Nhật Ký Nuôi Vợ
Chương 2
“Vi Vi, chờ tớ một chút.” Một cô gái chạy thật nhanh từ phía sau tới, thật vất vả đi theo người phía trước.
“Dao Dao? Không phải tới mới nói với cậu, không thể về nha cùng cậu sao?” Hoa Vi vi cũng cảm thấy có chút áy náy, bởi vì bình thường cô đều cùng Dao Dao về nhà sau khi tan học.
Đương nhiên Dao Dao biết vì sao cô ấy không thể cùng về nhà với mình, cô sẽ đi, chỉ định nói với cô ấy vài điều mà thôi.
“Không phải đâu, tớ chỉ nhớ rằng tớ đã quên nói cho cậu một chuyện, vừa đúng lúc nhìn thấy cậu, tới mới đuổi theo.”
Hoa Vi Vi kỳ quái, “Chuyện gì?”
Vẻ mặt của cô thần bí: “Chuyện tốt đó! Buổi tối cuối tuần cậu có bận gì không? Nếu không thì cùng đi với tớ.”
“Đi đâu?” Hoa Vi Vi có cảm giác kỳ quái, cô không dám đồng ý ngay lập tức.
“Dù sao đến lúc đó cậu sẽ biết, phải đến đấy.” Nói xong Dao Dao đi trước, không cho cô có cơ hội cự tuyệt.
Thật ra thì Hoa Vi Vi cũng không có cách nào cự tuyệt, bởi vì cô chỉ có Dao Dao là người bạn thân thiết nhất, là người bạn tốt thân thiết nhất, mặc dù cô và Dao Dao biết nhau khi bắt đầu học cấp ba, nhưng đối với cô mà nói, giống như cô đã biết Dao Dao từ rất lâu rồi, chân tiếp tục đi tới cổng trường, thấy chiếc xe hơi dừng trước cổng trường, cô liền ngồi lên.
Đó là tài xế nhà họ Cao, bình thường lqd cô không đi xe, tài xế cũng chỉ đi đằng sau làm trọn trách nhiệm, nhưng hôm nay thì khác, hôm nay Cao Kỳ Lãng trở lại.
Anh ra nước ngoài ba năm, rốt cuộc bây giờ phải trở lại, bởi vì đó là tin tức tốt, cho nên hôm nay tâm trạng của cô rất hưng phấn.
“Chú Quyền, đi thôi!” Cô phân phó chú Quyền lái xe.
Chú Quyền nhìn thoáng qua Hoa Vi Vi rồi lái xe.
Hoa Vi Vi nhìn ra ngoài cửa sổ, mình đã không nhìn thấy anh ấy ba năm rồi?
Khi còn bé cô không hiểu lời của mẹ Cao có ý gì, nhưng khi trưởng thành, cũng hiểu, cô là con dâu nhà họ Cao nuôi từ bé, về sau sẽ gả cho Cao Kỳ Lãng, nhưng Cao Kỳ Lãng hoàn toàn không có ý này, cô biết.
Cô còn nhớ rõ khi còn bé, Cao Kỳ Lãng đã từng nói với cô, đó là khi cô vào nhà họ Cao được một tháng, cô vẫn luôn ngoan ngoãn ở trong nhà họ Cao, cũng rất nghe lời cha Cao mẹ Cao, cả ngày đi theo bên cạnh Cao Kỳ Lãng, nhưng Cao Kỳ Lãng rất ghét cô.
“Hoa Vi Vi, mày không cần đi theo tao.” Cao Kỳ Lãng phiền não nói với cô.
Hoa Vi Vi cảm thấy uất ức, cô bé cũng không muốn đi theo anh, đây là lời cha mẹ nói đó, cô bé chỉ muốn người nhà của anh nói chuyện với cô bé mà thôi.
“Nhưng mà…” Hoa Vi Vi vừa định mở miệng, lại bị anh chặn lại.
