Ngoan Vương Kỹ Phi

Chương 53 : Tiểu công chúa Lâm Nhi được sủng ái

Edit: Toma Viện của Trà Nhi trắc phi. “Chủ nhân, nô tỳ vừa nghe được tin tức Vương phi hiện đang mang thai. Vương gia vừa rồi còn đích nhân đi hầm thuốc dưỡng thai.” Nha hoàn của Trà Nhi bẩm báo. “Ngươi nói cái gì? Nàng ta mang bầu? Vương gia còn tự mình hầm thuốc dưỡng thai?” Trà Nhi kinh ngạc. “Vâng, thưa chủ nhân.” Trà Nhi nheo mắt lại: “Người kia mang thai?” Như thế khác gì nàng xong đời? Không được, nàng nhất định phải nghĩ ra biện pháp! “Còn có giữ hoa hồng không?” Trà Nhi hỏi nha hoàn. “Thưa chủ nhân, có!” “Đưa tất cả cho ta.” Trà Nhi phân phó. Nha hoàn liền đem hoa hồng đã giấu đi đưa cho Trà Nhi. Trà Nhi tiếp nhận hoa hồng, cười lạnh, Khúc Huyễn Yên, ta nhất định không để cho ngươi sinh hạ cái nghiệt chủng này! ______________ Cửa phòng Khúc Huyễn Yên bị đá văng ra. Khúc Huyễn Yên nằm ở trên giường nhíu mày, sao mỗi lần hắn về đều mở cửa như vậy! Trì Ngạo Dịch bưng thuốc dưỡng thai đi vào, đem thuốc đặt ở trên bàn gần giường, chính mình lại ngồi ở trên giường, nói với Khúc Huyễn Yên: “Thuốc hầm tốt lắm, ngươi uống đi.” “Ngươi cũng không thể không đá cửa mới tiến vào được à?” Khúc Huyễn Yên bất mãn. “Tuân mệnh nương tử, uống nhanh đi.” Trì Ngạo Dịch cười nói. Khúc Huyễn Yên cười khẽ, nhìn thế phía bát thuốc dưỡng thai đen tuyền mà nhíu mày. “Ta… ta uống không được.” “Uống không được? Không được cũng phải uống.” Trì Ngạo Dịch nghiêm túc. “Không cần, không uống được mà.” Khúc Huyễn Yên làm nũng, nàng cũng muốn để cho hắn nếm thử hương vị bị tra tấn! “Sao có thể không uống đây? Đây chính là tướng công của ngươi đích thân hầm.” Trì Ngạo Dịch ôn nhu khuyên bảo. “Ngươi tự mình hầm? Khúc Huyễn Yên giả vờ tò mỏ, trong lòng cũng có một loạt cảm động, hắn để ý đứa nhỏ của bọn họ đến như vậy. “Ân.” Trì Ngạo Dịch gật gật đầu, đây là lần đầu tiên hắn xuống bếp. “Như vậy cũng không uống, không uống!” Sắc mặt nàng biến đổi, chu miệng lên, nàng muốn xem hắn sẽ làm gì bây giờ? Trì Ngạo Dịch sửng sốt, nàng có phải có ý định đùa giỡn hắn? Nhìn về phía nàng nghiêm túc hỏi: “Ngươi không uống?” “Không uống!” Khúc Huyễn Yên kiên định, “Vậy ta đây…………….” Trì Ngạo Dịch cười xấu xa. “Làm sao? Khúc Huyễn Yên cảnh giác, hắn cười xấu xa thế kia là có ý gì? “Ngươi đã không uống thì phải dùng phi thường thủ đoạn rồi!” Trì Ngạo Dịch cười, cúi đầu uống một ngụm dược, liền mớm vào miệng Khúc Huyễn Yên. “Ngô…………….” Trì Ngạo Dịch dùng miệng thuận lợi cho nàng uống