Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 1: Thức Tỉnh
Chương 106
“Không,” Elena nói đầy sức thuyết phục. “Em không tin điều đó, Stefan.” Câu chuyện của anh choán hết cô với sự kinh dị và tiếc nuối… và sợ hãi nữa. Cô thừa nhận điều đó. Nhưng sự kinh tởm của cô đã tiêu tan rồi, và có một việc cô chắc chắn. Stefan không phải là kẻ giết người. “Tối nay đã xảy ra chuyện gì, Stefan? Anh tranh cãi với thầy Tanner à?”
“Anh… không nhớ,” anh nói một cách chán nản. “Anh dùng Quyền năng để thuyết phục ông ấy làm những gì em muốn. Rồi anh bỏ đi. Nhưng sau đó anh cảm thấy choáng váng và yếu đuối ập lên người anh. Như trước đó vậy.” Anh nhìn thẳng vào cô. “Lần cuối chuyện đó xảy ra là ở nghĩa trang, ngay cạnh nhà thờ, cái đêm Vickie Bennett bị tấn công.”
“Nhưng anh không làm thế. Anh không thể làm thế… Stefan?”
“Anh không biết,” anh nói gay gắt. “Còn cách giải thích khác không? Và anh đã lấy máu của ông già dưới cầu, cái đêm mấy cô gái bọn em chạy ra khỏi nghĩa địa. Anh thề rằng anh không uống đến nỗi làm tổn hại ông ta, nhưng ông ta đã xém chết. Và anh đã ở đó khi Vickie và Tanner bị tấn công.”
“Nhưng anh không nhớ là đã tấn công họ,” Elena nói, an ủi anh. Cái ý tưởng đang lớn dần trong tâm trí cô giờ đây gần như là một điều chắn chắn.
“Có khác gì đâu chứ? Còn ai khác có thể làm việc này, nếu không phải là anh?”
“Damon,” Elena nói.
Anh nao núng, và cô thấy đôi vai anh lại co lại lần nữa. “Đó là một ý nghĩ hay. Đầu tiên anh cũng hy vọng là có vài sự giải thích như thế. Đó có lẽ là ai đó khác, ai đó như anh trai anh chẳng hạn. Nhưng anh tìm kiếm trong tâm trí mình và không tìm thấy gì cả, không có sự hiện diện nào khác. Cách giải thích đơn giản nhất là anh là kể giết người.”
“Không,” Elena nói, “anh không hiểu rồi. Em không có ý nó là ai đó giống Damon làm những việc mà chúng ta đã thấy. Ý em là Damon đang ở đây, ở Fell’s Church. Em đã gặp anh ta.”
Stefan chợt nhìn cô chằm chằm.
“Đó hẳn là anh ta,” Elena nói, hít vào một hơi sâu. “Em gặp anh ta hai lần rồi, có lẽ là ba lần. Stefan, anh vừa kể cho em nghe một câu chuyện dài, và giờ em có một chuyện phải kể với anh.”
Một cách nhanh chóng và đơn giản nhất cô có thể, cô kể cho anh về những gì xảy ra trong phòng thể dục, và ở nhà Bonnie. Đôi môi anh cắn chặt lại thành một đường trắng khi anh kể với anh Damon đã cố hôn cô như thế nào. Hai má cô nóng lên khi cô nhớ lại phản ứng lại của chính mình, cô đã gần như đáp lại anh ta như thế nào. Nhưng cô kể cho Stefan tất cả mọi thứ.
Và cả về con quạ nữa, và tất cả những điều kỳ lạ khác đã xảy ra kể từ khi cô về nhà từ Pháp.
“Và, Stefan, em nghĩ là Damon đang ở Ngôi nhà bị ám tối nay,” cô kết thúc. “Chỉ ngay khi anh thấy chóng mặt ở phòng trước, ai đó lướt qua em. Hắn mặc như—như Thần chết, trong áo choàng đen và mũ chùm đầu, và em không thể thấy mặt hắn. Nhưng điều gì đó trong cách hắn di chuyển rất quen thuộc. Đó là hắn, Stefan. Damon đang ở đây.”
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
185 chương
14 chương
75 chương
43 chương