“Câm mồm, đừng nói nữa, dù sao lqd tao sẽ không để cho mày làm vợ của tao, nếu như mày là em gái tao, tao sẽ đối xử với mày thật tốt, nhưng nếu như mày biến thành vợ của tao, vậy mỗi ngày tao sẽ đánh mày, khiến cho mày mỗi ngày đều khóc.” Cao Kỳ Lãng uy hiếp.
Hoa Vi Vi sợ hãi nhìn Cao Kỳ Lãng, không hiểu vì sao anh lại nói như vậy?
Cao Kỳ Lãng nhìn cô bé, nhìn từ trên cao xuống: “Mày nghe và hiểu rõ chưa?”
Hoa Vi Vi chính là sợ hãi, cho nên gật đầu.
“Bắt đầu từ hôm nay, chúng ta là quan hệ anh trai và em gái, không phải là vợ chồng, mày hiểu chưa? Hơn nữa mày không được nói chuyện này cho cha mẹ.” Cao Kỳ Lãng nắm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé nói.
Hoa Vi Vi cau mày, có vẻ muốn khóc, nhưng cô bé vẫn nhịn được.
“Chỉ cần mày là em gái của tao, tao sẽ đối xử với mày thật tốt, nhất định không ăn hiếp mày.” Cao Kỳ Lãng mỉm cười nói.
Cô bé nhìn nụ cười của anh, nhìn thật kỹ nụ cười này! Bởi vì nụ cười của Cao Kỳ Lãng, cho nên cô bé đồng ý giao ước này, mà anh cũng tuân thủ theo giao ước, từ nhỏ đến lớn vẫn đối xử với cô bé rất tốt, cũng bắt đầu từ khi đó, quan hệ của hai người là anh em, mà quan hệ vợ chồng trong miệng của cha mẹ, đối với bọn họ mà nói cái gì cũng không có.
Hoa Vi Vi nhếch miệng, lộ ra một nụ cười rất đẹp.
“Tiểu thư, đã đến.” nhìn cô không lqd có ý xuống xe, chú Quyền không thể làm gì khác hơn là nhắc nhở.
Hoa Vi Vi nhìn căn nhà đã ở mười mấy năm, đã đến nơi.
“Cám ơn chú Quyền.” Cô xuống xe đi vào nhà.
Mẹ Cao đã ngồi trên ghế sa lon nói chuyện cùng Cao Kỳ Lãng.
“Vi Vi, đã về rồi, qua đây nhanh lên.” Mẹ Cao thấy bóng dáng Hoa Vi Vi, lập tức kêu cô qua đây.
“Mẹ, anh Kỳ Lãng.” Ở nhà họ Cao thời gian dài như vậy, mẹ Cao đã cưỡng ép sửa lại cách xưng hô của cô, dù sao về sau cũng vào cửa, trước tiên sửa lại xưng hô có quan hệ gì?
Cao Kỳ Lãng vừa nhìn thấy cô liền mỉm cười, trong ấn tượng dường như bây giờ cô gầy đi? Chuyện gì đã xảy ra? Chẳng lẽ ba năm nay cô ăn không đầy đủ sao? Nhưng so với trước kia xinh đẹp hơn là được rồi.
"Vi Vi, đã lâu không gặp."
Hoa Vi Vi cũng mỉm cười với anh, “Tại lqd anh Kỳ Lãng vẫn một mực không chịu trở lại.”
“Đúng vậy, con không biết Vi Vi nhớ con bao nhiêu, thậm chí cả Tết con cũng không về, thật khiến cho chúng ta đau lòng!” Mẹ Cao tức giận nói, đứa con trai này đã làm thật sự đoạn tuyệt, lại có thể đi học ba năm thì ba năm không trở lại.
Hoa Vi Vi đỏ mặt cúi đầu, cô không có nhớ.
“Con thấy mẹ mới nhớ con, nhớ đến bạc tóc!” Cao Kỳ Lãng dụ dỗ mẹ.
“Ở đâu? Ở đâu có tóc bạc?” Mẹ Cao lập tức khẩn trương muốn kiểm tra.
Hoa Vi Vi ngồi xuống bên cạnh mẹ Cao. “Không có đâu, mẹ đừng nghe anh Kỳ Lãng nói lung tung.”
