Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng
Chương 152
Trong đó còn có một người rất can đảm nói lên nghi vấn của mình: "Anh Hoắc, anh tới đây là để giành cho vợ mình một vai, lấy đi cơ hội của chúng em đúng không? Đạo diễn Phùng, anh nói bộ phim này sẽ tuyển chọn diễn viên theo năng lực mà?"
Cục diện lúc này có phần lúng túng.
Hoắc Sâm tay phải chống cằm, tay trái nhẹ nhàng gõ gõ lên bàn, nhìn người kia mấy giây rồi khẽ cười, như thể vừa mới nghe được một câu chuyện cười vậy: "Tôi nói này, cho tới bây giờ, những nhân vật mà các cô tham gia casting đều không phải là nhân vật mà vợ tôi muốn cạnh tranh, cho nên tôi đâu có lý do gì để cướp mất cơ hội của các cô, với lại các cô có thấy tôi nói chuyện hay tham gia bình luận gì không?"
[Luôn có những người xấu muốn tới hại ái phi của trẫm.] [Muốn trẫm tức chết đúng không ( ̄^ ̄)ゞ?]
Người thử vai: "..."
...
Không sai, người đến thử vai thì vô số, nhưng lại rất ít người đi thử vai nhân vật Lư thị, bởi vì Lư thị sau khi gả cho Nạp Lan đến năm thứ ba thì qua đời.Những vai mà chỉ được đóng mấy tập thì thường bị người ta bỏ qua, cũng vì vậy mà những người đến thử vai xong cuối cùng cũng chịu tin là Bao Tử sẽ không cạnh tranh với mình, dù sao nhân vật mà bọn họ lựa chọn cũng khác Bao Tử ( ̄▽ ̄).
[Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.]
[Sao phải đi tranh cãi với nam chính làm gì chứ.]
---
Cuối cùng cũng đến lượt của Bao Tử, mặc dù bên ngoài vẫn tỏ ra bình tĩnh, nhưng trong lòng cô lại đang cuộn trào như sóng dữ.
[Căng thẳng quá, phải làm sao đây?]
Phùng Tần Sinh khá tò mò về cô, nói ra thì cũng hơi kì, buổi casting đã kéo dài khá lâu rồi, nhưng bây giờ mới có người đầu tiên đến ứng tuyển cho vai Lư thị, mà lại chính là vợ Hoắc Sâm nữa chứ QAQ.
[Mọi người coi thường vai Lư thị đến thế sao?]
[Chỉ bởi Lư thị hương tiêu ngọc vẫn quá sớm thôi ư?]
[Suy nghĩ quá phiến diện.]
[Thật ra thì á, Lư thị có thể được gọi là vai nữ chính trong phim này đấy.]
[Đúng là một đám người chỉ biết nghĩ đến lợi ích bên ngoài.]
Trước khi diễn thử thì đạo diễn sẽ đặt vài câu hỏi cho thí sinh, trước khi hỏi, Phùng Tần Sinh cố ý liếc nhìn Hoắc Sâm, thấy hắn không có biểu hiện gì khác thường cả, như thể người đến thử vai không phải là vợ hắn vậy.
[Chậc chậc, tình yêu của mấy người trẻ tôi thật sự không hiểu.]
[Còn tưởng là đang dựa vào quan hệ chứ.]
...
"Tại sao bạn lại muốn diễn vai Lư thị?"
Bao Tử hồi hộp mấy máy môi, sau đó chậm rãi nói: "Bởi vì trong lòng Nạp Lan mà nói thì địa vị của Lư thị e là còn cao hơn cả người em họ của ông ấy nữa, thêm nữa cuộc hôn nhân của Nạp Lan và Lư thị là danh chính ngôn thuận."
"Hả?" Phùng Tần Sinh ngơ ngác, chẳng lẽ cô muốn diễn vai Lư thị chỉ vì nguyên nhân đó thôi sao?
Hoắc Sâm nghe Bao Tử nói vậy thì vui không chịu được, hắn thấy đạo diễn đang không hiểu ra sao, rất tốt bụng vỗ vai ông nói: "Đạo diễn Phùng, vợ cháu đang tỏ tình với cháu đấy."
Phùng Tần Sinh: "..."
[Có một loại tổn thương gọi là khoe ân ái.]
[Hoàn toàn không có chút phòng bị nào.]
Bao Tử: "..."
[Hả? Hình như em không phải có ý đó mà?]
"Nói cách khác là, vợ cháu ngay cả trong phim cũng muốn chiếm được lòng cháu = v =."
Phùng Tần Sinh: "→_→"
Thế mà chính lúc này Bao Tử lại còn gật đầu đồng ý nữa chứ, chồng cô nói không sai, nguyên nhân này đúng là có thật, nhưng cô vẫn nói thêm: "Đạo diễn Phùng, cháu xin thề rằng cháu sẽ diễn được cảnh Lư thị khi chết một cách vô cùng xuất sắc = v =."
Hoắc Sâm: "..."
Truyện khác cùng thể loại
48 chương
21 chương
216 chương
28 chương
97 chương
44 chương