Nhà có ba lang quân

Chương 45 : Ba người

Cam Đường xa xăm tỉnh lại, chỉ cảm thấy cả người vẫn mệt mỏi, mở mắt ra, thấy một lồng ngực ‘xích loã’, mà mặt nàng tựa vào trong lồng ngực này, đang chuẩn bị ngồi dậy, hai tròng mắt rủ xuống, nhìn thấy thân chính mình, cư nhiên, cư nhiên khỏa thân, nội tâm cả kinh, tay khoát ở trong ngực, thắt lưng vẫn còn bủn rủn. "Nương tử, nàng đã tỉnh." Âm thanh Nhị Lang truyền tới từ phía sau lưng, Cam Đường quay đầu nhìn lại, mới phát hiện chính mình vừa mới dựa vào là trong ngực Nhị Lang, hắn ngồi xếp bằng ở trên giường, mà cả người nàng đều quấn ở giữa hai chân hắn, may mà hắn chỉ ‘xích loã’ thân trên, quần vẫn còn mặc, nếu không nàng thật hoài nghi, hắn nhân cơ hội đối với nàng làm chuyện mờ ám. Bất quá, cho dù Nhị Lang không nhân cơ hội gây rối, nhưng hai người bọn họ cũng đã có vợ chồng chi thực, Cam Đường vẫn e thẹn không muốn hắn nhìn thấy thân hình ‘xích loã’ của mình, đôi tay ôm ngực, xoay thân mình không cho hắn nhìn, miệng vội la lên: "Huynh đây làm gì? Quần áo của ta đâu? Nhanh đưa cho ta." "Nương tử, đợi chút liền trả lại cho nàng." Nhị Lang đem mặt đưa lại, cười nói. Cam Đường e thẹn đỏ mặt, vừa nghe thấy hắn lại đùa giỡn chính mình, liền hô: "Đợi cái gì, nhanh lên." Đầu Nhị Lang khoát lên trên vai nàng, đưa tay ôm lấy thắt lưng của nàng, bàn tay to sờ đến cọ đi da thịt, có xu hướng trèo lên đỉnh núi cao, Cam Đường lập tức nghĩ đến hai người kịch liệt trong cạm bẫy, hiện tại thân thể nàng còn mệt mỏi, thật sự không thể tiếp tục tới một lần nữa, vì thế nàng đưa tay kéo tay hắn, phách phách vỗ cánh tay hắn. Nhưng nàng lại quên, cánh tay ôm ngực vừa rời khỏi, ngực không có gì che giấu, ngược lại làm cho Nhị Lang không có gì cản trở, bàn tay lập tức ôm lấy hai quả đào non mềm, xoa nắn, hai chân quấn càng chặt ở thân nàng, vật nóng cường ngạnh rất rõ ràng để ở phía sau nàng. "Nhanh buông ta ra, huynh là sắc lang." Cam Đường bị hắn làm cho thất kinh, liên tục phát tay hắn, miệng hô. Hai người đang náo loạn, cửa lại đẩy mở ra, Cam Đường quay đầu nhìn lại, thấy Đại Lang đẩy cửa vào, trong tay còn cầm một cái bồn gỗ, trong bồn gỗ đầy nước, hắn vừa vào đã thấy hai người trên giường, liền nói: "Nhị đệ, không náo loạn, cẩn thận miệng vết thương của nương tử." Nhị Lang vừa nghe, liền buông tay, không đùa nàng nữa, thế này Cam Đường mới nhẹ nhàng thở ra, tiếp tục dùng đôi tay che ngực, hai chân gắt gao khép lại, nhìn Đại Lang hỏi: "Miệng vết thương? Vết thương ở đâu?" "Nương tử, nàng không biết đau thôi, sau lưng nàng bị cắt một đường, mặc dù không quá sâu, nhưng lại để lại chút máu, quần áo đều dính ở trên lưng, nhanh dùng nước gột rửa, đắp thảo dược lên miệng vết thương, ta đều chuẩn bị tốt rồi, rửa là có thể đắp được." Đại Lang đem bồn gỗ đặt ở trên giường, miệng nói. Bây giờ Cam Đường mới cảm giác được chút đau đớn phía sau lưng, nàng cư nhiên không phát hiện vết cắt phía sau lưng, điều này làm cho nàng nháy mắt lại đỏ mặt, bất giác trừng mắt nhìn đầu sỏ gây nên Nhị Lang, nếu không phải hắn quá mức kịch liệt, nàng làm sao có thể bị thương. Thời điểm hoảng loạn, Cam Đường đột nhiên nghĩ đến sự kiện, nàng bị thương ở lưng, nhiều nhất cũng chỉ cởi áo thôi, vì sao váy cũng cởi, nghĩ tới cái này, nàng lại trừng mắt, vội vàng hỏi: "Là ai giúp ta cởi quần áo?" "Ta đi lấy nước, là nhị đệ cởi giúp nàng." Cam Đường ngẩng đầu, mới phát hiện Đại Lang không biết gì, hai mắt thẳng tắp nhìn nàng, ánh mắt luôn luôn dán trên da thịt của nàng, miệng vô ý thức trả lời câu hỏi của nàng. Chết tiệt, nội