Người hầu, em chạy đâu cho thoát !

Chương 14 : đăng hoa châu

Người phụ nữ tên Đăng Hoa Châu ngồi đối diện, ánh mắt như có chút khó chịu, không kiên nhẫn chờ đợi . - Cô đã dám gọi tôi ra đây thì chắc là cũng biết về tôi rồi đấy ? Nói nhanh một chút ! Một người phụ nữ kiêu căng ! Đó là ý nghĩ nảy ra trong suy nghĩ Tiểu Mai trong lần gặp đầu tiên . Nhưng như thế mới có thể xử lí được đứa con gái kia, không phải sao ? Đến khi đó , cô ta chỉ cần xuất hiện với vẻ hiền lành, dễ dàng làm ngư ông đắc lợi mà thôi . - Tiểu thư , tôi biết người sẽ là tiểu thiếu phu nhân của thiếu gia nhà chúng tôi . Có thể tôi nóng vội, nhưng với tình hình hiện nay thì có thể ngài ấy sẽ bị người khác quyến rũ mất ? Hoa Châu nhìn người con gái trước mặt, nông cạn, ngu ngốc, ham trèo cao . Cô biết chứ, trên thương trường, bao nhiêu người , chẳng lẽ cô ta còn không biết loại người như thế này sao ? Thật muốn kết thúc thật nhanh cuộc nói chuyện này ! - Cô gái, cô nghĩ thiếu gia nhà cô là người dễ bị quyến rũ như vậy ? Cô nghĩ tôi sẽ tin những lời như vậy với người tôi đã chọn sao ? Cô nghĩ tôi không biết tâm tư kia của cô đang nghĩ gì sao ? Tôi là người đã ở bên anh ấy, chẳng lẽ tôi không hiểu Quân Minh bằng cô, để cô phải đến nói với tôi ư ? Tiểu Mai không ngờ kế hoạch mình nghĩ ra lại bị người ta vạch trần như vậy , hoảng hốt đánh rơi chiếc cốc . Nhìn Đặng HOa Châu đi ra khỏi quán cafe, hét vội lên : - Tiểu thư, chuyện thiếu gia quan tâm người khác là có thật ? Cô gái đó tên Diệp Tuyết ! Tiểu thư !!! Tiểu Mai mất hết sức lực ngã xuống nền đất lạnh lẽo. Ánh mắt cô ta lúc này thật đáng sợ, đến nỗi người phục vụ muốn nói về việc cô ta cần đền tiền cho chiếc cốc cũng không dám lại gần . -------------------------------dải phân cách --------------------------------- Đã gần 2 tuần trôi qua... Diệp Tuyết vẫn tiếp tục công việc hàng ngày, lau dọn, đưa cơm ,ngồi đợi,... . Cô thỉnh thoảng hỏi Lục quản gia về việc cần chuẩn bị cho chuyến công tác . Cô cũng giúp Tiểu Mai một số công việc vặt . Cô cảm thấy , cuộc sống như vậy thực ổn, khá tốt . Tiểu Mai thật sự không ngờ Đặng Hoa Châu kia thật sự không thèm đếm xỉa về việc cô ta nói. Cô ả cắn cắn đầu ngón tay đầy tức giận . Trong lúc vô tình, cô ta biết được Diệp Tuyết kia sẽ được cậu chủ cho đi cùng đến chuyến công tác. Tại sao con nhỏ kia lại luôn là ngoại lệ kia chứ ? Thật không công bằng ! Bỗng từ phía xa, cô ả nghe có giọng nói, là cậu chủ ! - Tập tài liệu này cô nhớ đưa theo cho tôi , vì nó sẽ cần đến đấy . Có thể nói, chuyến đi này của cô có thể nói là vì nó đấy ! - Vâng ạ - Còn người kia thì là DIệp Tuyết đang cúi đầu chuẩn mực. Tiểu Mai nhìn vào tập tài liệu chằm chằm, đến khi Diệp Tuyết phát hiện, hơi bất ngờ nhưng cô ấy ( DT ) vẫn nở nụ cười hỏi : - Sao vậy ? Tiểu Mai vội thu lại ánh mắt : - Sướng quá nhé. Thiếu gia còn giao cậu nhiệm vụ lớn thế này . Tớ cũng muốn đi chơi như vậy - Đồ ngốc, đây đi làm ăn nghiêm túc, chứ không có chơi bời gì đâu . Nói rồi Diệp Tuyết đi vào . Cô nghĩ, cô cần cất tập tài liệu này thật tốt mới được ! Tiểu Mai nắm chặt bàn tay : Tôi nhất định sẽ không để cô đi ! Tôi sẽ khiến cô bị đuổi ra khỏi đây ! Tại một toà chung cư cao tầng, hạng sang . Người con gái đứng trên cao, tay cầm ly rượu nghe báo cáo : - Tiểu thư , ngày mai tổng giám đốc Nhất sẽ đi công tác 3 ngày ở Úc , có mang theo một người hầu riêng tên Diệp Tuyết là thật ạ . Phụ nữ mà, thà tin nhầm còn hơn bỏ sót. Sau khi bỏ đi ở quán cafe, cô cũng bắt đầu để ý người bên cạnh Quân Minh. Quả thật, có một cô gái tên Diệp Tuyết hàng ngày đưa cơm cho anh và bây giờ anh lại đưa cô ta đi công tác. Thật sư là không hợp lí chút nào !