Author: Cừu con nhi Thể loại: One - short Nhân vật: Bảo Bình nam - Bạch Dương nữ (Song Tử nam - Sư Tử nữ phụ) *oOo* Anh dưới đáy sâu. Em ở trên trời. Anh yêu nước. Em yêu lửa. Thủy Thiên Vương của Thủy Triều là anh. Hỏa Thiên Vương của Hỏa Triều là em. Chúng ta cùng một bầu trời nhưng lại ở hai thế giới. Chúng ta có duyên... nhưng có phận không? Chúng ta yêu nhau... có được không? Chẳng lẽ cái kết của chúng ta lại như Romeo và Juliet sao? Anh muốn cùng em sát cánh đến cuối đời. Liệu định mệnh có cho phép điều đó? *oOo* Em - Bạch Dương - công chúa Hỏa Triều 18 tuổi đang dạo ở vườn thượng uyển... -Công chúa! Công chúa à! Xin người làm ơn đừng chạy lung tung nữa! Một nữ hầu của em - Sư Tử - đang van nài em quay về lâu đài để đảm bảo an toàn vì sắp có một trận đại chiến xày ra giữa Hỏa Triều và Thủy Triều. -Xía! Gì mà đại với chả chiến, chả có gì phải sợ, gặp nó thì thụi cho nó bất tỉnh rồi vọt thôi. Em quay lại lèm bèm trêu chọc cô nữ hầu rồi chạy tọt ra khỏi Hỏa Triều. Để lại cô nữ hầu mặt tai tía. Em chạy lên một quả đồi gọi là Đồi Ước Nguyện, nơi em hay đến những lúc buồn và nơi này không thuộc địa phận của Hỏa Triều hay Thủy Triều. Ở đấy có cây cổ thụ già cỗi vững chắc đã ngự trị ở đây hàng thế kỉ. dựa vào gốc cây rồi ứa nước mắt, nước mắt mà em cố kìm nén nãy giờ: -Sao đại chiến xảy ra? Hỏa Triều và Thủy Triều không thể hòa nhập được sao? -Rất tiết nhưng điều đó dường như không thể... Một giọng nói lạ làm em giật mình. Ngay lập tức, em thủ thế. -Bình tĩnh, tôi chẳng hại gì em đâu! Anh bước ra. Anh đẹp như mặt trăng, rực rỡ như mặt trời. -Hình như tôi không quen anh thì phải. Em giương đôi mắt đầy nghi hoặc về phía anh. -Đúng. Nhưng tôi biết em. Em là công chúa Hỏa Triều - Bạch Dương. -Anh là ai và tại sao anh biết tôi? -Tôi là Bảo Bình 20 tuổi - hoàng tử Thủy Triều. Đây là nơi tôi hay đến khi có chuyện không vui và vô tình một lần tôi trông thấy em. -Anh đã theo dõi tôi suốt thời gian đó? -Không hẳn. Tôi chỉ thấy em khá thú vị nên tìm hiểu thôi. -Anh không hận Hỏa Triều chúng tôi? -Không! Thật ngớ ngẩn khi phải hận nhau vì mối thù truyền kiếp đó... -Có lẽ hoàng tử của Thủy Triều biết điều phải hơn người Thủy Triều. Anh cười khẩy rồi chẳng nói gì. Anh lại gần chỗ ban nãy em ngồi rồi ngồi xuống. Em không hiểu cho lắm nhưng cũng rất tự nhiên lại chỗ bên cạnh rồi ngồi phịch xuống. Bỗng nhiên... -Hoàng tử! Hoàng Tử! -Công chúa à! Công chúa à! Hai tiếng kêu của một người nam một người nữ vang lên cùng một lúc. Hoàng tử và công chúa hốt hoảng chạy ra sau cái cây trốn. Và họ đã phát hiện được một điều thú vị. -Ủa Sư Tử? -Anh Song Tử? -Em làm gì ở đây? -Em tìm công chúa. Còn anh? -Anh tìm hoàng tử. Không ngờ lại gặp em ở đây... -Em cũng ngạc nhiên lắm... Mà... lâu rồi không gặp anh, anh khỏe không? -Anh khỏe. Anh nhớ em lắm... -Em... em... hức... em cũng vậy... oooooaaaaa... Một cuộc hội thoại ngắn diễn ra ngay trước mắt anh và em. Cả hai vô cùng ngạc nhiên... và quyết định tìm ra lý lẽ. -E hèm! Đây là ai ấy nhỉ, Song Tử/ Sư Tử? Anh và em cùng đồng thanh. Hai người kia giật bắn mình. -Hoàng... tử... Song Tử tím mặt. -Công... công... chúa... à... Sư Tử cũng xanh