Người Kia, Tổng Tài
Chương 45
Chương 10.1
Sưu tầm
"Bị động thai"
Trong phòng cấp cứu ở bệnh viện, sau khi bác sĩ kiểm tra chẩn đoán xong thì lạnh lùng nói ra tình trạng của Hải Nhi, làm ọi người đang vây quanh giường bệnh sợ tới mức trợn mắt há mồm.
"Động thai?" Mọi người trăm miệng một lời bật thốt lên hỏi, biểu hiện trên mặt là khiếp sợ và không thể tin được.
"Mọi người cũng không biết sao?" Bác sĩ lạnh lùng thản nhiên liếc mấy người đó một cái.
Liễu Kiệt cùng những người khác không hẹn mà cùng lắc đầu một lúc.
Bác sĩ lại ngạo nghễ liếc nhìn người bệnh cũng đang khiếp sợ nằm trên giường, không cần hỏi cũng biết, ngay chính bản thân mình cũng không hay biết gì luôn "Cho nên vừa rồi cô đã làm cái gì?"
Bởi vì Vương Hải Nhi quá mức khiếp sợ nên đầu óc có chút ngu si, căn bản không nghe bác sĩ đang hỏi gì cả.
Động thai? Tức là cô mang thai rồi sao? Bây giờ trong bụng cô có một đứa trẻ sao? Cô phải làm mẹ sao? Cô thật sự mang thai con của Liễu Kiệt sao? Không phải giả vờ nói dối nữa, mà thật sự đã mang thai rồi?
Dường như cảm nhận được cô đang chịu cú shock, Liễu Kiệt liền dịu dàng cầm tay cô, đồng thời mở miệng trả lời thay cô.
"Cô ấy đánh mấy chiêu với người khác" Đáp án của anh tương đối bảo thủ.
"Mấy chiêu?" Bác sĩ mặt không thay đổi hỏi nữa.
Liễu Kiệt không còn gì để nói.
"Sau này tuyệt đối không được làm như vậy nữa" Giọng điệu bác sĩ cảnh cáo.
"Được rồi, tôi sẽ chú ý" Liễu Kiệt nghe vậy dùng sức gật đầu, biểu hiện như muốn nói từ nay về sau tuyệt không tái phạm như thế này nữa.
"Đi làm thủ tục nhập viện, cô ấy cần nằm viện" Bác sĩ nói.
"Nằm viện?" Anh bị tuyên bố thình lình của bác sĩ doạ cho chết khiếp, nháy mắt vẻ mặt cứng đờ, sắc mặt trở nên trăng bệch.
"Vì sao lại phải nằm viện?" Anh nhìn cằm chằm vào bác sĩ hỏi, cả người vẫn không thả lỏng được "Tình trạng của cô ấy rất nghiêm trọng sao? Sinh mệnh đứa trẻ có nguy hiểm sao? Nếu đứa trẻ ảnh hưởng đến mạng sống của người mẹ thì chúng tôi không cần đứa trẻ nữa"
Anh nhanh chóng kiên định ra quyết định.
Sắc mặt Hải Nhi vẫn tái nhợt, trên đường từ nhà đến bệnh viện cô đau đớn khủng khiếp như vậy, nhất định tình trạng của cô còn nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng nữa, cho nên bác sĩ mới cho cô ấy nằm viện. Nếu như đứa trẻ có nguy hiểm, vì tránh phải tốn thời gian cứu đứa trẻ mà có thể sẽ liên lụy đến an toàn của người mẹ, thì anh tình nguyện mất đứa trẻ này ngay bây giờ, chứ không để cho Hải Nhi có một tia nguy hiểm nào cả.
"Liễu Kiệt?" Không ngờ anh lại nói ra như vậy, làm cho Vương Hải Nhi khiếp sợ nhìn về hướng anh. Anh không cần đứa con này ư?
Vẻ mặt anh nghiêm túc kiên định nhìn cô.
"Con sau này còn có thể có, anh không cần em phải mạo hiểm như vậy" Anh nắm chặt tay cô, nhìn cô không chớp mắt.
Cô dùng sức lắc đầu, hoảng sợ làm cho nước mắt kìm nén nay trào ra "Em không muốn, đây là con chúng ta, em muốn cứu nó, Liễu Kiệt, em muốn cứu con" Cô cầm lấy tay anh, khóc lóc cầu xin.
"Hải Nhi..."
"Bác sĩ, tình trạng của con gái tôi nghiêm trọng như vậy sao?" Vương mẹ sốt ruột quay đầu hỏi bác sĩ.
"Bác sĩ, tất cả là do tôi sai, xin bác sĩ cứu lấy con gái tôi, cứu lấy đứa con trong bụng nó, cứu lấy cháu ngoại tôi, van xin bác sĩ" Vương ba kích động nắm tay bác sĩ cầu xin.
"Bác sĩ..."
"Bác sĩ..."
Bác sĩ chậm rãi nâng tay lên ý bảo im lặng, làm cho Vương mẹ, Vương ba không hẹn mà cùng nhau im lặng "Tôi có nói người mẹ và thai nhi có nguy hiểm sao?"
"Này...ý là con bé không sao hết? Đứa trẻ cũng không sao hết?" Vương mẹ sửng sốt một chút, nhịn không được hai mắt mở lớn hỏi.
"Thế vì sao con bé phải nằm viện?" Vương ba khó hiểu hỏi câu tiếp theo.
"Cô ấy động thai thì phải nằm viện an thai chứ còn làm gì" Vẻ mặt bác sĩ lạnh lùng nói ra nguyên nhân.
Truyện khác cùng thể loại
59 chương
10 chương
56 chương
17 chương
76 chương
66 chương
17 chương
894 chương