Người Thanh Trừng Thế giới
Chương 23 : Sự thật được phơi bày
Hắn ta lấy ra một quả cầu màu cam và bảo Vương Lâm với Trúc Cơ nhìn vào, cả hai nhìn vào quả cầu và tiến vào trạng thái thất hồn, dần dần câu truyện được truyền tải qua tâm trí của hai người và hiện lên dưới dạng một bộ phim ngắn.
Ta tên là Ablizez, một trong những tướng quân của vua quỷ Lucifer Amducias, một trong số những người được giao trọng trách bảo vệ cho những cánh cổng dẫn tới địa ngục được nằm dải dắc trên các chiều không gian, hay nói các khác chính là nơi này.
Nghĩa vụ này đã được ta thực hiện hơn 1000 năm, từ những kẻ ngu ngốc tìm đến đây chỉ vì muốn danh vọng tiền bạc cho bản thân, đến những kẻ muốn chứng tỏ bản thân với ai đó...đều đã phải nằm xuống dưới lưỡi kiếm của ta.
Nhưng mà vào một ngày nọ, ta đã có một trận đấu với một tên quý tộc và phần thắng đã thuộc về ta, trong lúc đang hấp hối hắn đã hỏi ta một câu hỏi.
- N-Ngươi sống vì mục đích gì?-
Ta đã trả lời hắn là.
- Ta sống vì nghĩa vụ mà chủ nhân giao cho ta-
Hắn đã cười thật nhiều và bảo điều đó thật là vớvẩn, tưởng chừng câu hỏi kia chỉ là để khiêu khích nên ta đã kết liễu cuộc đời hắn ngay sau đó, nhưng mà sau đó ta lại nghĩ nhiều hơn về câu hỏi đó, rồi ta nhận ra rằng, ta đã sống với một mục đích mà ta không bao giờ có thể hoàn thành.
Vì thế ta quyết định sẽ cải trang thành con người và đi ra ngoài thế giới con người để tìm một mục đích mới cho mình, trong ngày đâu ngắm nhìn nhân loại của ta, ta đã chứng kiến rất nhiều nạn đói, chiến tranh, mâu thuẫn, xung đột….con người dù là một chủng tộc nhưng họ lúc nào cũng tàn sát lẫn nhau vì những lý do cá nhân, thậm chí ta thấy xã hội ở dưới địa ngục còn đẹp đẽ hơn chỗ này.
Sau một thời gian lâu dài ta bắt đầu cảm thấy chán nản, cho đến một ngày khi ta đang đi ngang qua lãnh thổ của một tên quý tộc ta đã tình cờ gặp được một người con gái ở khuôn viên của hắn, đó một cô gái 6 tuổi nhỏ nhắn trong bộ trang phục quý tộc với một chiếc nón che nắng đang vui vẻ, tươi cười đang hái những bông hoa ở vườn.Nhưng khi ta nhìn vào nụ cười đó ta luôn có cảm giác nó rất là giả tạo, cứ như cô ấy chỉ cười vì muốn che giấu đi nỗi buồn của mình vậy.
Một lúc sau ta giả dạng thành một cậu bé quý tộc để làm quen và nói chuyện với cô ấy, dù chưa từng quen biết ta, lúc đó ta rất ngại vì đây là lần đầu ta giao tiếp với con người, ta sợ rằng vì ta là người lạ nên cô ấy sẽ chạy mất nếu thấy ta, nhưng không khi nhìn thấy ta cô ấy không những không chạy mà còn tặng ta một bông hoa và hỏi.
- Cậu là ai vậy??-
Ta hít một hơi thật sâu và đáp lại.
- T-tớ tên là Alizez, một quý tộc sống gần đây-
Cô ấy mỉn cười và đáp lại.
- Alizez??, tớ thích tên cậu đấy nó nghe thật mạnh mẽ-
Cô ấy đứng dậy, giờ tay lên phía trước và nói.
- Tên tớ là isamalia, nhưng cậu có thể gọi tớ là Lia rất vui khi được gặp cậu-
Ta bắt tay cô ấy và từ đó ta và Lia đã trở thành bạn, những ngày sau đó ta bỏ bê trọng trách của mình và đến gặp cô ấy thường xuyên hơn đôi lúc cô ấy đang hái hoa lúc thì trồng hoa còn lúc thì tưới cây, cô ấy rất là yêu thích hoa và không biết từ khi nào ta lại có một cảm xúc kỳ lạ xuất hiện trong người và đó là tình yêu.
