn đến vậy . Đang bàng hoàng thì hắn nghe thấy giọng nói của cô giáo nên ngước mắt lên trên bụt né đi ánh mắt của cô .
" Các em cũng biết việc giao lưu học sinh của trường chúng ta rồi đúng chứ . Tôi mong các em sẽ làm thật tốt để không bị nhà trường trách phạt . Và mang đến vinh quang cho trường ta . Chúng ta bắt đầu học "
" Vâng "
Nghe vậy các học sinh đồng loạt trả lời . Bắt đầu nghiêm túc học tập . Thế là buổi học bắt đầu . Còn hắn bây giờ lại liếc nhìn qua cô . Thì đã không thấy cô nhìn mình và ánh mắt vừa nãy cũng không còn nữa . Mới thở phào tiếp tục nghe giảng . Nhưng liệu hắn có biết lúc hắn nhìn qua cô và quay đi cũng là lúc cô và anh nở nụ cười đầy nguy hiểm . Đôi mắt của hai người đồng loạt xẹt qua một tia quỷ dị ... và có chung một suy nghĩ ...
BẠCH DƯƠNG
Reng reng renggggggg .
Cuối cùng giờ học cũng đã kết thúc . Học sinh trong lớp chạy ra ngoài như ông vỡ tổ . Đang định dọn dẹp đi ăn cùng anh hai thì một nam sinh bước đến gần cô . Khi ngước lên thì cô thấy một gương mặt tuyệt mỹ đang nhìn mình . Hắn có mái tóc màu vàng óng ả . Đôi mắt đen lạnh nhạt . Mũi cao . Môi bạc mỏng mím lại đầy do dự . Nam sinh mặc một cái áo sơ mi vàng nhạt . Quần jaen đen . Đi cùng đôi giày bata màu vàng . Và cô tất nhiên biết hắn rồi . Hắn chính là Trần Vu Nam em trai của Trần Vu Uyên . Thấy vậy cô liền hỏi :
" Chuyện gì ? "
Hắn định mở miệng nói gì thì từ ngoài cửa có một nhóm 3 người bước vào .
" Tiểu Nam " Giọng nói này là của Vu Uyên . Nghe thấy giọng nói quen thuộc bọn cô và hắn đồng loạt nhìn ra ngoài .
" Chị hai " Thấy người đến là Vu Uyên hắn liền bước lại gần .
" Ừ ! Mà em đang làm gì vậy " Vu Uyên vừa nói vừa liếc nhìn cô .
" Em định cảm ơn cô ấy việc cô ấy cứu chị " Từ sau vụ việc đó hắn đã hỏi rõ chị mình thì mới biết cô gái này đã từng cứu chị thoát khỏi cái chết . Vốn nhiều lầm muốn tìm cô và anh nói chuyện thì họ đã biến mất mấy ngày . Nên vẫn chưa có cơ hội . Hôm nay nhân lúc họ trở lại liền định cảm ơn cô . Nhưng khi thấy cô nhìn mình liền bối rối và do dự . Nói thật thì từ lúc sinh ra đến giờ hắn chưa từng thấy ai đẹp như vậy cả . Nên ... có hơi lúng túng ...
" Thôi ! Chị có thể tự nói mà " Vu Uyên lên tiếng rồi bước lại gần cô nói .
" Cảm ơn em đã cứu chị lúc trước "
" Ừ " Cô cà lơ phất phơ nói . Cái tướng của cô rất ư là đẹp nga . Hai cái chân thon dài gác lên bàn . Hai tay chống ra sau gáy dựa vào bàn anh . Hai mắt khép hờ nhìn Vu Uyên . ...
Đám người : °°°
Anh : ( Quen rồi )
" Còn chuyện gì ? " Cô thấy không ai có động tỉnh gì liền cất tiếng hỏi trước .
" À ! ... Cũng cảm ơn em vì lần trước đã giúp chị ở căn tin " Vu Uyên hồi thần nói với cô
" Ừ " Cũng một chữ
Bọn người Vu Uyên nhìn nhau không nói gì . Thấy vậy cô đứng lên cùng anh chuẩn bị rời đi .
" Không có gì nữa thì chúng tôi đi trước "
Thấy cô và anh sắp bước ra cửa lớp . Vu Uyên liền vội lên tiếng .
" Chị có thể mời em một bữa cơm để cảm ơn không ? "
Nghe vậy cô dừng bước và quay đầu lại nhìn Vu Uyên nở một nụ cười chế giễu .
" Cơm thì không cần . Từ trước đến giờ tôi chưa hề làm ăn lỗ vốn . Việc này ... yên tâm đi . Tôi sẽ đòi lại món ân tình kia " Nói rồi cô quay bước đi cùng anh ra khỏi lớp .
Để lại một đám người vẫn còn ngơ ngác nhìn theo bóng lưng của cô . Trong lớp học có một người con gái đứng chứng kiến hết tất cả từ nãy giờ . Cô ta nở một nụ cười quỷ dị nhìn ra phía cửa nơi cô vừa rời khỏi . Rồi cũng bước ra khỏi lớp .
Đi được một đoạn cô và anh bất giác dừng lại . Nhìn theo bóng cô gái bí ẩn vừa bước ra khỏi lớp sau cô . Nở một nụ cười châm biếm . Rồi bước đi đến căn tin ...
Truyện khác cùng thể loại
62 chương
81 chương
11 chương
52 chương
85 chương
80 chương