Mẹ Cao trợn mắt nhìn Cao Kỳ Lãng lqd một cái, Cao Kỳ Lãng cố ý nói sang chuyện khác, “Vi Vi, nhưng thứ quà tặng này do anh mang từ nước ngoài về, thích gì thì lấy đi, nếu em thích toàn bộ, có thể lấy tất cả.”
“Còn của mẹ đâu? Thằng nhóc này con thật bất hiếu.” Mẹ Cao nhíu mày, sao đây? Còn chưa cưới ngay con dâu về hả?
Đương nhiên là Cao Kỳ Lãng có chiêu đối phó với mẹ, “Mẹ, không phải mẹ không thích hợp với mấy thứ đồ chơi của người trẻ tuổi này sao, mẹ muốn gì con lập tức dẫn mẹ đi mua, đương nhiên không phải ở trong nước, lần sau khi chúng ta ra nước ngoài, toàn bộ đều do con thanh toán.”
Mẹ Cao bị anh dụ dỗ đôi câu nên cũng không ghen tỵ nữa.
Hoa Vi Vi bị nhắc đến cũng có chút đỏ mặt, tùy tiện cầm lấy một búp bê sứ lên nói: “Con muốn lấy cái này thôi! Con lên trước thay đổi quần áo rồi lại xuống.”
Mẹ Cao nhìn không cao hứng lắm, không hiểu vì sao con trai lại thuận tiện mua mấy thứ đồ đó về? Biết rõ Hoa Vi Vi chỉ biết chọn đồ không tốn kém.
Cao Kỳ Lãng hiểu rõ ý mẹ mình, “Mẹ yên tâm, một lát nữa mấy thứ đồ này sẽ xuất hiện ở trong phòng của em ấy, mà quà tặng của mẹ còn đặt trong phòng con!”
Bà cũng biết con trai hiểu chuyện, nhưng nếu như chuyện hôn sự con trai cũng hiểu chuyện như vậy thì tốt.
“Con đã trở về, vậy chuyện hôn lễ cũng nên bắt đầu suy tính rồi chứ?
“Mẹ, mẹ lại nữa rồi! Con đã nói rất nhiều lần, con và Vi Vi đã đạt thành hiệp nghị, chỉ coi là anh em, bây giờ mẹ nhắc lại chuyện này để làm gì?” Cao Kỳ Lãng cũng biết khi trở về sẽ bị nhắc tới chuyện này.
Mẹ Cao khó chịu, “Em gái cái gì? Mẹ không phải để cho con bé làm em gái, con bé là con dâu mà chúng ta đã lựa chọn, là vợ tương lai của con, chúng ta đã nói cho Vi Vi biết, con bé sẽ trở thành thiếu phu nhân nhà họ Cao.”
Cao Kỳ Lãng bất đắc dĩ, “Chuyện này mẹ xác định chắc chắn là em ấy đồng ý sao? Con nói rồi, chúng con chỉ làm anh em, tuyệt đối không thích hợp làm vợ chồng, cho nên mẹ nói bao nhiêu lần cũng vậy.”
Bây giờ người trẻ tuổi đâu cần bề trên tới sắp đặt chuyện hôn nhân? Trước không cần nói Hoa Vi Vi có chịu hay không, dù thế nào đi nữa anh cũng tuyệt đối không đồng ý, bởi vì từ nhỏ đến lớn anh vẫn một mực phản đối.
“Vốn Vi Vi cũng không yêu con, mà con cũng không thích em ấy, căn bản là chúng con không thích hợp.” Cao Kỳ Lãng hoàn toàn không có biện pháp tán thành cách nói của cha mẹ, đây chính là ép buộc, giống như cách gọi con dâu nuôi từ bé vậy.
Mẹ Cao tức giận đập cánh tay anh: “Con lqd có chuyện gì thuận theo ý cha mẹ sao? Dù sao mẹ mặc kệ, chuyện của Vi vi cứ quyết định như vậy, tóm lại các con nhất định phải kết hôn.”