Nhưng điều gì đến cũng sẽ đến việc bỏ bê trọng trách của ta đã khiến vua quỷ Lucifer trực tiếp đến gặp ta và ta đã phải khai hết mọi thứ cho ngài, tưởng rằng ta sẽ bị khóa lại ở ngục giam trong một nghìn năm, nhưng không điều ngài ấy làm chỉ làm cho ta một hình nộm bằng lửa mô phỏng sức mạnh của ta và bảo.
- Hãy sống một đời mà ngươi không phải hối hận-
Ngài ấy đã đi sau câu nói đó cùng với sự ngỡ ngàng của ta, ngày hôm sau ta đến gặp Lia với tâm trạng được gọi là vui, nhưng cô ấy đã phải chuyển nhà đi không rõ nguyên nhân, trưa hôm đó ta thoát khỏi bộ giáp và trở lại dạng ma nguyên thủy của mình để đi tìm cô ấy, sau khi trời chuyển tối cùng với sự nỗ lực tìm kiếm thì cuối cùng ta cũng đã tìm được nhà của cô ấy nó nằm ở một đế quốc khác.
Ta đi qua tường để vào trong nhà và kiểm tra tình hình của Lia, nhưng mà điều mà ta tìm thấy được trong đấy chỉ là một tiếng kêu thảm thiết đi kèm theo tiếng rên, ta đi vào căn phòng phát ra tiếng rên đó và điều ta thấy quả đúng là quả đúng là kinh khủng, ta thấy Lia đang bị bắt làm những điều đồi bại với một kẻ mà cô ấy từng gọi là cha, cô ấy đang liên mồm hắn ta dừng lại, nhưng không điều đó còn khiến hắn trở nên hứng thú và bạo lực hơn.
Khi ta nhìn vào đôi mắt tuyệt vọng đang chứa đầy nước mắt của Lia thì ta đã không thể chịu đựng được nữa, cơn giận bùng phát trong cơ thể ta đi kèm theo đó là ngọn lửa của sự hủy diệt ta đã đốt cháy toàn bộ nhà của Lia và cũng cứu cô ấy, Lia đã được họ hàng nhận nuôi sau đó và từ đó ta đã biết mục đích của mình đó chính là đem lại hạnh phúc cho Lia, nhưng ta không rằng mục đích đó lại khiến ta đem lại hậu quả không lường cho cô ấy trong tương lai.
Mười hai năm sau ta liên tục quan sát và bảo vệ cho cô ấy, nếu có một đoàn cướp muốn cướp đồ cô ấy ta giết, một kẻ muốn làm cô ấy bị thương, ta giết… và không biết từ khi nào tình yêu của ta đối với cô ấy đã trở thành nỗi ám ảnh.
Năm năm sau ta đã trở lại dạng người lớn của cậu bé quý tộc kia và gặp cô ấy, khi gặp lại ta cô ấy hề tỏ ra không quen biết mà còn vui đến phát khóc và tặng ta một chiếu vòng hoa, ngày qua ngày ta dần dần tìm hiểu được cuộc đời của Liq cũng như chia sẻ cảm xúc với cô ấy, rồi một ngày ta được cô ấy dẫn đến một cánh đồng hoa và ở đó cô ấy đã ngỏ lời với ta, nhưng vì sự ngu muội của ta lúc đó nên ta đã không thể quyết định được, chỉ vì ta nghĩ một con quỷ không nên có tình yêu với một con người
Một tháng sau ta nghe tin Lia đã có chồng là một tên quý tộc khác sống gần khu đó, vì hắn là quý tộc nên dĩ nhiên cô ấy đã bị hắn bạo hành dù ta cảm giác rất giận lúc đó, nhưng lần này ta lại không gia tay vì ta hiểu thứ cô ấy luôn muốn chỉ là một gia đình và ta đã giam cầm cô ấy trong thứ được gọi là bảo vệ quá lâu rồi.
Hai năm sau, Lia có một đứa con lúc đấy ta thực sự cảm thấy có niềm vui, nhưng rồi ta tự hỏi rằng một linh hồn chứa đầy thù hận như ta sao lại có cảm xúc, ta là một con quỷ sao lại có tình cảm với một con người.
