Nhất phẩm thần phi
Chương 5
Mạch Ly Hạ thiếu hào hứng trở về nhà. Nàng và sư phụ ở giữa sườn núi, cách thôn không xa lắm. Một nghìn mét xung quanh đều là thang đá, thang đá hai bên đều là cỏ dại. Mạch Ly Hạ bàn bạc với sư phụ để nàng trồng Tường Vi ở chỗ đó, cho giống với ngôi nhà thực thụ. Mấy cây Tường Vi nàng trồng giờ đã mọc um tùm, mỗi khi hoa nở, khắp nơi đều là mùi Tường Vi thơm ngào ngạt.
Mạch Ly Hạ đi lên thang đá, ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Trầm Mộ Thanh đang lưỡng lự ở cửa ra vào.
Mạch Ly Hạ gọi một tiếng: "Trầm đại ca?"
Trầm Mộ Thanh nhìn Mạch Ly Hạ, không dễ phát hiện ra khuôn mặt lạnh lùng của hắn xuất hiện một tia ửng hồng. Hắn nhìn chằm chằm vào bóng dáng xinh đẹp vủa Mạch Ly Hạ đang tới gần, mỉm cười nhàn nhạt: "Ly Hạ... Lại đi hái thuốc à?"
"Trầm đại ca, sao huynh lại ở đây? Chẳng lẽ... Thẩm đại nương lại bị bệnh?" Mạch Ly Hạ bình tĩnh nhìn hắn.
"Không phải... Hôm nay ta lên núi săn được gà rừng, đúng lúc thân thể của Thiên đại phu không tốt. Mẹ ta kêu ta mang gà tới cho người tẩm bổ." Trầm Mộ Thanh nói xong, không đợi Mạch Ly Hạ từ chối đã bước nhanh xuống núi.
Mạch Ly Hạ nhìn hắn xuống núi. không gọi lại. Rõ ràng trên người hắn còn đeo cung tên.
Từ lúc Mạch Ly Hạ biết tâm ý của Trầm Mộ Thanh đã hạn chế xuống nhà Thẩm đại nương. Nàng nội tâm đã ngoài ba mươi tuổi, lại đang ở một nơi lạ lẫm trong một thân xác khác. Tuy nội tâm nàng không còn cảm thấy bất lực nhưng đã sớm không có hứng với tình cảm nam nữ. Nàng chỉ muốn yên bình sống tới già... Mạch Ly Hạ nhặt gà rừng dưới đất lên, hôm nay nàng sẽ nấu gà hần nấm cách thủy cho sư phụ.
"Sư phụ... Con về rồi." Mạch Ly Hạ để giỏ trúc và gà trong bếp, hướng tới phòng đối diện của Thiên Truyện chào hỏi. Một lúc sau vang lên giọng nói suy yếu trả lời, Mạch Ly Hạ nhịn không được thở dài.
Gần đây tình trạng sức khỏe của sư phụ nàng lúc tốt lúc xấu. Nàng đã sớm biết sư phụ cố tình bị bệnh, nhưng mà sư phụ nàng không muốn nói nguyên do. Nàng đã nhìn thấy bên trong phòng sư phụ có một bức họa mỹ nhân, cũng thường thấy người nhìn bức họa đến ngẩn ngơ nên đã đoán ra tám chín phần.
Bệnh tương tư, dù y thuật cao minh cũng không chữa được. Nàng và sư phụ cũng không có cách nào, Mạch Ly Hạ chỉ có thể ngày ngày đổi món ăn ngon mới mẻ, lừa gạt sư phụ ăn nhiều thêm một chút.
Mạch Ly Hạ nhìn đồng hồ cát trong phòng, đã qua giờ Tỵ. Đại khái là giữa trưa, không khác gì mười một giờ ở hiện đại. Đồng hồ cát này là vật dụng tính thời gian ở đây. Cách xem thời gian cũng là sư phụ dạy nàng. Ở đây, lịch tính cũng không khác ở cổ đại là bao.