Cao Kỳ Lãng cũng không nói nữa, bởi vì cho dù nói nhiều hơn nữa, cuối cùng mẹ vẫn sẽ chỉ tìm cha đến nói chuyện với anh mà thôi.
Núp sau cầu thang dĩ nhiên Hoa Vi Vi cũng nghe được đoạn đối thoại của hai người, cô vốn biết ý của Cao Kỳ Lãng, anh sẽ không lấy cô, cho nên cô vẫn coi anh như anh trai, cô cũng hiểu anh chỉ muốn làm anh trai của cô, nhưng bản thân cô lại không ngăn được suy nghĩ của chính mình.
Đã qua mười mấy năm, anh vẫn luôn rất thương yêu, rất quan tâm cô, điều này khiến cho cô thích anh yêu anh, cho dù khi còn bé anh đã từng nói với cô, không cần mơ mộng hõa huyền làm vợ của anh, nhưng cô vẫn yêu.
Ôi, rõ ràng bản thân mình đã sớm biết trước đáp án, tại sao sau khi nghe được mình vẫn có cảm giác ê ẩm?
Cuối tuần ở hộp đêm tổ chức quan hệ hữu nghị, thật ra thì hoạt động này Hoa Vi Vi đã nghe nói trước, chỉ có điều nhìn dáng vẻ thần bí của Dao Dao, cũng sẽ không phá hỏng.
Về chuyện của Cao Kỳ Lãng, cô lqd đã nói trước cho Dao Dao rồi, chỉ có điều Dao Dao vẫn chưa từng nhìn thấy Cao Kỳ Lãng, cho nên cô ấy vẫn cứng rắn kéo cô tới, nói chính xác là không để cô treo cổ trên một thân cây, như vậy thật sự quá bi thương rồi.
Hoa Vi Vi rất khó xử khi có mặt ở hộp đêm, bởi vì cách ăn mặc của cô hoàn toàn khác những người khác ở hộp đêm.
“Dao Dao, tớ đi trước thôi.” Cô lộ vẻ khó xử, nơi này vốn không phải là nơi cô nên đến.
“Đừng, bọn họ ở góc bên kia, đêm nay thật sự rất nhiều người, cậu liền tụ tập vô góp vui thôi, khi nào đến mười hai giờ tớ lại đưa cậu về.” Dao Dao thật sự muốn lôi kéo Vi Vi tới để tăng thêm can đảm, bởi vì cô không có dũng khí, không dám một mình tới nơi như thế này.
Hoa Vi Vi đi vào trong nhóm người, hoàn toàn đông nghẹt, nữ có nam có, ở đây cũng không biết ai là ai.
“Đây không phải là Vi Vi sao?” Một nữ sinh đột nhiên xuất hiện trước mặt Hoa Vi Vi.
Hoa Vi Vi nhìn sang, hóa ra là Lâm Na bạn học hồi cấp ba, trước kia hai người chung đụng không tệ, coi như là bạn tốt, nhưng sau khi tốt nghiệp cấp ba cũng không thấy, chỉ nghe nói hình như cô ta chuyển tới nơi khác học.
“Lâm Na?” Cô không ngờ ở đây lại nhìn thấy cô ta.
Lâm Na lập tức xông qua vòng vây đi tới trước mặt cô, cách ăn mặc của cô ta khiến cho Hoa Vi Vi cảm thấy kinh ngạc, có thể năm ấy họ còn là học sinh trung học, cho nên không có cảm giác kinh ngạc như thế, nhưng bây giờ vừa thấy, cô có thể thấy hoàn toàn bất đồng rồi.
Cách ăn mặc của cô ta hiện giờ mặc dù lqd không giống mấy cô gái điên cuồng, nhưng lộ ra hơi thở thành thục, hơn nữa cách ăn mặc toàn màu đen, mang theo cảm giác mị hoặc thần bí, khiến cho bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy cũng muốn nhìn thêm vài lần.
“Vi Vi, thật sự là chúng ta đã lâu không gặp, nếu không phải hôm nay cảm thấy cậu ăn mặc thật sự nổi trội, tớ cũng sẽ không chú ý đến cậu.” Lâm Na vui mừng đến gần, đẩy Dao Dao sang một bên.
