Nhật Kí Cuộc Đời

Chương 2 : Chị hai

.. tốt nghiệp làm sao đi học được . - mẹ đừng lo , xuất học bổng này không cần học hết cấp 3 đâu . Mẹ nó đắn đo 1 lúc rồi nói : - để mẹ bàn với bố xem sao . ............ - tao không quan tâm , mẹ con mày muốn làm gì thì làm , tao không quản có chuyện gì xảy ra đừng oán trách tao . hạng nó cũng chẳng làm được trò trống gì đâu chỉ hao tốn tiền bạc của tao thôi . ............ Cuộc sống mới bắt đầu như thế đó , những tháng đầu khó khăn cũng đã trôi qua , nó đã tìm được 1 công việc bán thời gian tại 1 quán ăn , cô gái ngày nào luôn thu mình giờ đây đã cởi mở và vui vẻ hơn trước . Ngày....... tháng ..... năm ..... - ê nhóc đi chơi với chị đi ! NÓ buông bút hỏi : - Đi đâu vậy chị ? - đi chơi chứ đi đâu nữa . - nhưng em đang làm giở bài . - chăm vừa thôi cô , mai là thứ bảy cô được nghỉ tận hai ngày cơ mà tối mai học ! Vừa nói , LIÊN vừa lôi NÓ đi . - ơ ...... ơ ...... ơ . - ơ với ê gì đi là đi . LIÊN là cô gái cùng quê hơn cô 3 tuổi , Liên ăn chơi có tiếng tại cái trường này , bố liên là 1 doanh nhân thành đạt mẹ là 1 quý bà trong ngành đá quý , Liên là con 1 nên rất được cưng chiều như một nàng công chúa . Nó cũng không hiểu tại sao Liên lại chọn chơi với nó, một đứa nghèo rớt mồng tơi , lại không biết điện . nói đúng hơn là ăn mặc luộm thuộm qua quýt . 7 h tối : - chị ơi !em mệt rồi, chúng ta nghỉ ở kia đi ! - Được thôi. chớ 1 chút chị đi mua đồ ăn nhé - vâng Khung cảnh về đêm ở đây thật đẹp . thật yên bình . trước mặt là dòng sông nhỏ hiền hòa với rất nhiều cỏ hoa , hương thơm của chúng thật dịu dàng . vẻ đẹp ấy , làm cho nó thấy nhẹ nhàng thư thái hẳn . khác xa với sự ồn ào đằng sau lưng nó . đang nghĩ vẩn vơ , bỗng có tiếng nói làm nó giật mình : - người đẹp ! Chờ ai đó chờ anh hả ? Anh tới rồi nè . Nó quay lại , một nhóm người đang đứng trước mặt nó , nhóm người đó làm cho nó bất an , nó nhìn quanh không một bóng người . - Nó sợ hãi , lùi lại . - các anh muốn gì ? - có muốn gì đâu , chỉ muốn làm em hết cô đơn thôi , lại đây đi với anh nào ! anh sẽ là cho em hết cô đơn nói xong , bọn chúng đồng thanh cười lớn . dần tiến về phía cô . - đừng có tới gần tôi ! tôi la lên bây giờ . Vừa nói cô vừa lùi lại ., nhóm người kia càng tới gần hơn . - em la đi , la to lên , xem có ai dám cứu em không ? Cả lũ cười man rợ . - Ngoan ngoãn theo a nào ! anh sẽ không làm gì em đâu đừng sợ . Bỗng có một tiếng nói làm tất cả quay lại . - Bình , Tú chúng mày ghẹo gái cũng phải xem người đó là thế nào chứ , bạn tao mà mấy đứa chúng mày cũng dám động đến hả , chúng mày giỏi lắm ! Cả lũ quay lại : - hòa ra là em của bà chị à ? tụi này chỉ muốn đùa một chút thôi . tụi này không biết đây là người quen , đắc tội rồi . quay sang bảo nó - đùa thôi em đừng để bụng nhé - biết rồi lần sau tránh ra nghe chưa ! - đương nhiên . thế hôm nay sao bà chị lại có nhã hứng đi lang thang thế này . bồ đâu rồi ? - đá rồi . - lại chán rồi à . Bà chị thay bồ như thay áo ấy . - không vừa ý thì thay thôi . thế chúng mày đi đâu đây . - Đang định đi sử thằng Minh trọc . - lại sao à ? - thằng chó đó định lấn địa bàn . - thôi đi ! Chúng mày tính cướp địa bàn thì nói toạc ra chứ đứa nào giám chiếm của tụi mày . - bà chị cứ nói thế , em lừa chị làm gì . - dẹp đi . Hôm nay sinh nhật tao đang chán đây , bay đi ! Tao bao . - thật hả ? chúc mừng sinh nhật - hắn nói to - hôm nay sinh nhật chị Liên , chị ấy mới chúng ta , bay thôi chúng mày ơi . Lúc này nó mới lên tiếng: - chúc chị sinh nhật vui vẻ. nếu em biết trước em sẽ mua quà tặng chị . mà chị ơi ! khuya rồi em xin phép về trước đây . - về là về thế nào ? mai nghỉ em đi chơi với chị ! - em ........ - đi là đi . không nói nhiều ! tú từ nãy tới giờ im lặng , bắt đầu lên tiếng . - chị liên đây là ai ? - đây là Lệ . nó cùng quê với tao . - chào người đẹp ! tú chìa tay ra định bắt tay nó . Nó lùi lại - không phải sợ ! A không ăn thịt em đâu . anh chỉ muốn làm quen với em thôi . ......... Cả nhóm kéo nhau đến 1 quán bar , tiếng nhạc to làm nó đau đầu , rất nhiều người trong nhóm tới bắt chuyện làm quen . Có người còn hỏi nó làm người yêu của hắn nữa . nó chỉ cười không trả lời . Nhìn đồng hồ 1 giờ sáng , nó cúi đầu buồn bã nghĩ về những thứ còn giang dở trên bàn . " Làm sao bây giờ đã quá trễ . về kí tục xá giờ này cũng đã đóng cửa" . nó thầm nghĩ . 3 giờ sáng : - chị Liên say rồi . Kiếm khách sạn nghỉ đi ! - tao chưa say . đứa nào bảo tao say ? Nó dìu Liên không nổi , 1 người giúp nó dìu Liên đi . Tại khách sạn , một người nói với nó . - hôm nay em ngủ tạm ở đây với liên , liên nó say rồi em chăm sóc nó nhé ! Đừng chốt của lỡ đêm hôm có sao bọn anh sang kịp . - vâng . mọi người đi hết , nó khép cửa , đi vào phòng tắm . Nước mát lạnh, làm cho nó cơ thể nó dãn ra. không còn cảm giác sợ hãi nữa , nó nghĩ : " họ là dân a chị , nhưng cũng không phải hạng đều cáng như nó nghĩ " . Nó ngâm mình trong nước rất lâu , mới bước ra . thấy liên chùm kín chăn , nên nó không làm phiền nữa . nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh , bỗng nhiên chăn bật tung ra 1 người đè lên chốc người nó , bịt chặt miệng nó , nó hoảng hồn nhìn lại . người đó là Tú , nó vùng vẫy cố thoát ra , tú bắt đầu hôn cổ vai hôn ngực nó luồn cánh tay vào trong lớp áo và chạn vào bờ ngực nó , nó vùng vẫy trong vô vọng . tù hôn tới mặt nó, đột nhiên anh dừng lại . - tại sao em khóc ? Tù nới tay che miệng , nó bật khóc như đứa trẻ - tại sao em khóc ? - đời người con gái , chỉ có mỗi trinh tiết để tặng chồng . anh mà lấy đi em còn lấy ai được nữa . Nó lại khóc nức nở , Tù bối rối bỏ cô ra , ôm nó vào lòng. - đừng khóc a xin lỗi , thật sự từ lúc gặp em anh đã thích em rồi . anh muốn em làm người phụ nữ của anh . thằng Bình nó cũng nhăm nhe muốn em , nó là kẻ chỉ dùng 1 lần rồi vứt bỏ , anh không muốn nó làm hại em . Thú thật em là người con gái thứ hai anh yêu từ cái nhìn đầu tiên . người con gái thứ nhất lại chính là em gái anh . - tại sao lại vậy ? nó tò mò hỏi - để a kể cho em nghe :