tâm Cam Đường sớm đã đoán được là Nhị Lang, hỗn đản, dám cởi hết quần áo của nàng, để nàng khỏa thân nằm ở phía trước hai nam nhân, hại nàng hiện tại không biết nên làm thế nào mới tốt, nội tâm có chút hoảng loạn. "Ta, ta đau quá, nhanh chóng rửa miệng vết thương đi, còn có, huynh là sắc lang, mau đưa quần áo cho ta." Cam Đường chỉ có thể nói chuyện, đem lực chú ý của bọn hắn ở trên thân nàng dẫn dắt rời đi. Hầu kết Đại Lang lăn lăn, có chút không lỡ đem ánh mắt thu hồi, đem khăn thả vào trong nước, rồi vắt khô, đi ra sau lưng nàng giúp nàng lau lên, miệng ôn nhu nói: "Nương tử, không sao đâu, một hồi là được, đắp thuốc lên sẽ không đau nữa." Nước lạnh lẽo rót vào miệng vết thương, Cam Đường cảm thấy càng thêm đau đớn, miệng không khỏi hô một tiếng, toàn bộ lưng uốn éo, Đại Lang thấy nàng đau đớn, lực đạo trên tay càng nhẹ nhàng, một chút một chút giúp nàng tẩy rửa. Nhị Lang đưa thân qua, vây quanh nàng, người Cam Đường cứng đờ, cho rằng hắn muốn làm gì, giãy dụa rồi trách mắng: "Huynh không cần xằng bậy, buông ta ra." "Xuỵt, nương tử, nàng không cần lộn xộn, như vậy đại ca sẽ làm đau nàng, ta ôm nàng, không loạn được, nàng không nhích tới nhích lui nữa." Nhị Lang nhẹ nhàng nói bên tai nàng. Cam Đường có chút bán tín bán nghi không giãy dụa nữa, ngoan ngoãn cho hắn ôm, sau lưng Đại Lang tiếp tục tẩy rửa miệng vết thương, tẩy rửa xong, đem thảo dược trên bàn lấy lại đây, đắp lên miệng vết thương của nàng. Không biết Đại Lang đắp lên là thảo dược gì, chỉ cảm thấy rất mát lạnh, thảo dược đắp xong, Đại Lang kéo ra không biết bao nhiêu mảnh vải, băng bó cho nàng. Mảnh vải từ sau lưng buộc đến trước ngực, tay Cam Đường còn ôm ở ngực, Đại Lang chỉ có thể nhìn nương tử, lại nhìn tay nàng ôm ngực, Cam Đường vội nói: "Ta tự mình làm, các huynh đều quay đi." "Miệng vết thương ở sau lưng, nàng không nhìn thấy, như thế nào buộc, để ta giúp đi." Đại Lang nói. Đây cũng là lời nói thật, miệng vết thương ở sau lưng, nàng không nhìn thấy, không tốt sẽ bị nghiêng rơi, Cam Đường nhìn mắt Đại Lang, lại nhìn mắt Nhị Lang, chỉ có thể đối với Nhị Lang bĩu môi nói: "Vậy huynh quay đi, không được nhìn lén." Nàng thật sự không muốn bị hai nam nhân nhìn chằm chằm, nàng cảm giác rất áp lực. "Chúng ta đều đã xem qua, như thế nào còn muốn trốn trốn tránh tránh." Nhị Lang không hiểu, rõ ràng hai người đều đã rất thân mật, như thế nào nàng còn như thế này, nhìn cũng không cho phép nhìn. Làm sao Nhị Lang biết lòng của phụ nữ, cho dù Cam Đường chính mình muốn im hơi lặng tiếng, nghĩ một mình cùng bọn hắn chung một chỗ, nàng có thể hơi chút buông lỏng, nhưng thời điểm cùng một chỗ, nàng cảm thấy không thể, nội tâm vẫn có chướng ngại. "Huynh quay hay không quay, nếu huynh không quay, ta sẽ không buộc." Cam Đường nói không nên lý do, chỉ có thể làm nũng mà nói. Nội tâm Nhị Lang không vui, nương tử bất công, hắn không lay chuyển được nàng, không biết làm sao chỉ có thể phẫn nộ quay đầu đi, thế này Cam Đường mới chậm rãi buông tay, để cho Đại Lang đem mảnh vải buộc lên, quấn vài vòng rồi thắt lại cố định. Lúc Đại Lang băng bó, tay thường cọ đến đẫy đà của nàng, biến thành Cam Đường mặt đỏ, tim Đại Lang đập không thôi, thẳng đến lúc buộc xong, xác định miệng vết thương đã băng bó bền chắc, hắn nhịn không được, tay hướng đến hai quả đào của nàng, cho đến khi hoàn toàn bao lấy bọn nó, mềm nhẹ xoa nắn, miệng cũng theo mà đến, bắt lấy ngọn núi đỏ tươi. "Huynh..." Cam Đường không ngờ Đại Lang cũng như vậy, âm thanh đến bên miệng, lại nghẹn trở về, quay đầu