Những Chuyện Quanh Tôi (tên Cũ: Tuổ...
Chương 7 : Một Giấc Mơ Lạ?
(Thời gian trôi.....)
Năm tôi lớp 4, cả gia đình bên họ nội tổ chức một chuyến về quê ở Nam Định về nhà thờ Tổ. Lúc đó lại cùng lúc tôi chuẩn bị thi học kỳ nên ko đi được, ba mẹ đành gửi tôi về bên nhà ngoại ở xóm đạo sống cùng ông bà ngoại. Bên ngoại, tôi cũng có một nhóm bạn nhưng toàn con gái, có đúng 1 thằng trai . Đó là đám bạn của con em họ tôi – Cái H. Nhóm đó gồm đứa: Cái H. và em nó, con N., con D., con T., và nhỏ L.
Đêm, tôi thường thức xem phim kinh dị đến 11h khuya rồi mắc võng nằm trước nhà ngủ. Một hôm trời nóng, tôi lôi cái võng xếp ra trước hiên nhà nằm ngủ cho mát, nhìn qua bên trái là 2 cây Sơrri dc ông ngoại trồng rất lâu rồi. 2 cây dc trồng đối diện nhau, mọc cao lên đan lá vào nhau tạo thành 1 cái vòm che nắng ngay giữa 2 cây. Không hiểu sao mỗi khi nhìm lên cây sơrri tôi lại thấy lạnh sống lưng, nhớ lại bộ phim ma cây vừa xem. Lấy mền chùm kín chân và đầu, từng hình ảnh sống động trong phim lại hiện lên trong đầu tôi, mồ hôi vã ra, ko dám mở chăn hé nhìn ra ngoài vì sợ sẽ thấy cái bóng trắng nào đó lượn lờ trước mắt.
12h đêm...
Trằn trọc mãi không ngủ được chọt tôi nghe một giọng hát trong trẻo, lanh lảnh vang lên như từ cõi xa xăn nào đó vọng về:
"Người theo hương hoa mây mù giăng lối
Làn sương khói phôi phai đưa bước ai xa rồi
Đơn côi mình ta vấn vương hồi ức trong men say chiều mưa buồn !
Ngăn giọt lệ ngừng khiến khoé mi sầu bi
Đường xưa nơi cố nhân từ giã biệt li
Cánh hoa rụng rơi
Phận duyên mong manh rẽ lối trông mơ ngày tương phùng !!!!
Ohhhh ...
Tiếng khóc cuốn theo làn gió bay
Thuyền ai qua sông lỡ quên vớt ánh trăng tàn nơi này
Trống vắng bóng ai dần hao gầy
Ehhhhhh
Lòng ta xin nguyện khắc ghi trong tim tình nồng mê say
Mặc cho tóc mây vương lên đôi môi cay
Bâng khuâng mình ta lạc trôi giữa đời
Ta lạc trôi giữa trời !!!!
Đôi chân lang thang về nơi đâu
Bao yêu thương giờ nơi đâu
Câu thơ tình xưa vội phai mờ
Theo làn sương tan biến trong cõi mơ
Mưa bụi vương trên làn mi mắt
Ngày chia lìa hoa rơi buồn hiu hắt
Tiếng đàn ai thêm sầu tương tư lặng mình trong chiều hoàng hôn ... Tan vào lời ca ..???
Lối mòn đường vắng một mình ta
Nắng chiều vàng úa nhuộm ngày qua
Xin đừng quay lưng xoá
Đừng mang câu hẹn ước kia rời xa
Yên bình nơi nào đây
Chôn vùi theo làn mây
Ehhhh..."
Một cảm giác ớn lạnh chạy dọc xương sống lên đầu, lan tỏa ra khắp cơ thể, mồ hôi vã ra như tắm, tôi lấy hết can đảm vén nhẹ mền ra hé mắt nhìn, giọng hát từ đâu phát ra? Đưa mắt nhìn quanh, giọng hát bỗng im bặt, thay vào đó là một tràng cười khanh khách bằng một giọng sắc bén:
-"Hé hé hé hé......."
Mắt tôi dừng lại trên tán cây sơrri, một bóng trắng vắt vẻo trên đó, tóc dài rũ rượi, mắt đỏ ngầu những tia máu, khuôn mặt bị che mất bởi tóc của nó. Một con ma nữ đang đánh đu trên cành cây.
-"What the con heo?" – Tôi chợt bật ra tiếng chửi nhỏ
Bóng trắng nhìn trừng trừng về phía tôi. Teo.....teo thật rồi, kỳ này chết chắc @@. Chợt nhớ lại "Cửu tự ấn quyết" mà anh Y. dạy cho. Tôi nhanh chóng bật dậy, tay bắt quyết:
-" Lâm – Binh – Đấu – Giả – Giai – Trận – Liệt – Tại – Tiền"
Bàn tay tôi lóe sáng, một tia sáng chiếu thẳng về phía con ma nữ.....nhưng xuyên thẳng qua nó, nó có vẻ như ko hề hấn gì cả.
-"What...what the con heo mập!"
Một tràng cười khanh khách nữa vang lên: "Hé hé hé..."
-"Thứ Đạo thuật ngoại đạo này thì làm gì được tao chứ...Hé hé hé....."
Nói rồi nó nhấc người bay đến chỗ tôi.
Thôi rồi, kỳ này chết thật rồi.....
-"É é é é......" - Tiếng rên la đau đớn của con ma nữ vang lên.
-"Hể... What the con heo mập ú nụ!" – Tôi mở mắt nhìn.
Con ma nữ rơi xuống đất, cách tôi vài bước chân, xem chừng nó đau đớn lắm. Một tia sáng? Tôi nhìn xuống ngực mình, thấy một ánh sáng chữ thập nhỏ lóe lên, ngực tôi nóng ran lên. Đưa tay xuống sờ...thì ra là sợi dây chuyền Thánh Giá mà mẹ đưa cho tôi đeo trước khi về quê.
-"Thì ra là vậy...con ma nữ này sợ thánh vật nhà đạo sao" – Tôi mỉm cười thầm nghĩ.
Trong lúc tôi nắm chặt cây Thánh Giá thì con ma nữ bay nhanh đến, vật tôi nằm ra võng, tôi giãy dụa la hét dữ dội, nó ko buông tôi ra....chống cự yếu ớt, lúc tôi định buông xuôi thì....
-"Dậy! Dậy! Sáng rồi con, chuẩn bị đi học"
Tôi lờ mờ mở mắt ra, là bà ngoại đang gọi tôi dậy. Mọi chuyện là một giấc mơ sao? Chắc do xem nhiều phim ảnh kinh dị quá đây mà....Haizz....
Mệt mỏi đứng dậy, tôi sờ lấy ngực mình...Là cảm giác nóng ran đêm qua, là thật sao? "Chắc do mình tưởng tượng ra thôi mà! Bớt coi ba cái phim kinh dị đó lại mới được" – Tôi thầm nghĩ.
Phía xa xa, một cành cây sơrri rơi xuống....
Truyện khác cùng thể loại
20 chương
13 chương
969 chương
894 chương
7 chương
92 chương
1763 chương