thuốc, sau đó cười xấu xa buông nàng ra. Khúc Huyễn Yên bị bắt uống hết thuốc dưỡng thai, phẫn nộ nhìn Trì Ngạo Dịch, tức giận nói: “Ngươi, ngươi….” Trì Ngạo Dịch sủng ái đem nàng ôm vào trong lòng ngực, ôn nhu nói: Huyễn Yên, vì đứa nhỏ của chúng ta, ngươi phải uống. Còn có, không được động một chút là tức giận, biết hay không?” Nghe hắn ôn nhu nói với chính mình như vật, Khúc Huyễn Yên nở nụ cười, nguyên lai được người mình yêu sủng ái là có cảm giác tốt như vậy! Nàng nghe lời gật đầu. “Đắng sao?” Trì Ngạo Dịch buông nàng ra, hỏi. “Ân.” Khúc Huyễn Yên gật gật đầu, có thể không đắng hay sao? Trì Ngạo Dịch hôn nàng, cùng lưỡi của nàng quấn lấy nhau ở bên trong miệng. Khúc Huyễn Yên mềm nhũn nằm ở trong ngực của hắn, được hắn yêu như vậy thì còn có gì quan trọng? Trì Ngạo Dịch buông môi của nàng ra, ôm lấy nàng ôn nhu nói: “Quả thật đắng, nhưng là chúng ta có thể cùng nhau cảm nhận.” _____ Khúc Huyễn Yên một mình lẳng lặng ngồi ở trong đại sảnh chờ Trì Ngạo Dịch lâm triều trở về. Nàng thuận tay cầm lấy cái chén đã được chuẩn bị sẵn, chuẩn bị uống……. Bá—– chăn của nàng bị ướt sạch. “Hoàng tẩu, ngươi mang thai sao lại không cẩn thận như vậy?” Khúc Huyễn Yên khó hiểu ngẩng đầu lên, bắt gặp Hạ Tìm Lăng đang cười đi đến gần. Hạ Tìm Lăng cười ngồi vào bên cạnh nàng, cẩn thận nhặt những mảnh sứ vỡ ở trên mặt đấy, nhìn nói: “Hoàng tẩu ngươi xem, mảnh sứ vỡ nát có khói trắng.” Khúc Huyễn Yên kinh ngạc nhìn những mảnh sứ vỡ ở trên mặt đất bốc lên khói trắng. Có người muốn hại nàng? Là ai đây? “Điều này chứng tỏ có người muốn hại hoàng tẩu, ngươi đang mang thai nhất định phải chú ý!” Hạ Tầm Lăng nói thấm thía, nữ nhân tranh đấu thật ác liệt, độc dược đều là cực độc. “Ân, cảm ơn ngươi, Tìm Lăng, nếu hôm nay không có ngươi, ta cũng không biết phải làm thế nào.” Khúc Huyễn Yên nói cảm tạ, cư nhiên có người muốn làm hại đến nàng? “Ha ha… không có việc gì, ta nghe nói ngươi đang mang thai nên tới thăm ngươi.” Hạ Tìm Lăng thân mật nói. “Ân.” Khúc Huyễn Yên cười gật gật đầu, nàng thực thích quận chúa này, mặc dù có chút dã man nhưng vẫn thật đáng yêu! “Nơi này sao lại náo nhiệt như vậy? Di? Nghĩa cô, ngươi ở đây! Một tiếng nói phát ra từ phía của. Khúc Huyễn Yên nhìn qua thì thấy một tiểu cô nương mập mạp, đại khái khoảng 8 tuổi, nàng có đôi mắt thật to, cái miệng cùng mũi nho nhỏ. Hạ Tầm Lăng chạy tới, ngồi xổm xuống ôm lấy tiểu cô nương trách cứ, nói: “Lâm Nhi, ngươi lại bướng bỉnh nữa?” Có phải ngươi lại một mình chạy