Dao Dao trợn mắt nhìn người phụ nữ trước mặt, đã bị người khác gọi đi nói chuyện.
“Tớ cũng không ngờ sẽ gặp được cậu ở đây.”
“Tớ bị người ta kéo tới quan hệ hữu nghị, nhưng bây giờ tốt rồi, tớ còn muốn cảm ơn đợt quan hệ hữu nghị lần này!” Lâm Na vui mừng nói
“Vi Vi, cậu biết không? Tớ rất nhớ cậu, cũng đã lâu không gặp rồi, uống hai chén chứ? Lâm Na cầm ly rượu lên đưa cho Hoa Vi Vi.
Hoa Vi Vi cau mày, “Tớ không uống rượu.”
“Nào có ai đến hộp đêm mà không uống rượu, nhanh lên đi.” Lâm Na thúc giục.
Hoa Vi Vi không dám tiếp nhận, khi lqd Lâm Na đẩy ly rượu tới lần nữa, lại bị người khác chặn lại, mà người kia chính là Cao Kỳ Lãng.
“Vi Vi sẽ không uống, tôi uống giúp cô ấy.” Cao Kỳ Lãng mỉm cười nhìn hai người.
Mắt Lâm Na sáng lên, là Cao Kỳ Lãng.
Hôm nay cô ta đến đây, vì nghe nói đối tượng của quan hệ hữu nghị hôm nay đều là kẻ có tiền, chỉ có điều cô ta không ngờ lại có thể gặp được Hoa Vi Vi, quả nhiên, ở cùng một chỗ với Hoa Vi Vi có thể gặp được rất nhiều người đàn ông ưu tú.
Lúc trước cô ta cũng biết Hoa Vi Vi là người có tiền, cho nên cô ta mới có thể làm bạn cùng Hoa Vi Vi, bởi vì quan hệ bạn bè mà có qua nhà Hoa Vi Vi, vì vậy biết Cao Kỳ Lãng, trước kia ba người bọn họ cũng thường xuyên ở chung một chỗ, coi như Hoa Vi Vi không nói lời nào, hai người bọn họ cũng có đề tài để tán gẫu, không biết qua thời gian dài như thế anh còn nhớ cô không?
“Anh Kỳ Lãng? Sao anh biết chỗ này?” Hoa Vi Vi kinh ngạc, thái độ giống như người vợ làm chuyện xấu, bị chồng bắt được vậy.
Anh mới muốn hỏi vì sao cô lại ở đây? Không lqd phải mẹ nói cô ấy rất ngoan sao? Sao mới ba năm không thấy, cô liền xuất hiện ở hộp đêm rồi chứ? Mặc dù trên người mặc quần áo bình thường, nhưng vừa nghĩ tới cô đến hộp đêm sẽ có rất nhiều người đàn ông đến gần, anh đã cảm thấy không thoải mái.
“Tại sao em lại ở đây?” Anh hỏi ngược lại.
Hoa Vi Vi không dám trả lời, nói rằng cô tới đây tham gia quan hệ hữu nghị.
Dao Dao thấy bên này phát sinh tình hình, vội đi tới hỏi: “Vi Vi, sao vậy?”
Hoa Vi Vi lắc lắc đầu, không lên tiếng.
“Anh Kỳ Lãng, là em mời Vi Vi uống rượu, không phải anh… anh như vậy không được đâu nha.” Lâm Na chu cái miệng nhỏ nhắn ra vẻ tức giận.
Cao Kỳ Lãng cười sảng khoái, vừa nghe thấy cách xưng hô này là anh biết rồi, cô ta quả nhiên là Lâm Na, năm đó chỉ có hai nữ sinh có thể gọi anh như vậy, chính là Hoa Vi Vi và Lâm Na.
