“Nô tài/ nô tì thỉnh an hoàng hậu nương nương.” Ngay sau đó chính là các thái giám cùng cung nữ hành lễ, cùng chủ tử của bọn họ bất đồng chính là bọn họ hành đúng lễ tiết, quỳ gối cúi đầu. “Đứng lên đi.” Tiểu Đồng vung tay lên, có mười phần khí thế, ra hiệu. Nhưng những nữ nhân khác nghe xong đều quay mặt lại ngơ ngác nhìn nhau, thần sắc hoài nghi. Không phải nói hoàng hậu là ngốc tử sao? Vì sao ngốc tử cũng biết trả lời những vấn đề mấu chốt của hoàng hậu? “Nô tài/ nô tì thỉnh an các nương nương.” Ngay sau đó, Hoàn nhi thông minh cùng phần đông những cung nữ, thái giám, đại nội thị vệ đứng phía sau Tiểu Đồng quỳ xuống khấu đầu. “Đứng lên đi.” Nói chuyện chính là Đức quý phi dẫn đầu, chỉ thấy nàng ta nhẹ nhàng khoát tay, trầm tĩnh cho Hoàn nhi bọn người đứng dậy, trong lòng tuy có hoài nghi, nhưng trên mặt lại không một biểu hiện. Rồi sau đó, những cung nữ, thái giám quỳ xuống đất theo lệnh đứng dậy. Tiểu Đồng nhìn thần sắc của nhóm người đứng trước mình, cơ hồ mỗi người đều mang ánh mắt khinh bỉ, vẻ mặt ghét bỏ nhìn chính mình. Hừ, xem ra một ngốc tử làm hoàng hậu khiến không ít người không phục a. Nàng cẩn thận nhìn kỹ từng nữ tử lúc nãy không quỳ xuống, trong lòng thầm than, làm hoàng đế quả thực tốt a, mỗi đêm đều có nhiều mỹ nữ như vậy hầu hạ, cũng khó trách từ xưa tới nay, phía dưới để vị luôn chất rất nhiều xương người. Trừ quyền lực tối cao còn được hưởng rất nhiều mỹ nhân đẹp, trách không được lại có nhiều nam nhân như vậy tranh đấu nhau để ngồi lên cái long y kia. Mà Đức quý phi, Vân phi và đa số những vị tần phi ở đây sau khi nhìn thấy ngốc tử trong truyền thuyết đều có chút sững sờ. Không thể tưởng được hoàng hậu ngốc tử trong truyền thuyết lại có thể xinh đẹp đến như thế, khó trách Hoàng Thượng không chê nàng ta là cái ngốc tử. Hiển nhiên trong mắt của Tiểu Đồng không lộ ra một chút ngây người nào, đối với dung mạo Vệ Yên Nhiên, nàng thập phần có tự tin. Lúc ấy nghe Hoàn nhi nói, mỗi người trong Vệ vương phủ đều cho rằng Vệ Tinh Tinh là một mỹ nữ, nhưng lại ít ai biết được rằng, Vệ Yên Nhiên so với Vệ Tinh Tinh chỉ có hơn chớ không có kém. Tâm tình Vệ Yên Nhiên trước kia lúc nào cũng u buồn, sắc mặt cũng tái nhợt không khỏe, thứ hai nàng ta không có thèm ăn, bởi vậy cả người gầy như que gậy, đến lúc Tiểu Đồng xuyên qua cơ hồ chỉ còn là da bọc xương. Thử nghĩ một người mỗi ngày sống đều không nhận ra những ưu đãi mà ông trời ban cho, tự mình không biết quý trọng chính mình, vậy thì làm có thể phát huy ưu điểm đến tận cùng được cơ chứ? Mà kể từ sau khi Tiểu Đồng đến, trước kia làm diễn viên chuyên nghiệp đã dưỡng thành một thói quen, chính là cân bằng ăn uống, điều hoa thân thể, vận động nhiều, toàn bộ đều dựa theo thói quen trước kia mà thực hiện, vì vậy mới khiến cho thân thể nở nang, tràn đầy sức sống của Vệ Yên Nhiên ngày hôm nay, màu da ốm yếu lúc trước đã dần chuyển sang trắng trẻo hồng hào. Thu hồi suy nghĩ của chính mình, Tiểu Đồng tiếp tục giương đôi mắt to khờ dại quan sát những người trước mắt, đương lúc ánh mắt rớt xuống tầng tầng lớp phấn trên khuôn mặt các nàng, liền khẽ cúi đầu xuống, nhíu mày, chẳng lẽ mỗi người nữ nhân đều thích trang điểm đến dày đặc phấn son như vậy sap? Thật sự sự là chịu không nổi mà. Nhưng mà, lúc nàng ngẩng đầu lên, biểu tình đã biến thành si mê. Tình thế ngày càng căng thẳng, một khi mấy nữ nhân này đã muốn ‘mở mang kiến thức’ thế nào là ‘ngốc tử hoàng hậu’, vậy sao lúc này nàng lại có thể để cho họ mất