mặt. Cả hai biến thành tắc kè bông chỉ sau 0,2 tích tắc. Và không mất nhiều thời gian. Họ đã nắm trong tay bí mật của hai người hầu. Họ cùng nhau cố gắng giảng hòa hai Triều. Anh thường xuyên đến Đồi Ước Nguyện để cùng em tìm cách. Họ rất cố gắng... Thấm thoát đã một năm, mọi căm thù giữa hai Triều đã tạm ổn. Hai Triều đình chiến để suy nghĩ một thời gian. Anh và em rất vui. Và dần dần, tình đồng đội, tình bạn này trở nên lớn hơn. Họ đem lòng yêu nhau. Và trao cho nhau tình đầu của mình. Hai trái tim mong manh bé nhỏ ngây dại đã trót yêu mà chẳng màn gì đến hậu quả. Một hôm, nghe tin lễ vật của hai Triều cùng mất một lúc, cả hai hoảng hốt phải bỏ dỡ buổi hẹn. Lễ vật của Thủy Triều và Hỏa Triều lại không biết tại sao mà mất tăm. Cả hai Triều nghi ngờ Triều kia lấy... Và một lần nữa, đại chiến xảy ra. Điều khó khăn nhất là Thiên Vương của hai Triều sức khỏe bắt đầu kém đi... nên anh và em là Đại Hoàng Tử và Đại Công Chúa phải lên thừa kế. Cả hai rất hoang mang lo sợ nhưng vì không thể phản bội tổ quốc họ đằng chấp nhận. Trận chiến do Thủy Thiên Vương mới và Hỏa Thiên Vương mới diễn ra không ngừng nghỉ. Họ vừa không muốn làm tổn hại gì cho đối phương nhưng lại muốn chiến thắng nên mọi chuyện trở thành vòng tơ rối. Cuối cùng, anh đã thắng. Cuộc chiến kết thúc và Thủy Triều đã thắng. Đất của Hỏa Triều bị Thủy Triều chiếm giữ. Thần dân của Hỏa Triều người thì bỏ đi tha hương, người thì bị bắt, người thì phải làm nô tì hầu hạ cho thần dân Thủy Triều. Mọi thứ ngày càng rối hơn... Em đã trở thành một con người lạnh lùng, Sư Tử nhận ra điều đó. Anh đã trở thành con người kiêu ngạo, Song Tử nhìn thấu được. Nếu có áp bức, bóc lột, chắc chắn sẽ có chiến tranh. Nhiều lần thần Hỏa Triều nổi dậy chiến đấu. Lần Hỏa Triều thắng, lần Thủy Triều thắng. Cứ thế, năm nối tiếp năm trôi đi. Mọi thứ gần như chẳng còn gì vì chiến tranh. Thủy Thiên Vương và Hỏa Thiên Vương đã bất chấp tính mạng mà chiến đấu đến khi chẳng còn gì. Họ gục ngã, ngã xuống mặt đất cát bụi và từ từ chìm sâu vào giấc ngủ, giấc ngủ vĩnh cửu. Tình yêu này kết thúc sẽ trong hận thù... ... Phải không? *oOo* Tại thiên đường... Em đang đứng đó ngân nga giọng hát ngọt ngào của mình nhìn xuống hạ giới, nơi đã bị chính tay em phá hủy. Em khẽ thở dài, vì cái mối thù vớ vẩn ấy mà em đã mất kiểm soát mà làm những điều ngu xuẩn. -Chào Hỏa Thiên Vương! Một giọng nói vừa quen thuộc vừa lạ lẫm vang lên sau lưng anh. Em khẽ mỉm cười quay lưng lại, anh đang đứng đó, người em yêu đứng đó nở nụ cười. Em nhẹ nhàng đến bên anh vuốt khuôn mặt điển trai kia cười dịu dàng. Suốt thời gian qua, em đã nhìn khuôn mặt này bằng ánh mắt căm thù. Hôm nay là lần đầu trong nhiều năm qua em được nhìn khuôn mặt này bằng ánh mắt yêu thương. Anh nhẹ nhàng cuối xuống hôn nhẹ lên trán cô như lời nói: "Anh nhớ em!". -Chào anh! -Em vẫn yêu kiều như ngày nào nhỉ? -Còn anh thì vẫn đẹp trai như ngày nào ấy! -Ngốc... Anh búng trán em. Hai người trao cho nhau ánh mắt yêu thương, nụ hôn nồng nàn và tình yêu thương mãnh liệt. Nếu không được lần này thì chúng ta bắt đầu vào lần khác và cố gắng hơn, sẽ có ngày sự cố gắng được đền đáp. Hãy yêu bằng cả trái tim.