Anh biết Lâm Na là do Hoa Vi Vi, hai cô lqd là bạn bè, cho nên Lâm Na thường xuyên đến nhà chơi, cũng bởi vì quan hệ với Hoa Vi Vi, mình cũng đặc biệt quan tâm, chăm sóc Lâm Na, như vậy mà nói, ba người bọn họ cũng được coi là thanh mai trúc mã chứ?
Lâm Na đã trưởng thành, vẫn xinh đẹp như vậy, mê người như vậy, cô ta vẫn dịu dàng như trước đây chứ?
“Em cũng biết Vi Vi vốn không uống rượu, tạm tha cho cô ấy đi, em muốn cô ấy uống mấy ly, anh uống dùm.” Ánh mắt tươi cười của Cao Kỳ Lãng nhìn Lâm Na.
Hoa Vi Vi có dự cảm không tốt, cô cảm thấy dường như Cao Kỳ Lãng thích Lâm Na, lúc học trung học, mặc dù mọi người vẫn còn rất ngây thơ, nhưng cô vốn trưởng thành sớm sao lại không hiểu? Ít nhất cô cũng biết Lâm Na rất thích Cao Kỳ Lãng, nhưng tình cảm của Cao Kỳ Lãng thì cô không rõ ràng.
Lâm Na nhìn về phía Hoa Vi Vi, “Vi Vi, cậu nên học chút lợi hại, vẫn muốn anh Kỳ Lãng uống rượu dùm sao? Chẳng qua tớ sẽ không yêu cầu uống nhiều, rất không dễ dàng gặp được cậu, cho nên tớ mới muốn uống rượu góp vui một chút mà thôi.”
Dao Dao hỏi Hoa Vi Vi, “Người đàn ông này là ai?”
“Cô không biết sao? Anh Kỳ Lãng lqd là anh trai Vi Vi, là con trai của cha mẹ nuôi của cô ấy.” Lâm Na cau mày nhìn Dao Dao, chẳng lẽ người này không phải là bạn của Vi Vi sao? Sao lại không biết chuyện này?
Dĩ nhiên là Dao Dao biết cô ấy có cha mẹ nuôi, cũng có một anh trai, cũng nghe qua chuyện giữa Hoa Vi Vi và Cao Kỳ Lãng, chỉ có điều chưa từng gặp mà thôi, người đó chính là người trước mắt sao? Dáng dấp đúng là đẹp trai nha.
Hoa Vi Vi nghe thấy Lâm Na nói ra hai chữ anh trai, cô cảm thấy không thoải mái, mặc dù cô là em gái Cao Kỳ Lãng, nhưng vẫn bài xích cách nói này, hai chữ đó khiến cho cô cảm thấy đau lòng.
Hoa Vi Vi không muốn thừa nhận mình là em gái Cao Kỳ Lãng trước mặt Lâm Na, cô nhìn Cao Kỳ Lãng, ánh mắt của anh vẫn ngừng lại trên người Lâm Na, cảm giác cô ta mới đúng là vật sáng, còn cô chỉ là cái bóng bên cạnh anh mà thôi.
Hoa Vi Vi cảm thấy tối nay bản thân rất kỳ quái, tại sao trong lòng chỉ nghĩ tới những chuyện xấu? Cô nhìn rượu trong ly, cô luôn không uống rượu, nhưng tối nay cô có kích động muốn uống say, nhưng cô sợ, sợ sau khi mình uống say sẽ làm ra chuyện khiến cho bản thân cũng không thể tha thứ.
Dao Dao lo lắng ngồi ở bên cạnh Hoa Vi Vi, “Vi Vi, cậu làm sao vậy? Cậu cảm thấy không thoải mái sao?”
Hoa Vi Vi lắc đầu, nhưng trong lqd lòng cô quả thực rất không thoải mái, cho tới bây giờ cô cũng chưa từng nhớ Cao Kỳ Lãng đối tốt với người phụ nữ khác như vậy, nhưng lúc học trung học, khi Lâm Na xuất hiện, khiến cho cô biết địa vị của Cao Kỳ Lãng trong lòng cô không chỉ có là anh trai. Cô sẽ ghen tỵ khi thấy anh nói chuyện với người phụ nữ khác, ghen tỵ giống như cô bây giờ vậy, cô như vậy, vốn dĩ không phải bản thân như vậy, chẳng lẽ bởi vì cô thích anh sao?