Mạch Ly Hạ nấu nước nóng, mang gà đến cạnh ao nước xử lý. Cái ao này bình thường là chỗ xử lý dược liệu, hoạt động cũng giống ở hiện đại. Đằng sau nhà chính là một khe núi cao năm mét, nước ở đây cũng là từ chỗ đó chảy ra. Sư phụ nàng dùng gậy trúc dẫn nước vào phòng bếp, làm luôn cả chỗ dẫn nước bẩn ra ngoài, tiện thể tưới cho thảo dược.
Mạch Ly Hạ lúc đó ngạc nhiên hỏi sư phụ làm sao nghĩ đến phương pháp này. Nguyên lý hoạt động giống hiện đại, thật sự là một thiên tài. Sư phụ nàng trả lời: "Thời gian của ta rất quý giá, không thể lãng phí ở việc gánh nước được. Vừa tốn thời gian vừa tốn thể lực, không có lợi."
Mạch Ly Hạ sùng bái nhìn Thiên Truyện, sư phụ nàng không những y thuật cao minh là còn là nhà phát minh nữa. Bên cạnh phòng bếp là một phòng nhỏ, là phòng tắm. Bên trong có một cái thùng tắm lớn, phía dưới có một lỗ cho nước chảy. Cái này giống trong phòng bếp, chỉ là nước ở đây chảy luôn ra khu rừng cách đây không xa.
Cứ như vậy, Mạch Ly Hạ ngày ngày nghiên cứu dược liệu, thời gian còn lại là nghiên cứu trong sách những dược liệu chưa thấy qua ở hiện đại. Nàng còn đi vào trong rừng phân biệt thảo dược. Bếp lò của sư phụ nàng cũng rất đặc biệt, làm bằng sắt. Cái này là do hắn nghiên cứu rất lâu, mất không ít tiền bạc vì sắt thời này quý hiếm. Bếp này dùng còn thuận tiện hơn so với hiện đại, có thể dùng rộng rãi. Nhưng cái này là do hắn vất vả làm được, không thể để người khác hưởng lợi!
Mạch Ly Hạ nghe câu trả lời của sư phụ, chỉ có thể im lặng... Làm đồ đệ ngoan.
Ở hiện đại dù gì Mạch Ly Hạ cũng ở trong gia tộc y dược, y thuật của cha nàng cũng không cần phải nói, bà nội nàng là cao thủ chế hương liệu. Trong gia đình, bà nội và cha rất có danh tiếng. Khi còn bé, Mạch Ly Hạ đã bắt đầu học y, y thuật cũng không vừa. Mạch Ly Hạ sơ trung bắt đầu vào lớp phụ đạo của cha. Cha nàng nói, càng biết nhiều, sau này sống càng dễ dàng. Kinh nghiệm của nàng và các loại giải thưởng cũng rất nổi danh.
Không riêng gì y thuật, bình thường nghĩ hè Mạch Ly Hạ đều đến y quán để tăng EXP*. Theo bà nội học chế tạo hương, khi không có việc gì thì cùng bạn học đi chơi, đi ăn. Đó cũng là hoạt động vui vẻ nhất của Mạch Ly Hạ.
*Kinh nghiệm.
Vì vậy, trù nghệ* của nàng cũng không thể nói đùa. Sau khi Mạch Ly Hạ biết dùng bếp lò liền nấu cho sư phụ nàng một bữa cơm. Sư phụ nàng ăn xong lập tức cho Lưu thúc về nghỉ ngơi. Mấy năm nay, về vấn đề nấu ăn đều là Mạch Ly Hạ quản lý.
*Nấu ăn.
Gà rừng xử lý xong, Mạch Ly Hạ đem nấm rửa sạch, còn thừa phơi nắng trên kệ. Cơm chín, nàng đi rửa dược thảo, cải thảo rồi đều đem đi phơi nắng.
Truyện khác cùng thể loại
38 chương
10 chương
516 chương
183 chương
60 chương
11 chương
10 chương
6 chương