Nhất thế vương phi
Chương 23 : Người trong lòng 1
“ Phụ hoàng triệu nhi thần vào cung chỉ vì việc này thôi sao?” Hắn bực bội.
- “ Đó không phải là việc quan trọng à? Lãng nhi, tứ đệ của con vừa mới bào tin mừng có thêm một hài nhi nữa, trong khi con… con… haizz, con làm trẫm đau đầu quá!”
- “ Phụ hoàng đã có mười mấy đứa cháu rồi, đâu cần nhi thần phải cố gắng nữa đâu. Việc thành thân, nhi thần sẽ tự quyết định!”
Cao cao ngồi trên ghế vàng kia chính là hoàng đế Thiên quốc anh minh, nhưng giờ cũng phải bó tay với đứa con thứ hai của hắn: - “ Câu này 5 năm qua con đã nói tới mức trẫm thuộc lòng rồi. lần này trẫm quyết không nhân nhượng. Mẫu hậu con ngày nào cũng than phiền, trẫm sắp không chịu nổi rồi!”
- “ Nhi thần nói rồi, chuyện chung thân đại sự sẽ do nhi thần tự quyết định!”
- “ Đây là thánh chỉ, con dám kháng chỉ sao?” Hoàng đế của chúng ta mặt dày ra chiêu bài cuối cùng.
- “ Nhi thần…” Hắn bất lực.
- “ Quyết định vậy đi! Xem nào, Vương phi của con trai trẫm phải là người tài sắc vẹn toàn. Công chúa Bạch Vân của Địa quốc nổi tiếng văn hay chữ tốt, công chúa La San của Thất Tinh quốc lại nghe đồn dung nhan tuyệt sắc, công chúa Lâm Hạnh của Bạch Tuyết quốc giỏi võ công… ý không được, cưới nàng về Lãng nhi bị bắt nạt thì sao? ....OXYZ@#...., Rốt cuộc là ai nhỉ? Công chúa Bạch Vân hay La San? Lãng nhi, con chọn ai???” Hắn hào hứng thao thao bất tuyệt.
- “… Lãng nhi! Con nghe trẫm nói không vậy?”
Đến nước này rồi, hắn cũng không thể trốn tránh được nữa, Tề Bạch Lãng tức tối nhìn kẻ hắn gọi là phụ hoàng kia đang cười toe toét: -“ Nhi thần muốn tự mình chọn.”
- “ Được thôi, con muốn như thế nào? Mở một bữa tiệc, mời tất cả công chúa của các nước cùng nữ nhi của các đại thần?”
- “ Không cần!” Những nữ nhân đó, vừa nhắc đến đã khiến hắn cảm thấy khó chịu.
- “ Vậy là sao? Hay con đã có người trong lòng?” Hoàng đế Tề Bạch Thiên nhíu nhíu mi.
Người trong lòng? Hắn cau mày… trong đầu bỗng nhiên hiện lên bóng dáng của nàng… người luôn khiến hắn bận tâm suy nghĩ, luôn khiến hắn cảm thấy hứng thú, và cũng là người đánh thức dục vọng ẩn sâu trong con người hắn…
Tề Bạch Lãng rất nhanh nở nụ cười.
- “ Trẫm nói đúng rồi phãi không? Lãng nhi, mau nói cho trẫm biết nàng là ai?” Hoàng đế đúng là rất nhạy cảm trong vấn đề này.
- “ Chỉ cần nhi thần thích, phụ hoàng sẽ thành toàn?” Hắn hỏi ngược lại.
- “ Được thôi, không vấn đề gì!”
- “Người chắc chắn chứ?”
- “ Là quân vương, nhất ngôn cửu đỉnh!” Ách… nói xong từ cuối, Tề Bạch Thiên có chút nghẹn họng nhìn con trai tài giỏi của hắn, có cảm giác bị mắc bẫy. và quả nhiên hắn không nhầm…
- “ … CÁI GÌ???” Đại điện truyền đến tiếng hét to của hoàng đế: -“ Tề Bạch Lãng! Con muốn làm trẫm tức chết phải không? 12 tuổi? sao có thể chứ!”
- “ Tại sao không?” Hắn dương dương mi.
- “ Còn hỏi nữa à? Chênh lệch tuổi tác quá lớn! nàng bây giờ mới chỉ là một đứa trẻ, còn con đã là một nam nhân trưởng thành. Hôn sự sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ mất thôi!”
- “ Vậy ư? Nhi thần không nghĩ thế. Chả phải phụ hoàng cũng hơn mẫu hậu 12 tuổi sao?”
- “ Nhưng khi ta cùng hoàng hậu thành thân, nàng cũng đã là một thiếu nữ 16”
- “ Vậy nữ nhân nhi thần chọn, nàng không lớn lên sao?” hắn phản vấn.
- “ Con!...Nàng giờ mới 12 tuổi, có nghĩa là phải đợi 4 năm nữa mới có thể chính thức động phòng, khoảng 1,2 năm sau nữa trẫm mới có cháu bế. không được! tuyệt đối không được! Con đang chọc tức trẫm phải không?” Hắn nghe thấy tiếng đầu mình bốc khói.
- “ Nhi thần không dám! Phụ hoàng, người đừng quên những lời mình đã nói! Nhi thần còn có việc cần làm, mong phụ hoàng thứ tội.” Hắn vung tay áo tiêu sái rời đi, để lại hoàng đế với cục tức to đùng…
Truyện khác cùng thể loại
27 chương
31 chương
98 chương
28 chương
17 chương
34 chương