Trong quá khứ mình vẫn khát vọng mong được sự quan tâm của anh, chẳng lẽ bởi vì mình thích anh?
“Vi Vi.” Dao Dao thấy cũng không có ai để ý đến các cô, liền đề nghị: “Không bằng chúng ta đi thôi.”
“Ừhm.” Cô đã sớm muốn đi, Hoa Vi Vi nhìn về phía Cao Kỳ Lãng, trong lòng biết bản thân đang ghen, anh sẽ không mặc kệ để cô đi chứ? Nhưng vừa định đi ra ngoài, lại bị Cao Kỳ Lãng kéo tay lại.
“Em đi đâu?”
“Muốn trở về.” Hoa Vi Vi thành thật trả lời.
Trở về? Mới tới đây không được lqd bao lâu không phải sao? Cao Kỳ Lãng cảm thấy nét mặt của cô có chút kỳ quái, chỉ có điều như vậy cũng được, dù sao chỗ này cũng không thích hợp với cô, nhanh chóng đưa cô đi cũng tốt.
“Vậy anh cũng cùng đi, chúng ta trở về thôi.”
Lâm Na vừa nghe, sao vừa gặp mặt đã đi?
“Đợi chút đi, chúng ta tâm sự chút đã, đi nhanh như vậy làm gì?” Cô ta nói với hai người, nhưng kỳ thật cô chỉ nói với Cao Kỳ Lãng, hy vọng anh lưu lại.
Hoa Vi Vi không hề muốn ở lại, cho nên nhìn Cao Kỳ Lãng, trên mặt lộ vẻ khó xử.
Cao Kỳ Lãng hiểu Hoa Vi Vi, cô hẳn là không thích không khí ở đây, “Vi Vi không thoải mái, chúng tôi đi trước, lần sau chúng ta cùng ra ngoài ăn cơm.”
Lâm Na nghe được câu nói này mới nguyện ý thả người, bởi vì câu nói này có nghĩa lần sau mình có thể tới tìm anh.
“Được rồi.” Lâm Na có chút khổ sở nhìn Hoa Vi Vi, “Vi Vi, vậy lần sau chúng ta tán gẫu tiếp nha.”
Hoa Vi Vi gật đầu, “Rất xin lỗi, Lâm Na.”
Cao Kỳ Lãng đợi cô nói dứt lời, liền lqd kéo tay cô đi ra ngoài, mà Dao Dao đi ở phía sau, liếc mắt nhìn Lâm Na rồi mới bước nhanh theo Cao Kỳ Lãng rời đi.
Hoa Vi Vi bị anh nắm tay, không thoải mái trong lòng hoàn toàn biến mất, mới vừa rồi còn là khuôn mặt không vui, nhưng vừa rời cửa hộp đêm lập tức thành tốt toàn bộ.
Sau khi đưa Dao Dao về nhà, Cao Kỳ Lãng mới cùng Hoa Vi Vi về nhà.
“Bây giờ em còn không thoải mái không?” Cao Kỳ Lãng quan tâm hỏi.
Hoa Vi Vi lắc đầu.
“Tối nay em đến đó làm gì?” Cao Kỳ Lãng thấy trong hộp đêm nhiều cả trai lẫn gái như vậy, còn giống như là vừa mới quen biết, liền đoán được một ít rồi, anh hỏi vậy chỉ để xem cô có thể nói thật hay không.
“Em…” Hoa Vi Vi do dự, cái này có thể nói sao?
“Quan hệ hữu nghị đúng không?” Cao Kỳ Lãng khẳng định.
“Anh Kỳ Lãng, em bị Dao Dao dẫn đi, em vừa mới ngồi xuống thì anh đến, em vốn không biết ai cả.” Hoa Vi Vi vội vàng giải thích.