Ba năm sau, ta đã nghe tin chồng của cô ấy đã chết không rõ nguyên nhân, từ đó chuyện kỳ lạ cứ xảy ra liên miên, cô ấy hành động rất kỳ lạ cứ như bị ma nhập, khiến ta rất lo lắng, nhưng rồi cuối cùng ta cũng hiểu ra sự ảnh hưởng đó tất cả là đến từ ta, vậy nên vào một đêm định mệnh ta gặp lại Lia trong dạng thật của mình và nói hết tất cả những gì cho cô ấy nghe, về chuyện số người ta đã giết vì cô ấy, về việc ta đã yêu cô mù quáng đến cỡ nào và về việc ta và cô ấy nên chia tay, những câu nói đó như mũi dao đâm xuyên thủng trái tim mảnh mai dễ vỡ của Lia, cô ấy gục xuống với gương mặt chứa đầy nước mắt như hôm đó và nói.
- Làm ơn đừng bỏ em, em xin anh đấy-
Ta đi ra ngoài cửa sổ phòng cô ấy và nói trước khi đi.
- Điều này là tốt nhất cho cả hai chúng ta, em đã hạnh phúc mà không có anh rồi-
Ta đã đi sau đó bỏ lại Lia trên nền đất khóc lóc van xin ta đừng đi và đó cũng là sai lầm lớn nhất trong đời ta.
Ba ngày sau đó ta bị dằn vặt bởi nỗi đau của mình, vì thế ta đã quay lại tìm Lia, nhưng cô ấy đã mất tích hoàn toàn sau một đêm và khi ta tìm thấy cô ấy thì cô đã chỉ là một cái xác khô, Lúc đó ta cảm giác mình thật ngu muội ta tự trách bản thân, vì sao khi ấy ta không chấp nhận tình cảm của cô ấy, vì sao khi ấy ta quay lại và ôm cô ấy thật chặt, vì sao ta không sống với cô ấy cho đến khi cô ấy trút hơi thở cuối cùng, ta tức giận và thiêu cháy một khu rừng gần đó.
Ta bế xác của Lia về hang ổ của mình, lúc ngài Lucifer đang ở đó chờ ta, ngài đến đây để nói một thứ cho ta đó là quỷ không được phép có tình yêu với con người, vì có một điều luật được đặt ra rằng bất cứ con người nào nảy sinh tình cảm với một quỷ thì họ sẽ sống vì chỉ vì ám ảnh với tình yêu đó và khi họ bị từ chối thì đồng nghĩa với cái chết, lúc đó ta đã rất giận vì ngài ấy không kể cho ta sớm hơn và một trận chiến đã nổ ra giữa ta và ngài Lucifer, cũng không cần đoán thì cũng biết người thua cuộc là ta, ngài ấy trước khi đi đã nói rằng.
- Điều ta nói khi đó là sự thật-
- Hãy sống một cuộc đời mà ngươi không hối hận nhưng giờ hãy hối hận vì ngươi không bao giờ thực sự sống một cuộc đời cả.
Ta cuối cùng cũng đã hiểu được ý nghĩa thực sự của câu nói đó, điều ngài ấy thực sự muốn là cho ta thấy được sự thật khi làm quỷ, rằng nếu một con quỷ có tình cảm với một con người thì đó sẽ là chống lại quy luật tự nhiên, từ đó ta đã hiểu ra tất cả, Lia không thực sự yêu ta mà chỉ là vì thứ luật ngu ngốc đó bắt buộc cô ấy phải làm thế, nếu như ta chưa từng gặp cô ấy thì cô ấy đã không phải chết, nếu như ta chấp nhận tình cảm của Lia thì cô ấy sẽ được hạnh phúc thực sự, nếu như ta thực sự hiểu ý nghĩa của hai từ hạnh phúc thì đã không dẫn đến những truyện này, ước gì bây giờ ta có thể chết đi để có thể đoàn tụ với Lia.
Hắn ta bóp nát quả cầu, Vương Lâm và Trúc Cơ quay Lại trạng thái bình thường, hắn nói.
- Đó chính là tất cả những gì cậu cần biết về câu chuyện của cô gái mang tên Lia, cũng như kẻ đồi bại đã đánh cắp mọi thứ từ cô ấy-
Truyện khác cùng thể loại
348 chương
79 chương
99 chương
70 chương