Giữa sân bay người qua lại đông đúc nhưng cô k hề cảm thấy mình nhỏ bé.Cô vẫn thế k ns lời nào chỉ nhìn bóng dáng ai đó đang ở cửa ra vào, pa cô ông Lý Đức Vĩ cx chỉ nhìn về đứa con và người ấy Oziwoa anh ở đây-Kiyoshi Chúng ta lại đó thôi-pa S Vâng Chào bác Naton -Kiyoshi K cần gọi tên tiếng việt của ta đi-pa S Vâng,thưa chủ tịch Lý Đức Vĩ-Kiyoshi Con chờ lâu chưa? Dạ cx......*ọc ọc,cái bụng của Kiyoshi phát ra 1tiếng rất ư là đúng lúc* Đừng ns con chờ suốt mấy tiếng đồng hồ mà chưa ăn gì đấy??? Pa à,pa k nghe cái gì vừa kêu sao? Lâu k gặp em vẫn xinh đẹp như ngày nào-Kiyoshi Anh quá khen,anh cx như ngày xưa,luôn như thế-San Anh......-Kiyoshi (Thấy c.gái ns thế ông vội lên tiếng cắt đứt cuộc trò chuyện) Ta đói rồi,về nhà ăn cơm cùng chúng ta nhé Kiyoshi??Pa S Dạ vâng,đc ạ.Xe đang đợi ở ngoài để con xách hành lí dùm 2ng Nói rồi 3ng phóng lên xe đi mất