Năm 13 tuổi, Niên Ấu Dư còn không biết trêи đời có nữ nhân nào là Ninh Dĩ Tầm, khi đó Niên Ấu Dư thích nhất là tỷ tỷ Tống Thanh Nam hơn nàng 5 tuổi. Piano và Violon mà nàng biết đều là do Tống Thanh Nam dạy, Tống Thanh Nam luôn cực kỳ kiên nhẫn ôn nhu cầm tay chỉ dạy nàng, cũng không ngại ngây thơ cùng nàng chơi đùa, thậm chí Tống Thanh Nam có ra ngoài chơi với bạn cũng không quên mang theo nàng. Khi đó Niên Ấu Dư cực kỳ thích đi theo sau Tống Thanh Nam, tuy rằng thường xuyên bị Tôn Lê nói là cái đuôi của Tống Thanh Nam, nàng cũng không để ý chút nào, nàng nghĩ nếu có một tỷ tỷ, đại khái chắc là sẽ giống bộ dáng của Tống Thanh Nam. Năm nàng 13 tuổi, Tống Thanh Nam vừa tốt nghiệp liền đi nước ngoài du học, Ninh Dĩ Tầm xuất hiện, bởi vì bộ phim Ninh Dĩ Tầm đóng khi đó cực kỳ nổi tiếng, càng quét đại danh nam bắc, không ai không biết. Niên Ấu Dư cảm thấy bản thân mình không phải là người thích thần tượng gì, ít nhất ngoài Ninh Dĩ Tầm, cũng chưa từng não tàn mê muội một người nào khác. Niên Ấu Dư nhìn Ninh Dĩ Tầm lần đầu tiên trêи màn hình, nàng cảm giác mình như mê muội, liền thích nữ nhân này, không tự giác chú ý đến hết thảy về Ninh Dĩ Tầm, thường xuyên theo dõi Ninh Dĩ Tầm trêи màn ảnh, loại mê muội này càng ngày càng sâu. Bây giờ nhớ lại, có lẽ khi đó nàng đối với Ninh Dĩ Tầm là nhất kiến chung tình, đã có mầm móng, chỉ là không có điều kiện để phát triển, cho đến khi chân chính nhận thức được Ninh Dĩ Tầm, loại hạt mầm này mới nhanh chóng chui từ dưới đất lên, mạnh mẽ trưởng thành. Là con nít đều thích chơi đùa với những đứa trẻ khác, bình thường những đứa lớn tuổi hơn cũng không thích chơi cùng những đứa nhỏ tuổi hơn mình, nhưng kỳ quái là, Tống Thanh Nam thực thích mang theo Niên Ấu Dư nhỏ tuổi hơn mình rất nhiều đi chơi. Tống Thanh Nam thầm nghĩ, mình là con gái một, rất hy vọng mình có muội muội, giống như Niên Ấu Dư vậy, xinh đẹp ôn thuận, thông minh không giống những đứa trẻ khác tí nào. Cuộc đời Tống Thanh Nam thích nhất hai việc, một là âm nhạc, một là Niên Ấu Dư, nàng thích cảm giác sủng ái Niên Ấu Dư. Đến khi nàng biết Niên Ấu Dư cuồng nhiệt một ngôi sao nữ tên Ninh Dĩ Tầm, trong lòng nàng còn có chút khổ sở, cảm giác tâm Ấu Dư của nàng đã bị chia xẻ, nàng vẫn thích Niên Ấu Dư trước đây, trong lòng chỉ toàn là mình. Bất quá nàng cũng chỉ nghĩ đến Niên Ấu Dư chỉ là thích như fan cuồng, nên cũng không quá để ý. Chính là theo dõi Niên Ấu Dư chậm rãi lớn lên, Ấu Dư vẫn là Ấu Dư nàng thích, chỉ là nàng cảm giác Niên Ấu Dư giống như không còn thân mật với mình như trước đây nữa, mỗi lần nghĩ đến đây, Tống Thanh Nam đều phiền muộn thật lâu. “Chị diễn hòa nhạc ở Châu Âu thuận lợi không?” Niên Ấu Dư không trả lời Tống Thanh Nam, mà mở ra đề tài khác. “Hết thảy đều rất thuận lợi.” Tống Thanh Nam từ khi nhìn thấy Niên Ấu Dư, tầm mắt vốn không rời khỏi Niên Ấu Dư, nàng cảm thấy Niên Ấu Dư càng