nhìn về phía Nhị Lang, chỉ sợ bị hắn phát hiện, lấy tính khí của hắn, khẳng định cái gì cũng không muốn, sẽ bổ nhào vào nàng, suy nghĩ này khiến cho nàng run run. Hoàn hảo, nàng quay đầu nhìn lại, Nhị Lang vẫn đưa lưng về phía nàng, cũng không quay đầu lại, thừa dịp hắn không phát hiện, Cam Đường lập tức bắt được tay Đại Lang, ngăn hắn lại, Đại Lang thấy nàng ngăn trở tay hắn, đầu từ trước ngực nàng nâng lên, liền gặp ánh mắt cầu xin của nàng, thấy hắn nhìn qua, nàng vội vàng lắc đầu, trên tay bỏ thêm chút lực đạo, muốn ngăn tay hắn. Đại Lang trố mắt, không rõ ràng vì sao nương tử như vậy, hôm trước hai người không phải đã kết hợp nhất thể, việc này, lại vì sao kháng cự như thế, hắn không rõ ràng, rất hoang mang. Thời điểm Đại Lang trố mắt, Cam Đường cúi người, ở bên tai hắn nhẹ giọng nói: "Nhanh tay buông ra." Âm thanh rất nhẹ, mang theo một tia cầu xin, Đại Lang quay đầu nhìn về phía nàng, ánh mắt hai người chạm vào nhau, trong mắt kinh hoảng của nàng hắn thấy rất rõ ràng, tuy rằng nội tâm không rõ vì sao, nhưng hắn không đành lòng để nàng kinh hoảng sợ hãi, vì thế chậm rãi buông tay ra. "Xong chưa, sao lâu như vậy?." Nhị Lang đột nhiên thúc giục, mắt thấy hắn sẽ không chịu nổi mà xoay người lại, Cam Đường rời khỏi tai hắn (ĐL), rất nhanh kéo đôi tay của hắn, bị đôi tay nàng kéo xuống bàn tay to lại muốn đi lên. Lúc Nhị Lang xoay người, tay Đại Lang còn đứng ở giữa không trung, mắt sắc của Nhị Lang nhìn thấy, quay đầu nhìn nương tử, thấy biểu tình nàng cũng rất cứng ngắc mất tự nhiên, nội tâm có chút không lỡ, vì thế nghiêng đầu, không thuận theo: "Nương tử, ta cũng muốn sờ." "Sờ gì, ta còn chưa nói huynh sao, không cho huynh quay đầu, sao huynh lại quay đầu." Cam Đường nói chuyện chuyển hướng. "Nương tử bất công, đại ca nhìn cũng nhìn, sờ cũng sờ, ta vì sao không thể, ta cũng muốn." Nhị Lang nói chuyện, tay lại đưa qua, đem nàng ôm vào trong lòng, tay sờ thắt lưng của nàng, thẳng hướng về phía trước ngực của nàng chui đến. "A, a, huynh là sắc lang, nhanh buông ra, a!" Cam Đường haiz haiz thẳng gọi, toàn bộ thân mình đều giãy dụa, muốn Nhị Lang buông ra, Đại Lang làm sao có thể nhẫn nại được, nội tâm nàng chưa chuẩn bị, huống chi vẫn còn bài xích chuyện này, trước mắt không thể tiếp thụ được, chỉ có thể liều mạng từ chối, muốn Nhị Lang buông tay. Tính khí Nhị Lang nóng nảy, lại xúc động, ‘dục hỏa’ đã bị trêu chọc lên, nhất thời làm sao ép xuống, thấy nương tử kêu to, hắn vẫn không buông ra, một tay khỏe mạnh ôm ngực nàng, đầu phủ xuống dưới, ở trên mặt nàng ba ba ba hôn lên. Lý trí Đại Lang trầm ổn một ít, thấy nương tử giãy dụa như thế, hắn không đành lòng, đi lên kéo cánh tay Nhị Lang, trầm giọng nói: "Nhị đệ, đệ không thấy nương tử sợ hãi sao, nhanh buông nàng ra." Cam Đường áp trong ngực Nhị Lang vừa nghe Đại Lang nói xong, kêu lên: "Đại Lang, nhanh chóng ngăn hắn lại." Nhị Lang ngẩng đầu lên, đối với Đại Lang nói: "Đại ca, chẳng lẽ huynh không muốn sao, rõ ràng nương tử đã là của chúng ta, vì sao không thể nhìn, không thể đụng vào, chúng ta còn muốn nghẹn đến khi nào, không thể, ta không thể nghẹn được nữa." Đang nói chuyện, động tác trên tay vẫn không ngừng, mặt cũng phủ đi xuống. Nội tâm Đại Lang giãy dụa không thôi, theo bản năng phản ứng lại nhanh chóng biến hóa, thân thể đã bán đứng hắn, nội tâm hắn cũng rất khát vọng, khát vọng tiến vào nương tử, mà nàng lúc này gần trong gang tấc, dễ như trở bàn tay, ‘dụ hoặc’ ôm lấy hắn, bước một đi phía trước di chuyển, càng ngày càng tới gần thân thể tươi mới mềm mại.