Cao Kỳ Lãng nghiêm túc nhìn cô, xác lqd định cô không nói láo, “Được rồi, chỉ có điều về sau em không được phép đi quan hệ hữu nghị, hơn nữa cũng không được đi mấy nơi đó, chỗ đó không thích hợp với em, hơn nữa em không thể cả ngày ở trong hộp đêm đùa giỡn đàn ông, chuyện đó có hại với em.”
Hoa Vi Vi gật đầu, cũng nói thầm trong lòng: không cho phép cô đi quan hệ hữu nghị thì thôi đi, ngay cả hộp đêm cũng không cho vào? Vậy tại sao anh lại đi?
“Không được bất mãn.” Cao Kỳ Lãng biết trong lòng cô đang nói thầm những điều gì, “Còn nữa, nếu em lại đi, anh liền nói với ba mẹ, để ba mẹ quản giáo nữ sinh phản nghịch như em.”
Phản nghịch? Cô giống như người phản nghịch sao? Hơn nữa cô đã không còn là cô học trò nhỏ nữa, cô là thiếu nữ.
Hoa Vi Vi cúi đầu xem dáng người bản thân, mặc dù cô không biết vóc người của mình có lọt vào mắt Cao Kỳ Lãng hay không, nhưng cho dù là vậy cũng không thể quá kém chứ?
“Anh Kỳ Lãng, anh có thể không cho phép em đi, nhưng không thể công kích người thân!” Hoa Vi Vi tức giận.
Cao Kỳ Lãng cũng liếc nhìn vóc người lqd của cô, ngay sau đó cười to, thật ra thì vóc người của cô anh không biết, bởi vì bình thường cô cũng chỉ mặc quần áo rộng thùng thình, có rất ít quần áo có thể lộ ra đường cong thân thể, cho nên anh hoàn toàn không biết vóc người của cô tốt hay xấu, chỉ có điều cô có thể nói như vậy, vậy thì vóc người của cô cũng không phải rất hoàn mỹ.
Hoa Vi Vi tức giận, đưa tay chuẩn bị đánh anh.
“Anh nói trước nha, nếu em đánh anh, xe sẽ không vững đó, em cũng không hy vọng hai chúng ta cùng chết chứ?” Cao Kỳ Lãng cảnh cáo.
Hoa Vi Vi chu cái miệng nhỏ nhắn, bất mãn vô cùng, nhưng cũng không thật sự đánh anh, chuyện tối nay ở hộp đêm đã xảy ra, Hoa Vi Vi đã không còn quan tâm, chỉ cần bọn họ chơi vui vẻ là được rồi.
“Đúng rồi, chuyện đêm nay anh sẽ không nói cho ba mẹ chứ?” Hoa Vi Vi lo lắng hỏi.
Mặc dù cô không lo cha Cao, mẹ Cao sẽ lần lượt trách móc, nhưng bọn họ mất hứng là thật, bởi vì ở nhà họ Cao cô được coi như là con dâu nhà họ Cao, kết quả cô lại chạy đi quan hệ hữu nghị, như vậy rất không tốt.
“Bây giờ em mới biết sợ?” Cao Kỳ Lãng liếc xéo Hoa Vi Vi.
Cô nghiêng đầu không nói gì, Hoa Vi Vi cô mới không sợ, cô chỉ cảm thấy như vậy không tốt thôi, chẳng qua nếu như anh là người trong cuộc muốn nói cho cha mẹ trong nhà, nói vợ của mình ở bên ngoài…, cô cũng không sao cả, chỉ cần anh thừa nhận quan hệ của bọn họ.
Cao Kỳ Lãng đưa tay sờ sờ đầu cô, “Được lqd rồi, anh sẽ không nói, nhưng lần sau em phải cẩn thận, nếu để anh bắt được nhược điểm, sẽ không được tốt như vậy đâu…”
Hoa Vi Vi làm mặt quỷ, trong lòng cười, coi như anh tóm được lần nữa thì như thế nào?
Chỉ có điều, anh là người tốt, người tốt sẽ không làm tổn thương cô.
Truyện khác cùng thể loại
9 chương
46 chương
20 chương
94 chương
11 chương
64 chương
73 chương
50 chương