hứng được? Tiểu Đồng vừa đánh ra chủ ý liền quay đầu về phía Hoàn nhi mỉm cười, trước tiên phá vỡ tràng diện trước mắt, “Hoàn nhi tỷ tỷ, mấy vị tỷ tỷ xinh đẹp này là ai? Các nàng thật đẹp quá nga! Yên Nhiên thích các nàng.” Tuy chỉ là vài giây nhưng Tiểu Đồng lại hiển nhiên hiểu được, thời gian giằng co càng lâu, đối với chính mình càng bất lợi. Nàng tin tưởng rằng, trên đời này, chỉ cần là người khẳng định đều thích nghe những lời hay, hơn nữa đây lại là nữ nhân. Cho dù họ là những phi tần nhưng chắc gì đã không thích nghe ngốc tử khen. Quả nhiên, Tiểu Đồng vừa nói ra, sắc mặt mấy vị nữ nhân trước mắt có chút nguôi giận, mỗi người đều không khỏi có chút đắc ý, nhưng cùng lúc đó, trái được với vẻ đẹp rực rỡ của các nàng là sự khinh bỉ trong mắt càng sâu. “Thần thiếp chẳng biết hoàng hậu nương nương đến nên chưa kịp nghênh đón, mong hoàng hậu nương nương thứ tội.” Nữ nhân ăn mặc xa hoa nhất đứng ở phía trước không đợi Hoàn nhi trả lời liền mở miệng nói, nhưng không hợp đó là giọng điệu của nàng ta rõ ràng là giọng điệu nói với một ngốc tử. Tiểu Đồng vừa nhìn là biết, lời nói của hai nữ nhân này là có phân lượng nhất. Nghĩ đến xuất diễn hôn nay chắc chắn là do nữ nhân cầm đầu kia đạo diễn, nàng rất muốn xem xem nữ nhân này có năng lực lớn như thế nào. Tiểu Đồng không có quay đầu, vẫn nhìn Hoàn nhi bên cạnh với ánh mắt chờ mong. “Hồi bẩm hoàng hậu nương nương, cái này……này……” Hoàn nhi nhất thời không biết nói gì hơn, không biết nên trả lời như thế nào, chiếu theo đạo lý mà nói, mấy vị phi tần này phải chủ động giới thiệu, chiếu theo thân phận của Hoàn nhi căn bản là không thể đứng trước mất vị phi tần này mà xưng tục danh của bọn họ. Lại càng không thể giới thiệu cho nàng nghe. Bỗng nhiên, Hoàn nhi linh quang chợt lóe, vội vàng đáp: “Hồi bẩm hoàng hậu nương nương, mấy vị tỷ tỷ xinh đẹp này đều là phi tử của hoàng thượng nga, là tỷ muội thân cận của hoàng hậu nương nương.” Tiểu Đồng dự đoán được Hoàn nhi sẽ trả lời như tếh, vì vậy cũng không nể mặt mũi nàng mà nói: “Hoàn nhi tỷ tỷ, ngươi gạt người, tỷ muội tốt của Yên Nhiên chỉ có một nữ nhân tên là Vệ Tinh Tinh thôi.” “Việc này……” Hoàn nhi trong lòng thầm mắng, đề mục tiểu thư đưa ra quá khó, chính mình thật sự không biết trả lời như thế nào. Đang lúc ngôn ngữ nàng trở nên vụng về thì Vân phi đứng cạnh Đức quý phi mở miệng nói, “A, nghe nói hoàng hậu nương nương là ngốc tử, hôm nay được gặp mặt quả là danh bất hư truyền!” Vân phi mở miệng khiền mất vị phi tần đứng sau bắt đầu nhỏ giọng nghị luận, “Phải a, nghe lời đồn trước đó vài ngày cứ tưởng là giả, không ngờ hoàng hậu nương nương thực chính là một ngốc tử.” Nhưng nhìn lại người khởi xướng tất cả mọi chuyện thì bộ dạng nàng ta như là mọi chuyện không liên quan đến mình, Đức quý phi tại thời khắc này luôn vạn phần thông minh, mặc cho những người khác thi nhau nghị luận, chính mình cũng không tham dự vào, nhưng khi đứng đến cạnh thì vẻ mặt lại vui sướng như thấy được trò hay. Lúc này, một nữ nhân, thân mặc quần áo lụa mỏng màu vàng tiến lên, ngữ khí ôn nhu nói, “Hoàng hậu nương nương hẳn là đến để thưởng hoa quế? Con đường hoa quế này tuy nhỏ nhưng cũng rất có tiếng.” Tiểu Đồng nghe ngữ khí ôn nhu như thế, nhất thời tâm sinh kinh hãi, cạm bẫy a! Nàng trong lòng cảm thán, trên mặt lại là vẻ mặt không biết gì, gật đầu, “Phải a, Hoàn nhi tỷ tỷ nói hoa quế ở đây đã nở, nên để Yên Nhiên ra ngắm. Yên Nhiên đã rất nhiều ngày chưa có ra ngoài, ở đây thật thơm a.”