Ngược về thời lê sơ
Chương 192 : Vây công không biết xấu hổ
Những chiêu viên kiếm của Thái cực cộng thêm nội lực gia tăng thì rất bá đạo, nó sẽ làm đối phương phải dụng kiếm với các góc độ quái dị gây nên trấn thương các khớp. Và Trương Tam Phong là hành gia tông sư trong kĩ thuật này. Nguyên Hãn biết rằng nếu tình trạng này còn tiếp diễn thì cho dù thể năng siêu khủng bố của hắn cũng sẽ bị tổn thương các khớp sau vai chục hiệp nữa, cách chiến thắng duy nhất của hắn là tập trung tất cả sức mạnh cơ bắp toàn thân mà tung ra một chiêu có năng lượng vượt qua tổng nội lực và ngoại công của Trương Tam Phong... và chiêu kiếm đó không phải nội gia kiếm Pháp Đông A mà là Bạt kiến thức thuần túy ngạnh công của Nhật Bản.
Tung một chiêu kiếm khá mạnh Nguyên Hãn dựa vào tốc độ và sức bật lùi xa vòng chiến, Trương Tam Phong cũng bất lực không thể quấn lấy Nguyên Hãn được, nếu để cho hắn trẻ lại mười tuổi thì mọi chuyện sẽ khác. Thế nhưng ở tuổi lục tuần thì dù hắn có nội lực hùng hậu cũng không thể kéo lại cơ thể đang xuống dốc của hắn.
Khoảng cách được nới rộng 15m, Nguyên Hãn cho đao vào vỏ, cúi thấp người, xoay vai phải về phía đối thủ, hông hơi vặn về bên trái tầm 45 độ. Tây phải giữ chặt đốc đao, tay trái nắm chặt vỏ đao. Bí quyết của chiêu này là cả cơ hông khổng lồ, cơ vai cơ bắp tay và cách tay cũng như các ngón tay phải đều như chiếc lò so được dồn nén hết mức, còn tay trái chính là cái lẫy giữ lấy lò xo. Khi tay trái mở ra thì chiếc lò xo được cộng hòa bởi gần hết các cơ cường đại trong cơ thể sẽ tạo nên sức bật cường đại. Cộng thêm lưỡi đao thép sắc bén thì chiêu Bạt Kiếm thức một ăn một còn này có thể nói là rất bá đạo.
Nguyên Hãn đã động, sức bật quá tốt của hắn đã phong tỏa đường né tránh của Trương Tam Phong. Ánh sánh lóe lên đao thoát khỏi vỏ, cơ bắp bật tung rung lên bần bật, thời điểm xuất kiếm thì Nguyên Hãn chọn quá chuẩn xác, không nhanh không chậm. Chiêu thức này là loại không bảo lưu, nếu Trương Tam Phong đỡ được thì người chết chắc chắn là Nguyên Hãn, vì chiêu thức này thuộc loại rút cạn 200 phần trăm sức lực, cần rất lâu mới có thể phục hồi. Đây cũng chính là điểm nguy hiểm của nó, với động năng khổng lồ như vậy có thể nói đây là thể loại chiêu thức bẻ gãy nghiền nát của Ngạnh công.
Trương Tam Phong cũng ý thức được sự nguy hiểm cùng cực của chiêu thức. Hắn đang cố sức tập trung vào vai của Nguyên Hãn, từ đây hắn có thể nắm bắt được quỹ tích nhát kiếm. Thế nhưng hắn thất vọng rồi “ cái lò xo” này đã có tốc độ bật siêu việt cảm ứng của hắn, chiêu viên kiếm của hắn ra hơi muộn chỉ trong tích tắc không bắt được quỹ đạo của sát chiêu thì hắn cũng ý thức được mình đã xong. Viên chiêu chưa hoàn thì ánh sáng lóe lên, vận tốc của chiêu kiếm quá nhanh.
Đến khi đao của Nguyên Hãn cắt ngọt kiếm của Trương Tam Phong thì tiếng rít của không khí bị cắt mở mới đến tai mọi đệ tử chứng kiến. Trương Tam Phong không hổ là tông sư võ học, cách né sát chiêu là xoay tròn thân thể thuận theo hướng chém của đao, tránh khỏi việc thân thể bị cắt làm hai.
Nói thì chậm diễn biến thực sự quá nhanh, đương trường người chưa biết chuyện gì sảy ra thì ánh đao như chớp lóe sáng, máu tươi bay múa. Trương Tam Phong lảo đảo thân mình dừng lại dùng tay trái vội vàng phong bế các đại huyệt trên vai phải để cầm máu. Trong khi đó cánh tay cầm kiếm của hắn vẫn đang bay trong không trung, hắn có thể tránh được một mạng là quá suất sắc rồi.
Nguyên Hãn đang muốn xông lên kết thúc Trương Tam Phong thì hơn ba mươi vị trưởng môn các đại phái và cả một số đệ tử của Võ Đang đã ùa lên, họ kẻ thì tấn công Nguyên Hãn kẻ thì che chắn cho Trương Tam Phong. Bị quần công nhưng vị Nam Việt Vương không hề nao núng mà tung hoành tả xung hữu đột, lần này hắn không hề dùng mộc kiếm mà là thiết kiếm, kiếm đến là thấy máu. Nguyên Hãn chỉ ngại Hạ Trưởng môn Thanh Thành và Bạch Mi su thái vây công mà thôi, còn lũ tép diu khác cùng mấy tên đệ tử Võ Đang học nghệ chưa thông này thì có xông lên bao nhiêu thì cũng chỉ có năm sáu người tiếp xúc được với hắn thôi.
Dù vừa dùng qua đại chiêu sức lực tổn hao nhiều thế nhưng đánh nhau kiểu kiểu thiếu hàm lượng kĩ thuật này thì với cơ năng của hắn có thể duy trì đến tối. Hơn 700 đệ tử Võ Đang nếu dùng cung tên và ám khí mới có thể gây nguy hiểm cho hắn, còn nếu cứ vài người sách kiếm vây công hắn thì đó là hành động hiến mạng, Nguyên Hãn đúng là bước bước thấy máu đánh mở một đường xuônga núi.
Đúng lúc này thì rất nhiều bóng đen chớp lóe phía sau nhóm người vây công, Nguyên Hãn không ngu đến nỗi một mình một người lên núi, lòng phòng tiểu nhân không thể không có. Hơn hai trăm Ninja cận vệ quân của gia tộc Iamachi không phải ăn chay, họ chính là lực an ninh cục tình báo NVK của Nam Việt quốc, tính năng của họ không khác gì CIA của Mỹ quốc hiện đại, nếu so sánh về nghiệp vụ tiềm nhập và ám sát thì họ cao hơn một bậc so với CIA của hiện đại. Tối hôm trước họ đã nhận lệnh tiềm nhập Võ Đang bảo bệ an toàn Vương Gia rồi. Mệnh lệnh có ghi rõ nếu tình hình mất khống chế hoàn toàn mới dùng đến súng ngắn côn xoay mà mỗi người họ được trang bị
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
34 chương
82 chương
12 chương
45 chương
100 chương
24 chương