“Trên thực tế,Mr.Honeycutt,chiếu theo luật của bang Virginia mục 18,2-461, báo cáo sai sự thực với cảnh sát được xếp vào loại tội phạm mức độ 1 .Cậu có thể bị đi tù một năm hoặc bị phạt tiền 25 ngàn đô.Có thấy hay ho không hả Mr.Honeycutt?” “Coi này,tôi---” “Trên thực tế ,liệu cậu có 25 ngàn đô không hả Mr.Honeycutt?” “Không,tôi—tôi---”- Matt chờ đợi để bị ngắt lời và rồi cậu nhận ra chuyện này sẽ chẳng đi đến đâu.Cậu đã dong buồm lạc vào một vùng đất không được biết đến.Nói gì bây giờ ? Rằng lũ malach đã mang cái cây đi – hay cái cây tự lăn đi à? Thật khôi hài.Sau cùng,cậu nghiến răng lên tiếng : “Tôi xin lỗi vì họ không tìm thấy cái cây.Có lẽ…nó đã được chuyển đi rồi.” “Có lẽ nó đã được chuyển đi rồi” – viên cảnh sát thờ ơ lặp lại – “Trên thực tế, có lẽ bằng cách nào đó nó đã tự di chuyển giống với cách mà các biển báo dừng xe và biển chỉ dẫn nhường đường vẫn hay di chuyển ở mỗi giao lộ . Điều ấy có gợi lên cái gì không hở Mr.Honeycutt?” “Không!” – Matt thấy mình ngượng chín – “Tôi không bao giờ đi chọc ngoáy các loại biển chỉ đường .” Hiện giờ các cô gái đang vây xung quanh cậu , như thể sự xuất hiện với tư cách là một hội của họ có thể giúp gì đó.Bonnie đang diễn tả bằng điệu bộ mạnh mẽ ,và biểu cảm tức giận của cô rõ ràng có ý nghĩa là cô muốn tự mình mắng mỏ viên cảnh sát . “Trên thực tế,Mr.Honeycutt” – viên cảnh sát tên Mossberg lại xen ngang – “Chúng tôi đã gọi đến số nhà cậu trước tiên vì đó là số điện thoại cậu dùng để gọi cảnh sát.Và mẹ của cậu nói rằng bà ấy không hề gặp cậu suốt tối qua.” Matt cố ngó lơ một giọng bé xíu đang muốn xen vào . Đó có phải một sai lầm không ? “Đó là vì tôi đã bị cầm chân bởi---” “Bởi một cái cây biết tự di chuyển ấy hả Mr.Honeycutt? Trên thực tế tối qua chúng tôi cũng nhận được một cuộc gọi báo về ngôi nhà của cậu.Một thành viên của đội tự quản đã báo cáo rằng có một chiếc xe khả nghi đỗ ở trước nhà cậu.Theo lời mẹ cậu,cậu thường xuyên tân trang lại chiếc xe của mình,chuyện đó có đúng không Mr.Honeycutt?” Matt có thể hiểu chuyện này sẽ đi đến đâu và cậu không thích điều đó chút nào. “Đúng” – cậu nghe thấy bản thân trả lời trong khi trí óc đang hoạt động cật lực nhằm tìm một lời giải thích chính đáng – “Tôi đã cố gắng để không đâm một con cáo.Và---” “Và giờ có một báo cáo về một chiếc xe Jaguar mới cóng đang đỗ trước cửa nhà cậu ở một khoảng cách đủ xa tính từ cột đèn tín hiệu.Chiếc xe mới đến nỗi nó còn không có biển số.Trên thực tế,đó có phải chiếc xe của cậu không Mr.Honeycutt?” “Mr.Honeycutt là cha tôi!” – Matt mất kiên nhẫn – “Tôi là Matt.Và đó là xe của bạn tôi---” “Và tên của bạn cậu là…?” Matt liếc Elena.Cô ấy đang làm điệu bộ chờ đợi và rõ ràng đang cố để suy nghĩ gì đó.Nếu nói tên bạn cậu là Elena Gilbert thì đúng là tự sát.Cảnh sát và tất cả mọi người đều biết Elena Gilbert đã chết.Giờ cô ấy lại đang lượn lờ quanh phòng và chăm chú nhìn khẩu hình của cậu.