Meredith nhổm dậy “Tôi có thể lấy thứ gì để giúp mồm anh ấy hết chảy máu bây giờ?Cái gì đó để uống chẳng hạn? Trông Stefan như muốn bệnh . Vấn đề của Stefan ---à thì, một trong rất nhiều vấn đề của Stefan đó là anh ta nghĩ việc uống máu – dù chỉ nói đến thôi cũng đã thật tội lỗi. Có lẽ chuyện này hoàn toàn là cú đáp trả.Damon nhận ra rằng con người – và cả vampire nữa – thường bị cuốn hút bởi những điều họ nghĩ rằng thật tội lỗi. Làm sao một người biết dừng lại khi anh ta biết chuyện anh ta đang làm là tội lỗi ? -- Bởi vì anh ta bị chuyện đó phản lại . Meredith quay lưng lại phía anh – điều đó chứng tỏ cô đã bớt sợ . Vì vậy, Damon đánh bạo trả lời câu hỏi khi nãy :“anh có thể uống gì?”của cô : “Tôi có thể uống...chính cô .Phải, chính cô đấy người yêu dấu ạ.” “Thế ra anh cũng có nhiều ‘người yêu dấu’ quá ha.” – Meredith nói vẻ bí ẩn .Trước khi Damon kịp hiểu rằng cô chỉ đang chơi chữ chứ không có ý bình luận đời tư của anh , cô đã quay gót đi – trên tay vẫn cầm chiếc áo lót. Giờ chỉ còn lại Stefan và Damon. Stefan rời mắt khỏi bồn tắm , bước lại gần. “ Chú đã bỏ lỡ rất nhiều thứ đó đầu gỗ à.” – Damon nghĩ . Và “đầu gỗ” chính xác là từ mà anh đang tìm để diễn tả chuyện này. “Anh đã làm rất nhiều điều vì cô ấy” – Stefan lên tiếng.Hình như nhìn thẳng vào Damon hay chiếc bồn đều khó khăn với anh ,vì vậy anh chọn quay sang đối diện với bức tường . “Thì chú đã dọa anh nếu anh không làm chú sẽ bụp anh còn gì.Mà thực sự anh cũng chả quan tâm có bị bụp hay không đâu.” – vừa nói anh vừa nở nụ cười chói lóa với Stefan và cứ giữ như thế cho tới khi Stefan chịu quay sang nhìn anh. “Anh đã làm tốt mọi việc.” “Chỉ với chú thôi em trai à , chú sẽ không bao giờ biết khi nào thì những chuyện này mới thực sự kết thúc đâu.Nào, giờ thì nói anh nghe ngoài đó thế nào?” Stefan thở dài : “Ít ra anh cũng không phải loại run như cầy sấy khi phải đối mặt với người trên cơ mình.” “Chú đang nói khéo để bảo anh ‘tránh qua một bên’ cho chú làm việc hử?” “Không,tôi chỉ đang khen ngợi anh vì đã cứu sống Bonnie.” “Làm như anh còn lựa chọn nào khác ấy.Thôi được rồi , dù sao thì..có phải chú đã giải độc cho Meredith không và—và…làm thế nào mà chú làm được ?” “Elena đã hôn họ.Anh không nhận ra lúc cô ấy bỏ đi à?Lúc tôi mang họ về đây thì cô ấy đi xuống cầu thang ,thổi hơi vào mồm họ và điều đó đã chữa lành cho họ.Từ những gì tôi nhìn thấy thì có vẻ như việc cô ấy biến hóa từ một linh hồn thành con người hơi chậm .Trông tình trạng của cô ấy bây giờ thì sự Thức Tỉnh chắc phải mất một thời gian nữa mới tới.” “Ít nhất là cô ấy còn nói được.Mặc dù không nhiều nhưng chú cũng đừng đòi hỏi quá.” – Damon đáp , hồi tưởng lại cảnh tượng anh ngồi trong chiếc Porsche và Elena bay lơ lửng trên nóc xe như một quả bóng bay.