Ngược về thời lê sơ
Chương 191 : Long tranh hổ đấu
Giờ đây đứng giữa những đạo sĩ Võ Đang đang xếp thành một vòng tròn lớn là hai người một già một trẻ, Hán tử mặc đạo bào lôi thôi tóc tai không quá gọn gàng tầm ngũ tuần, dáng người khá cao tay cầm thiết kiếm. Hắn chính là cao thủ đệ nhất Trung Hoa được mọi người thừa nhận. Đối diện hắn là Vị thanh niên tuấn tú cực kì trẻ tay cũng đang cầm sẵn một thanh Thái đao. Trận chiến có thể sảy ra bất kì lúc nào, đây là lần đầu tiên Nguyên Hãn đã rút thiết đao của hắn, đó cũng là tôn trọng tột bậc dành cho đối thủ rồi.
- Ngài là đại tông sư Võ học, nhưng cũng là một đạo sĩ nhàn cư. Nếu muốn trau rồi võ học hay muốn làm anh hùng Hán tộc thì đường đường chính chính tới Nam Việt ta mà chiến. Đằng này Ngài làm chuyện trộm đạo giết người, làm cho kẻ thù của ta lớn mạnh và sẽ có hàng vạn vạn con dân của ta sẽ ngã xuống chỉ vì một hành động của Ngài thế nên ta phải có câu trả lời với họ. Đây không phải tỉ thí võ học như từ lúc ta ở dưới chân núi lên đây, mà là sinh tử chiến mong ngài cẩn trọng.
Nguyên Hãn không nhanh không chậm nói rõ lý do và cũng biên rõ tính chất của cuộc chiến.
- Ta biết mình bị lợi dụng, và đã làm chuyện xấu hổ như vậy thật không thể vểnh cái mặt già lên mà gánh hai chữ tông sư. Thế nhưng Đài Loan là của Hoa tộc ta, Hải Nam thì ta không bàn đến, vậy nên quốc gia lâm nguy thì thất phu hữu trách ta không thể làm ngơ, hoàng đế không quản mà cắt đất nhưng thân là một Hán dân ta không thể không quản.
Trương Tam Phong cũng không e ngại mà đạo, trong thâm tâm họ xấu hổ vì làm hành động trộm đạo, không hề co cái gì là hiệp nghĩa. Ngoài ra còn là bị người khác lợi dụng, thế nhưng bọn người này vẫn không thấy mình quá sai, họ là vì dân tộc mà hành động đấy, ít ra họ nghĩ vậy. Trương Tam Phong hận Long Phi Vũ lợi dụng hắn, phản bội đạo nghĩa giang hồ nhưng lại mười phần đồng ý bí mật quân sự của Nam Việt rơi vào tay người Hán.
- Ồ hóa ra là như vậy. Ta càng có lý do để giết ngươi, về võ học ngươi la tông sư nhưng về chính trị hay dân tộc ngươi quả là không đáng để bàn chuyện. Ngươi làm chuyện này để Hán tộc no ấm, để người dân Hán tộc được hạnh phúc? Không ngươi chỉ làm vì chính ngươi, vì danh hiệu đệ nhất cao thủ Hán tộc nên ngươi làm vậy. Ngươi đã tưng hỏi Đai Loan, Lưỡng quảng, Hải nam trước đây là thuộc về ai? Khoan nói về chuyện lịch sử, ngươi đến Đài Loan đảo hỏi hết người dân gốc Hán xen họ có bị bóc lột, bị đàn áp, bị chém giết không? Hay bây giờ họ đang sống cuộc sống yên vui hạnh phúc nhất của họ. Giờ đây nếu ta trả Đài Loan về cho nhà Minh thì người phản đối nhiều nhất chính là Hán tộc tại Đài Loan đó. Tiếp theo khi Mông cổ Hàng năm xâm lấn phía bắc, đốt giết cướp phá các ngươi làm gì, đã từng đến đó chưa nếu so với Võ Lâm Quách Tĩnh thời Tống Kim ngươi không đáng bàn. Còn có Cam Túc, Tây Xuyên, cả mảnh giang sơn phía tây các ngươi đã mất sao không thấy ngươi tới mà là anh hùng, thất phu.... chiến đi không cần nói thêm nữaLời nói như dao đâm vào tim, đau đớn, nhỏ máu. Thẹn quá mà hóa giận Trương Chân Nhân cũng là nộ hỏa thông thiên rồi.
So chiêu tốc độ phải nhanh hơn tốc độ âm thanh, đánh rồi Nguyên Hãn mới thấy hắn đánh giá quá thấp trình độ rèn luyện cực hạn của người xưa.
Nếu nói đến thái cực kiếm của Võ Đang thì hắn cũng có biết một hai ở thời hiện đại thế nhưng đó là chiêu thức giản hóa để tập dưỡng sinh mà không hề có tính chiến đấu. Còn Thái cực kiếm chính tông của Trương Tam Phong mang tính thực chiến rất cao cộng thêm phối hợp cùng nội công tâm pháp thì thực sự đã trở thành quỷ thần khó dò.
Thái cực kiếm pháp hay còn gọi là Viên kiếm, các chiêu kiếm thường đi theo những cung tròn âm dương nhằm khóa vũ khí đối phương sau đó mới ra sát chiêu. Nó được phối hợp với nội công quỷ mị khá âm nhu gây hiện tượng kéo giữ vũ khí rất mạnh. Những người không cẩn thận giao đấu cùng loại kiếm pháp này chỉ quá vài chiêu đến 20 chiêu các khớp xương cổ tây cánh tay và vai sẽ bị tổn thương rất nặng gây mất khả năng chiến đấu.
Và lúc này rõ ràng Nguyên Hãn cúng đang rơi vào tình trạng này. Hắn bị đang bị áp đảo khá nhiều, kinh nghiệm của Trương Tam Phong rõ ràng cao hơn, nhưng với sự nhanh nhạy của Nguyên Hãn thì có thể cân bằng lại. Thế nhưng về mặt chiêu số thì Nguyên Hãn thua, không phải Đông A không bằng Võ Đang mà là Nguyên Hãn bị nội công quái dị của Trương Tam Phong quấy nhiễu, nếu không có thể năng siêu việt phàm nhân thì giờ này Nguyên Hãn đã bước bước nhuốm máu rồi... nếu như hắn có sự hỗ trợ của nội công phái Đông A cộng thêm cực hạn Ngạnh công của hắn thì Trương Tam Phong giờ đây mới là người thảm. Thế nhưng rất tiếc là hiện thực bao giờ cũng tàn khốc.
Truyện khác cùng thể loại
109 chương
29 chương
114 chương
1 chương
111 chương
44 chương
5 chương