Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 5: Đêm Xuống
Chương 112
“Hai bồ ấy chỉ là đang trao đổi gì đó” – Meredith nói với tông giọng trầm tĩnh,thản nhiên của mình.
“Nói về mình à?” – Matt nuốt nước bọt – “..và nói về thứ mà Elena đã nhìn thấy bên trong Damon phải không?Loài malach vô hình.Cả không biết bây giờ liệu có một con bên trong mình hay không nữa ?”
Meredith - người không bao giờ vội kết luận bất cứ điều gì chỉ đơn giản gật đầu.Nhưng cô đặt một bàn tay lên vai cậu khi họ tiến vào căn phòng ngủ có trần cao hơi tối .
Chỉ một lúc sau, Elena và Bonnie cũng bước vào và Matt có thể dựa theo khuôn mặt của họ mà nói rằng kịch bản về một trường hợp tồi tệ nhất đã không thành sự thực.Elena nhìn thấy biểu cảm của cậu và ngay lập tức chạy đến ôm cậu.Bonnie làm theo vẻ hơi bẽn lẽn.
“Cảm thấy ổn chứ?” – Elena hỏi ,Matt gật đầu.
“Mình thấy ổn” – cậu đáp. “Ổn như thể đang vật nhau với cá sấu Bắc Mỹ ấy”-cậu nhủ thầm.Chẳng có gì tuyệt hơn là được ôm các cô gái mềm mại này.
“Well,tụi này nhất trí là bên trong bồ không tồn tại cái gì không thuộc về thế giới này.Sức mạnh của cậu toát ra rất trong sáng và rõ ràng là cậu cũng không bị đau.”
“Cảm ơn Chúa” – Matt thực lòng thốt lên.
Cũng trong khoảnh khắc ấy chuông điện thoại của cậu vang lên.Cậu cau mày , thấy khó hiểu với số điện thoại hiển thị nhưng cậu vẫn nghe.
“Matthew Honeycutt?”
“Vâng tôi nghe.”
“Làm ơn giữ máy.”
Một giọng mới vang lên đàu dây bên kia: “Mr.Honeycutt?”
“Đúng là tôi , nhưng---”
“Tôi là Rich Mossberg từ văn phòng cảnh sát Fell’s Church .Cậu đã gọi đến sáng nay để thông báo về một cái cây đổ nằm giữa đường đi qua Khu Rừng Cổ?”
“Đúng vậy,tôi---”
“Mr.Honeycutt,chúng tôi không thích những cuộc gọi trêu chọc kiểu này.Trên thực tế chúng tôi rất kị chuyện này.Nó làm mất thời giờ quý báu của nhân viên chúng tôi và bên cạnh đó,báo cáo sai sự thật với cảnh sát cũng là một tội danh .Nếu tôi muốn,Mr.Honeycutt à , tôi có thể buộc tội cậu và khiến cậu phải đối diện với tòa án.Tôi không hiểu tại sao cậu thấy có gì hay ho khi gây ra chuyện này.”
“Tôi không—tôi không cảm thấy hay ho gì với chuyện này cả!Nghe này,tối qua---” giọng Matt chợt tắt ngúm. Cậu có thể nói gì đây? Nói là tối qua tôi bị chắn đường bởi một cái cây và một con bọ quỷ chắc? Một giọng nói nhỏ trong đầu cậu vang lên bổ sung rằng nhân viên văn phòng cảnh sát thị trấn Fell Church dường như dành phần lớn thời gian quý báu của họ để lượn lờ quanh các cửa hàng bánh donut tại trụ sở , nhưng những từ ngữ tiếp theo vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của cậu.
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
50 chương
61 chương
91 chương