nhìn càng đẹp. “Lần này chị về nước nghỉ bao lâu?” Niên Ấu Dư hỏi. “Lần này chắc là nghỉ lâu, ít nhất cũng nửa năm.” Sự nghiệp Tống Thanh Nam đều tập trung ở châu Âu, thuộc loại hàng năm đều ở nước ngoài, trở về nước cũng không được bao lâu, lần này có thể nghỉ ngơi trong nước nửa năm, cũng không phải chuyện dễ dàng gì. “Vậy cũng tốt, có thể hảo hảo bồi chú dì một thời gian.” “Cũng có thể hảo hảo bồi Ấu Dư một chút, chị rất nhớ cảm giác Ấu Dư đi bên người chị, thật hy vọng Ấu Dư không cần lớn lên, cảm giác sau khi lớn lên Ấu Dư không còn thuộc về chị nữa, chị còn muỗn tìm về một Ấu Dư thuộc về mình.” Tống Thanh nam nhìn Niên Ấu Dư nghiêm túc nói. “Thanh Nam vẫn là tỷ tỷ tốt nhất của em, trước đây cũng vậy, sau này cũng vậy.” Niến Ấu Dư lảng tránh ánh mắt nóng rực của Tống Thanh Nam. Vốn Ấu Dư chính là muội muội của mình, nhưng khi nghe Niên Ấu Dư nói như vậy, Tống Thanh Nam có chút không hài lòng, nàng cũng tự cảm thấy bản thân mình rất kỳ quái, lại không hiểu rõ tại sao lại kỳ quái, nhưng là có một chuyện Tống Thanh Nam cực kỳ khẳng định, nàng vẫn thực thích thân cận Niên Ấu Dư, cũng hy vọng Niên Ấu Dư thời khắc đều thân cận mình. “Đúng rồi, em đến đón ai?” Tống Thanh Nam đối với người Niên Ấu Dư đón có chút tò mò. “Rồi chị sẽ biết.” Niên Ấu Dư mỉm cười nói với Tống Thanh Nam, nàng nghĩ đến chuyện có thể nhìn thấy Ninh Dĩ Tầm, khóe miệng không tự giác nhếch lên. Tống Thanh Nam nhìn biểu tình vui sướиɠ không kiềm chế được của Niên Ấu Dư, nàng nghĩ người kia hẳn là rất quan trọng với em ấy đi, chẳng lẽ là bạn trai của Ấu Dư sao, nàng cũng không nghe Tôn Lê nói Ấu Dư có bạn trai. Dù sao mỗi lần Ấu Dư có bạn trai, nàng đều không vui, nghĩ đến khả năng này, nội tâm Tống Thanh Nam cực kỳ bài xích. “Chị có biết không?” Tống Thanh Nam tự hỏi. “Cũng tính là biết.” Lấy sự nổi tiếng của Ninh Dĩ Tầm, hẳn là rất ít người không biết chị ấy. Tống Thanh Nam còn muốn nói gì đó, thì Niên Ấu Dư đột nhiên đứng lên, bởi vì chuyến bay của Ninh Dĩ Tầm đã sắp đến. Phản ứng của Niên Ấu Dư đều là xuất phát từ bản năng, Tống Thanh Nam biết Niên Ấu Dư từ nhỏ liền như trầm xuống, nàng biết Niên Ấu Dư luôn thực trầm ổn, làm việc không nhanh không chậm, mà giờ phút này em ấy lại có vẻ rất nôn nóng, hiển nhiên là có chút khẩn cấp muốn được nhìn thấy người kia. Người kia nhất định rất quan trọng, Tống Thanh Nam nhớ rõ, cho dù Ấu Dư có bạn trai cũng chưa từng để ý quá như thế, mặc kệ người này là ai, Tống Thanh Nam đều có dự cảm, Ấu Dư của nàng đã hoàn toàn bị người kia cướp đi, loại cảm giác bị uy hϊế͙p͙ mãnh liệt này, Tống Thanh Nam chưa từng trải qua. Trong lòng Niên Ấu Dư tràn đầy là Ninh Dĩ Tầm, căn bản không chú ý đến biểu tình biến hóa vi diệu của Tống Thanh Nam. “Chắc chị ấy sắp xuống máy bay rồi, em đi đón chị ấy….” Niên Ấu Dư nói với Tống Thanh Nam ở một bên. “Chị đi với em.” Tống Thanh Nam hiển nhiên mãnh liệt muốn