Nhân Gian Băng Khí (Thập Nhất Hiệu Truyện)

Chương 8 : Bị đánh lén ở sân bay

Gió thu hiu hắt, bên ngoài chẳng có ánh dương quang, trời đất phảng phất như trở nên ảm đạm. Một hàng dài những chiếc xe màu đen tiến vào bên trong sân bay, không ngờ lại có những chiếc xe có thể trực tiếp tiến vào sân bay, hơn nữa còn là những chiếc Lincoln màu đen sáng bóng, điều này khiến người ta không khỏi nghĩ đến chuyện có một vị đại nhân vật đang đến đây. Một chiếc chuyên cơ tư nhân hào hoa đang chậm rãi hạ cánh xuống sân bay, một hàng những chiếc Lincoln vội lập tức lái đến ngay sau chiếc phi cơ. Phi cơ vừa mới dừng lại, một đám đông những người mặc tây trang màu đen đã lập tức từ trong xe nhảy ra, sau đó tiến đến vây quanh chiếc phi cơ. "Cha!" Mardy vừa từ trên phi cơ bước xuống, một thiếu nữ chừng mười bốn mười lăm tuổi từ trong chiếc xe Lincoln đầu tiên chạy ra. Thiếu nữ này có một mái tóc dài mềm mại màu hoàng kim, một đôi mắt cong cong màu lam, một cái mũi rất cao, đặc biệt là làn da trắng bóc, thật khiến người ta khó mà nhịn nổi sinh ra dục vọng. Mardy vẫy gọi nàng đến, trong mắt lộ ra một tia ôn nhu hiếm có. Nhưng hắn lại cố ý làm ra vẻ tức giận nói: "Hồ đồ, tới đây làm cái gì?" Thiếu nữ chẳng để ý gì đến câu nói đó mà lao thẳng vào lòng Mardy, tiếp đó làm nũng: "Katy nhớ cha mà!" Mardy buông Katy ra rồi gõ nhẹ vào mũi nàng cười nói: "Con ấy à, nghịch ngợm quá đi!" Katy chun cái mũi nhỏ đáng yêu lại nói: "Đâu có đâu!" Dứt lời nàng liền ôm lấy tay Mardy nói: "Cha à, cha không biết đâu, quãng thời gian này cha ra ngoài công tác, Katy lo lắng lắm đó!" Mardy nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mượt mà của Katy và cười nói: "Lo lắng cái gì chứ? Bên cạnh cha con có rất nhiều cao thủ bảo vệ. Còn con đó, sau này phải cẩn thận, đừng có chạy linh tinh, biết không?" "Con biết rồi, cha thật là phiền phức. Mau đi thôi cha, mẹ vẫn còn đang đợi ở nhà đó." Katy kéo tay Mardy, dùng lực kéo hắn tới đội xe phía trước. Mardy vừa cười vừa lắc đầu, tiếp đó bước theo cô con gái đáng yêu của mình. Mấy người Mười Một và Sa Tướng lập tức bước theo sau, bốn người Sa Tướng đứng thành hình chữ điền để bảo vệ Mardy, cho dù là những vệ sĩ được cử đến đón Mardy cũng không được đến gần. Còn lúc này, Mười Một vẫn bị rơi lại ở cuối cùng như cũ. Katy và Mardy vừa cười vừa đi về hướng đội xe. Katy chính là niềm kiêu ngạo của Mardy, thông minh, lanh lợi, hơn nữa lại vô cùng xinh đẹp, thân hình thon thả cân đối của nàng và thân hình của Mardy quả đúng là một cặp tương phản. Katy đồng thời cũng là chiếc vảy ngược của Mardy, bất cứ người nào cũng không được chạm vào. Từng có một người bạn làm ăn, trên bàn rượu nói đùa có một câu, hỏi có bằng lòng gả Katy cho con trai của hắn không. Lúc đó Mardy chỉ mỉm cười yên lặng, nhưng một tuần sau người bạn làm ăn đó đã đột nhiên bị ám sát lúc nửa đêm, cả nhà mười mấy mạng người không còn một ai sống sót. Đồng thời việc làm ăn của hắn cũng vì quần long vô thủ nên đâm ra hỗn loạn, bị Mardy thừa cơ chiếm đi quá nửa. Tuy tất cả mọi người đều không nói gì, nhưng phàm là những người ngồi trên bàn rượu ngày hôm đó đều biết rằng, đây là do Mardy trả thù, trả thù việc người kia dám vũ nhục đứa con gái bảo bối của hắn, bởi vì con trai của người kia đã nổi tiếng là một hoa hoa công tử, bên cạnh chưa từng thiếu nữ nhân. Chỉ là vì một câu nói đùa mà giết toàn gia đối phương, từ đó có thể biết Mardy yêu thích Katy đến mức nào, thật là đối nghịch với những thủ đoạn tàn nhẫn mà hắn thường dùng. Mười Một đi theo sau mọi người, thấy bóng lưng của Mardy và Katy đang nói chuyện thân mật, hắn không khỏi thở dài một hơi. Mười Một không hề biết thân thế của mình, từ khi hiểu chuyện hắn đã phải ở trong trại huấn luyện rồi. Bất quá lúc đó hắn chỉ là một mình huấn luyện, mỗi ngày đều có những giáo quan đến chỉ dạy cho hắn những tri thức về các phương diện khác nhau, cho đến năm mười tuổi hắn mới bị mang đến Ma Quỷ huấn luyện