ra khỏi cung?” Mặc dù là thầm oán, nhưng giọng điệu lại là sủng ái vô hạn. “Nghĩa cô còn nói ta, ngươi cũng không phải một mình ra khỏi cung?” Lâm Nhi phản bác, tốt xấu gì nàng cũng là một công chúa, như thế nào ở đâu cũng đều có người trông coi. Hạ Tìm Lăng sửng sốt, vỗ đầu của Lâm Nhi, nói: “Lâm Nhi cũng ăn miếng trả miếng? Thật thông minh!” “Nghĩa cô! Không nên hơi một tí là vỗ đầu người ta, người ta sẽ bị vỗ đến ngu ngốc!” Lâm Nhi bất mãn nói. “Bản quận chúa thấy ngươi chẳng ngốc mà lại rất không minh.” Lâm Nhi không trả lời Hạ Tìm Lăng, nhưng lại chạy rất nhanh đến trước mặt Khúc Huyễn Yên, cẩn thận nhìn Khúc Huyễn Yên, hâm mộ nói: “Nguyên lai hoàng thẩm xinh đẹp như vậy!” Khúc Huyễn Yên đầu tiên là sửng sốt, một cô gái nhỏ như vậy cư nhiên lại hâm mộ nàng xinh đẹp? Sau đó nàng cười nói: “Hoàng thẩm nào có xinh đẹp bằng Lâm Nhi đây.” “Thật không bằng sao?” Lâm Nhi hưng phấn hỏi, ý tứ của hoàng thẩm là nàng còn xinh đẹp hơn cả hoàng thẩm? “Ân.” Khúc Huyễn Yên thành thật gật dầu, công chúa nhỏ này tựa hồ rất đáng yêu. “Nghĩa cô, ta muốn đem hoàng thẩm vào cung!” Lâm Nhi vui vẻ đề nghị, nàng thật thích hoảng thẩm, cho nên muốn hoàng thẩm ở chung với nàng. “?” “?” Hai tiếng kêu kinh ngạc từ trong miệng Khúc Huyễn Yên và Hạ Tìm Lăng phát ra, “Aiii! Lâm Nhi ngươi liền như vậy thích hoàng thẩm?” Hạ Tìm Lăng tò mò hỏi, thật sự là hâm mộ hoàng tẩu, tại sao nhiều người thích nàng như vậy, Nguyệt Dật huynh, Ngạo Nghễ, kể cả nàng, mà ngay cả Lâm Nhi, tứ hoàng huynh đều thích hoàng tẩu! “Ân! Ta muốn hoàng thẩm ở trong cung làm bạn với ta!” Lâm nhi thừa nhận. “Ai cho phép?” Một thanh âm nghiêm khắc vang lên từ phía cửa. Các nàng ba người đều quay lại nhìn Trì Ngạo Dịch đang nhìn các nàng cười. “Tứ hoàng thúc, ngươi đã về rồi!” Lâm Nhi nhảy vào trong lòng Trì Ngạo Dịch làm nũng, lấy đôi tay mập mạp ôm lấy cổ Trì Ngạo Dịch. Trì Ngạo Dịch đem Lâm Nhi ôm vào trong lòng sủng ái, cười nói: “Lâm Nhi, ngươi lại bướng bỉnh!” “Tứ hoàng thúc, Lâm Nhi nào có?” Lâm Nhi bất mãn chu miệng lên, như thế nào tất cả mọi người đều cảm thấy nàng bướng bỉnh? “Chuyện kia… Lâm Nhi như thế nào để cho hoàng thẩm cùng ngươi hồi cung?” Trì Ngạo Dịch sủng ái nhìn Lâm Nhi, hắn cũng không có biện pháp với tiểu công chúa này! Quả thực rất giống với Tìm Lăng! “Bởi vì ta thích hoàng thẩm! Hoàng thẩm còn nói ta xinh đẹp hơn cả hoàng thẩm nữa!” Lâm Nhi tự nhiên nói, nàng thích thứ gì thì đều phải có! “Như thế cũng không thể đem hoàng thẩm tiến