biết đối tượng cướp đi Ấu Dư của mình. Ninh Dĩ Tầm xuống máy bay tâm tình cực kỳ tốt, vì nghĩ rằng có thể lập tức nhìn thấy được Niên Ấu Dư, nàng muốn ôm Niên Ấu Dư một cái thật chặt mới được, loại cảm giác chờ mong này giống như bọt bia lắc qua lắc lại muốn tràn mà không tràn được vậy. Niên Ấu Dư chỉ cần một cái liếc mắt là có thể tìm được Ninh Dĩ Tầm trong đám người, Ninh Dĩ Tầm chính là như vậy, một người cao hơn rất nhiều so với mặt bằng chung, tìm ra hình như rất dễ dàng. Nữ nhân trong lúc yêu đương cuồng nhiệt, ánh nhìn chăm chú với đối phương, đại khái là không thể nào giấu được. Nháy mắt Niên Ấu Dư nhìn thấy Ninh Dĩ Tầm, liền đi đến chỗ Ninh Dĩ Tầm. Tống Thanh Nam nhìn theo ánh mắt chuyên chú của Niên Ấu Dư nhìn thấy được Ninh Dĩ Tầm, một dáng người cao gầy, mang kính râm, mái tóc xoăn dài, không cần gỡ kính cũng cảm giác được nữ nhân này khiêu gợi đến nhường nào, người này có chút quen mắt, nhưng Tống Thanh Nam nhất thời không nhớ rõ người này là ai. Nàng vẫn nghĩ đến người Niên Ấu Dư đón là nam, không nghĩ đến lại là nữ, Ấu Dư thích nữ? Nghĩ đến khả năng này, tâm tình Tống Thanh Nam lập tức cực kỳ phức tạp, nàng vẫn cho rằng Niên Ấu Dư nhất định là thẳng, nhưng nếu Ấu Dư thích nữ nhân như nàng nghĩ, vì sao lại không phải là nàng đây? Nước trong không chảy ruộng ngoài không đúng sao? Trong nháy mắt này, Tống Thanh Nam liền hiểu rõ tình cảm của mình đối với Niên Ấu Dư, nàng vẫn nghĩ Niên Ấu Dư là muội muội, mới không biết phải làm gì, loại cảm giác thân cận này đã sớm vượt qua sự thân cận với muội muội. Nàng nghĩ bản thân mình đúng là tự mua dây buộc mình, để cho người khác đi trước một bước, rõ ràng cơ hội ban đầu của nàng lớn hơn cơ mà, giờ phút này, tâm tình Tống Thanh Nam thực sự rất buồn bực. Ninh Dĩ Tầm nhìn thấy Niên Ấu Dư, cũng không chú ý đến Tống Thanh Nam đang đứng bên cạnh, Ninh Dĩ Tầm thích một người, chỉ nguyện ý nhìn đến người đó, cô nhanh chóng bước đến chỗ Niên Ấu Dư, lúc đến gần liền dang tay ôm Niên Ấu Dư một cái thật chặt vào lòng. “Chị rất nhớ em.” Ninh Dĩ Tầm kìm lòng không đậu nói, cô hoàn toàn xem nhẹ sự xuất hiện của Tống Thanh Nam bên cạnh Niên Ấu Dư. Ninh Dĩ Tầm có thể xem nhẹ, nhưng Niên Ấu Dư thì không, nàng biết tình cảm của mình và Ninh Dĩ Tầm tạm thời vẫn không thể bước ra ánh sáng, nên Niên Ấu Dư đem câu ’em cũng rất nhớ chị’ tạm thời cất ở đáy lòng. “Jennifer, em giới thiệu cho chị một người.” Niên Ấu Dư khẳng định Ninh Dĩ Tầm xem nhẹ Tống Thanh Nam đang đứng ở một bên, cho nên trước khi Ninh Dĩ Tầm nói ra lời nói buồn nôn hơn nữa, nhắc nhở Ninh Dĩ Tầm bên cạnh mình vẫn còn có người khác. Ninh Dĩ Tầm nghe vậy lập tức buông Niên Ấu Dư ra, tuy rằng thực chán ghét lúc này tự dưng đâu lù lù ra một người bên cạnh Niên Ấu Dư nữa, nhưng thấy Niên Ấu Dư còn muốn giới thiệu cho mình biết, hẳn là có phân lượng, ít nhất là trong lòng Niên Ấu Dư là có phân