doanh. Tuy trong Ma Quỷ huấn luyện doanh có không ít người cũng tuổi với hắn, nhưng giữa mọi người đều có lòng cảnh giác lẫn nhau, rất ít khi có người cùng hắn nói chuyện. Trước nay Mười Một vẫn luôn sống một mình trong cô đơn, không có tình thân của cha mẹ, không có tình bằng hữu của bạn bè, trước nay hắn chưa từng được thể hội qua bất cứ loại tình cảm nào. Tình cảm, đối với hắn mà nói, tình cảm là một thứ quá mức xa xỉ. Đúng vào lúc này, Mười Một đột nhiên cảm thấy có một cỗ khí tức nguy hiểm. Đồng thời, bốn người bọn Sa Tướng cũng lập tức phi thân bay lên, ấn ngay Mardy và Katy xuống dưới đất. "Bụp!" Một viên đạn bắn sượt qua cánh tay Đao Thương và bay xuống mặt đất, bên dưới lập tức xuất hiện ngay một cái lỗ nhỏ. Sa Tướng và Đao Thương bảo hộ Mardy, Tri Chu và Tả Thủ bảo vệ Katy, cả bốn đồng thời dùng tốc độ nhanh nhất đẩy hai nhân vật trọng yếu đó đến phía sau một chiếc xe. Những vệ sĩ được phái đến để nghênh đón Mardy cũng đã có phản ứng, một nửa nhân thủ ở lại bảo vệ, nửa còn lại cầm súng chạy về phía vừa phát ra viên đạn. Tại đây chỉ có duy nhất Mười Một chẳng hề động đậy, hắn vẫn đứng nguyên chỗ cố, đôi mắt nhìn chăm chăm về phương hướng vừa phát ra viên đạn. Lúc này trong đầu hắn toàn là những con số đang lưu động, trong thời gian không đầy hai giây hắn đã đưa ra được một kết luận. Cự li bắn là năm trăm ba mươi mét, loại súng được dùng là Asia Corporation 98, là sản phẩm của công ty Asia nghiên cứu ra năm 99, đường kính họng súng 7,62 mm, tốc độ ban đầu là 830 m/s, súng nặng 4,4 kg, dài 1220 mm, tầm bắn khoảng 800 m, dung lượng đạn 10 viên, tuổi thọ 6000 lần bắn, tỷ lệ phóng đại qua ống ngắm 4 lần, mắt đặt cách ống ngắm 70 mm. Sau khi đưa ra được những tư liệu này, Mười Một ngược lại lại nhíu mày. Trong thời đại khoa học kĩ thuật quân sự phát triển như hiện nay, binh khí nóng cũng không ngừng được cải tiến và phát triển, loại Asia Corporation 98 có thể nói là đã bị đảo thải từ rất nhiều năm trước rồi, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì nó lên đạn chậm, kết cấu nặng nề không linh động, hơn nữa tầm bắn lại ngắn. Nếu tầm bắn xa hơn 400 m thì khả năng bắn lệc là khá lớn, do đó mấy năm trở lại đây, loại Asia Corporation 98 gần như đã biến mất khỏi thị trường. Đã như vậy, tại sao sát thủ kia lại đi lựa chọn loại Asia Corporation 98 đây? Hơn nữa tầm bắn còn nằm ngoài 400 m. Khi Mười Một còn đang suy tư thì mấy người Sa Tướng đã đưa được Mardy và Katy vào trong chiếc Lincoln thân dài. Tri Chu đẩy luôn gã tài xế ra cà tự mình ngồi vào ghế chính. Sa Tướng quay đầu lại, thấy Mười Một vẫn ngây ngốc đứng nguyên chỗ cũ, trong lòng không khỏi đại nộ, hắn lớn tiếng quát: "Mười Một! Lên xe!" Mười Một quay đầu lại nhìn bọn họ, tiếp đó mau chóng chạy vào trong xe. Katy ném về phía hắn một cái nhìn khinh miệt, trong mắt nàng, vừa rồi Mười Một đã bị dọa cho ngây ngốc. Kì thực nàng không biết, vì Mười Một được phái tới đây bảo vệ bọn họ nên hắn mới suy nghĩ, hắn vẫn luôn cảm thấy chuyện này không hề đơn giản như vậy. Huống chi Mười Một trước nay chưa từng làm vệ sĩ, trong Ma Quỷ huấn luyện doanh hắn chẳng cần bảo hộ ai, do đó nhất thời hắn đã quên mất bản thân đang là một vệ sĩ. Do đây là lần đầu tiên hắn được thuê để đi làm vệ sĩ nên mới vi phạm nguyên tắc. Điều này chỉ có thể nói nên rằng kinh nghiệm của Mười Một còn chưa đủ chứ chẳng phải do hắn sợ hãi cái gì. Không chỉ Katy, bốn người bọn Sa Tướng cũng lộ ra vẻ bất mãn với hắn. Đến cả Mardy cũng nhíu mày lại. Mười Một dựa lưng vào ghế, cũng chẳng giải thích gì. Bây giờ nghĩ lại, hắn thấy mình xác thực đã làm sai rồi. Hắn vẫn quen lấy bản thân làm trung tâm, tất cả chỉ cần bảo vệ tốt bản thân rồi hoàn thành nhiệm vụ là được, những chuyện khác đều chẳng liên quan đến hắn, đâu có sợ gì chuyện đồng đội bên cạnh nhìn bằng ánh mắt coi thường. Thói quen này đối với một sát thủ hay lính đánh thuê mà nói thì rất tốt, nhưng tuyệt đối không thích hợp với một vệ sĩ.