cung!” Trì Ngạo Dịch nói thật, tiểu gia hỏa này vừa đến đã nghĩ mang Vương phi của hắn đoạt đi. “Vì sao? Vì sao a?!” Lâm Nhi bất mãn chu miệng, chân không an phận mà dậm dậm. “Bởi vì nàng là Vương phi của Tứ hoàng thúc.” “Như thế….” Lâm Nhi khó xử nhíu mày, bỗng nhiên chớp mắt nói một câu: “Như thế để hoàng thẩm theo ta trở về làm một mẫu phi có được hay không?” “Không được!” Trì Ngạo Dịch lạnh lùng quát, tiểu gia hỏa này lời như thế cũng dám nói! “Ô ô ~~ Tứ hoàng thúc mắng ta ~~” Lâm Nhi giảo hoạt, khóc lên. Trì Ngạo Dịch không có biện pháp với nàng, đem nàng đặt xuống dưới đất, ngồi xổm xuống giúp nàng lau nước mắt, ôn nhu nói: “Được rồi, Lâm Nhi đừng khóc có được không? Hoàng thẩm không thể trở về cùng ngươi để làm mẫu phi!” Lâm Nhi hoàn toàn không nghe Trì Ngạo Dịch nói, vẫn làm bộ khóc rống lên… “Oa ô ô ~~” “Lâm Nhi nghe hoàng thẩm nói có được không?” Khúc Huyễn Yên đi đến trước mặt Lâm Nhi ôn như cười nói. Lâm Nhi hơi dừng lại, mở to hai mắt gật gật đầu. “Lâm Nhi, hoàng thẩm hiện tại đang mang trong mình một tiểu muội muội của ngươi, cho nên không có biện pháp tiến cung nga.” Khúc Huyễn Yên cười nói. “Tiểu muội muội?!” Lâm Nhi kinh hỉ hỏi. “Ân! Chờ đứa nhỏ được sinh ra, hoàng thẩm để cho nó tiến cung cùng người chơi đùa có được không?” Khúc Huyễn Yên hỏi, nàng biết tiểu cô nương này cảm thấy có hứng thú với tiểu muội muội. “Được a, được a! Như thế… Hoàng thẩm ngươi phải cẩn thận, bảo vệ tiểu muội muội thật tốt nga!” Lâm Nhi làm bộ như người lớn, nói ra những lời bình thường nhưng thấm thía. “?” Khúc Huyễn Yên bị sự thành thục của nàng dọa nhảy dựng. “Ân! Mẫu phi nói, nữ nhân sẽ bởi vì ghen tị mà hại cục cưng còn chưa có sinh ra nga!” Lâm Nhi ngây thơ nói sự thật. Khúc Huyễn Yên ngây ngẩn cả người. Nàng nhỏ như vậy cư nhiên biết được nhiều chuyện không tốt như vậy! Chuyện này đối với đứa nhỏ là tốt hay xấu đây? Hạ Tìm Lăng thở dài một hơi, ôm Lâm Nhi nói: “Lâm Nhi không cần sợ, nghĩa cô sẽ dùng hết sức bảo vệ tiểu muội muội này của ngươi.” Hạ Tìm Lăng từ trước đến nay hiểu rõ đứa nhỏ này nhất, khả ái đang yêu nhưng lại nhận biết rõ thâm cung ác độc. Đứa nhỏ lớn lên ở trong hoàng thất đều không thoát khỏi sự bi ai! Khúc Huyễn Yên lẳng lặng nhìn các nàng, thầm than, nữ nhân trong cung đều bi ai! Huống chi các nàng còn là người đáng yêu như vậy! Trì Ngạo Dịch đi đến bên người nàng, ôm lấy nàng kiên định nói ở bên tai nàng: “Ta có chuyện muốn nói với ngươi.” Khúc Huyễn Yên gật đầu đi vào bên trong với hắn.