lượng. Ninh Dĩ Tầm nhìn về Tống Thanh Nam ở một bên, hiển nhiên là Tống Thanh Nam cũng nhìn cô, ở khoảng cách gần, Tống Thanh Nam liền nhận ra, đây là thần tượng mà Niên Ấu Dư vẫn cuồng nhiệt, hình như tên là Ninh Dĩ Tầm, cách đây mấy tháng trở thành mẹ kế của Ấu Dư, quan hệ như vậy, khiến cho Tống Thanh Nam có chút không xác định suy đoán của mình, nhưng cảm giác giữa Ấu Dư và Ninh Dĩ Tầm làm cho Tống Thanh Nam cảm thấy mình đoán không sai. Ninh Dĩ Tầm liếc mắt nhìn Tống Thanh Nam đứng ở một bên, mới biết được cảm giác chân chính bị uy hϊế͙p͙ là gì. Cảm giác uy hϊế͙p͙ giữa Tôn Lê với nữ nhân trước mắt này giống như so giữa đậu xanh với dưa hấu. Nữ nhân này rất được, bất luận là nhìn ở góc độ nào đều rất được, đại khái đây là nữ nhân xinh đẹp nhất Ninh Dĩ Tầm từng gặp, trêи người giống như tỏa ra cả vầng sáng. Cô vẫn cho rằng Hàn Hân và Niên Ấu Dư đều rất khí chất rồi, nhưng so với nữ nhân này, hiển nhiên khí chất của nữ nhân này còn cao hơn một tầng, loại tao nhã này, quả thật muốn đè ép tất cả nữ nhân khác. Một khi nữ nhân cảm thấy mình bị uy hϊế͙p͙, thực sự là do trong tiềm thức thừa nhận mình không bằng đối phương, mặc dù ngoài mặt tuyệt đối không thừa nhận, giống như Tôn Lê không thích Ninh Dĩ Tầm, nói thẳng ra là do trong tiềm thức cô cảm thấy Ninh Dĩ Tầm có mị lực hơn mình, các nữ nhân đều chán ghét người khác có hào quang hơn mình, nếu nữ nhân đó không cong. Đương nhiên, nếu Tống Thanh Nam không có uy hϊế͙p͙, cộng với chuyện cô cong, cô còn có thể đối với khí chất xinh đẹp của Tống Thanh Nam mà tán thưởng một phen, nhưng tầm mắt Tống Thanh Nam nhìn Niên Ấu Dư tràn ngập nhu tình cùng sủng ái, Ninh Dĩ Tầm vốn là nữ nhân có trực giác cực kỳ mẫn cảm, lập tức nhận thấy đây là một tình địch cường đại. Đối với một tình địch lớn thế này, nội tâm Ninh Dĩ Tầm như chim sẻ gặp mèo, theo bản năng cảnh giới dựng lên lông mao. Tống Thanh Nam nhìn về phía Ninh Dĩ Tầm, khi biết Niên Ấu Dư cuồng Ninh Dĩ Tầm, tuy rằng nàng có chú ý đến nữ nhân này, nhưng cũng không quá để tâm, chỉ thấy trêи màn hình quả thật cực kỳ xinh đẹp, cực kỳ hấp dẫn sự chú ý của người khác, có sắc đẹp khiến cho người ta đã gặp qua liền không quên được, diễn xuất cũng không tệ, tổng thể là một ngôi sao nữ cực kỳ đặc sắc. Ninh Dĩ Tầm ngoài đời cùng Ninh Dĩ Tầm trêи màn ảnh không khác biệt quá lớn, tuyệt đối không phải dựa vào hóa trang mà có nhan sắc. Nhưng nàng không nghĩ đến Ấu Dư thích loại hình này, đàng hoàng, xinh đẹp, nhiệt liệt, thậm chí khiến cho người ta có cảm giác nguy hiểm, nhận thức này khiến cho Tống Thanh Nam có chút uể oải. Nói về mỹ mạo, hay về các điều kiện khác, Tống Thanh Nam cảm thấy bản thân mình tuyệt đối không thua Ninh Dĩ Tầm, nhưng là nàng và Ninh Dĩ tầm là hai người có phong cách hoàn toàn khác biệt. Ninh Dĩ Tầm là loại người người khác không thể thuần phục được, còn nàng lại là người rất dễ dàng bị thuần phục.