[Bánh bao ngốc, em có chí khí một chút cho anh!] [Cái gì gọi là chết một cách xuất sắc hả?] [Thế khi diễn cảnh tình cảm với anh thì sao?] ... Đến phần diễn thử, Bao Tử thể hiện hai kiểu chết, kiểu thứ nhất là kiểu không báo trước, đột ngột ngã xuống đất bỏ mình, lúc cô ngã xuống thiếu chút nữa đã làm cho bệnh tim của đạo diễn Phùng tái phát, nhìn kĩ thì lại thấy Bao Tử nằm trên mặt đất không nhúc nhích, ôi trời đất ơi, ông vội vàng vỗ vào người Hoắc Sâm, hô lên: "Mau gọi xe cấp cứu!" Hoắc Sâm: "→_→" [Đạo diễn Phùng, không ngờ chú lại ngây thơ như vậy đấy.] "Em ấy chỉ đang diễn thôi mà chú." "Hả?" Tiếp theo Phùng Tần Sinh nhìn thấy Bao Tử ngồi dậy nói: "Vừa rồi là kiểu chết thứ nhất ạ, kiểu chết thứ hai sẽ là kiểu bị trúng độc mà chết." Vừa dứt lời, Bao Tử liền đưa tay ôm ngực, khuôn mặt tỏ ra không thể tin được, cuối cùng ngã quỵ xuống đất chết. Phùng Tần Sinh: "..." [Cảnh tượng này đúng là lần đầu tiên được nhìn thấy.] Hoắc Sâm: "..." [che mặt] [Đột nhiên trẫm muốn cười phá lên thì phải làm sao?] [Ôi trời ơi, vợ à, em buồn cười quá đi mất.] [Ha ha ha ha ha.] Màn casting của Bao Tử kết thúc, Hoắc Sâm tuy đã hứa là sẽ không nói giúp cho vợ nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được, hắn nghiêng người nói với đạo diễn: "Nếu so sánh với vợ thì kỹ năng đóng cảnh chết của cháu thật sự không bằng được." "Vậy sao?" "Chú cũng biết mà, vì luôn là nam chính nên cháu đã được đóng cảnh chết bao giờ đâu." Phùng Tần Sinh liếc nhìn Hoắc Sâm rồi nói: "Ồ, vậy cậu yên tâm đi, bộ phim này sẽ là bộ phim đầu tiên cậu được đóng cảnh chết, vì Nạp Lan Dung Nhược chỉ sống đến năm 31 tuổi thôi mà." Hoắc Sâm: "..." "Cậu cũng có thể nhân cơ hội này mà học hỏi lấy kinh nghiệm từ vợ cậu đấy." "..." --- Trong bộ phim "Nạp Lan Dung Nhược" tuy có rất nhiều diễn viên nữ, nhưng nó lại không thuộc thể loại gia đấu, vì những nữ nhân trong phim hầu như không có quan hệ với nhau, cho nên mới mở chung một buổi casting, người đến thử vai chỉ cần nói vai diễn mình muốn đảm nhận rồi diễn thử là được.Bao Tử phải nói là khá may mắn vì đã chọn một vai không có tính cạnh tranh cao, người ta hầu như chỉ quan tâm đến các vai diễn đặc biệt thôi, ví như nhân vật tài nữ Thẩm Uyển, tuy không nhiều đất diễn, nhưng lại xuất hiện sau cùng, từ đó có thể tạo ấn tượng sâu đậm hơn trong lòng người xem. Hoắc Sâm không ngờ vai Lư thị lại chỉ có mấy người muốn diễn, sau khi đi casting về nhà, Hoắc Sâm không khỏi cảm thán mấy câu: "Bánh bao à, em đúng là vận cứt chó mà." Bao Tử ngơ ngác: "Gì cơ?" "Anh đang nói đến nhân vật mà em chọn ý, chẳng có mấy người muốn tranh giành cả." "À, vì mọi người quan tâm đến đất diễn, còn em lại xem trọng giá trị.A Sâm, Lư thị có thể lưu lại trong lòng Nạp Lan Dung Nhược một ấn tượng không thể xóa nhòa, vậy thì cũng có thể lưu lại một ấn tượng đẹp trong lòng người xem." Hoắc Sâm: "= v =" [Vợ của anh thật thông minh.] [Anh có thể yêu cầu đạo diễn cho thêm vào mấy cảnh thân mật.] [Hoắc ảnh đế à, mau từ bỏ cái suy nghĩ đen tối trong đầu anh đi!!!] Bộ phim này không phải là phim tình cảm, cho nên số tập cũng không dài, mà điều khiến cho Bao Tử không ngờ tới chính là, cô lại phải chết ở tập thứ tám rồi TAT.